← Quay lại trang sách

Chương 581

Tư Đồ Mục Dương muốn xông vào, nhưng đành trơ mắt nhìn Tô Dật chìm vào sườn núi, bị bụi đất cự thạch che mất, bị mai táng ở trong đó. Hắn lớn tiếng la hét, hai mắt đã ươn ướt.

Ầm ầm!

Trong sườn núi sụp đổ, còn có một cổ khí tức mênh mông cuồn cuộn phóng lên cao, muốn đến gần đẩy lui toàn bộ đám người Mộ Dao, Cung Thất.

Không có biện pháp nào, chúng ta lui trước rồi nói sau!

Kiếm Thập Nhất đến bên cạnh Tư Đồ Mục Dương, hai tròng mắt đen như mực nhìn Tô Dật bị cự thạch bụi đất che mất, thần tình có vẻ tiếc hận, kéo Tư Đồ Mục Dương lui ra sau.

Khí tức đáng sợ kia xông lên trời, sự tác động của nó đủ để càn quét bọn họ mai táng vào trong đó, bọn họ đều không có lực chống lại.

Lần lượt từng thân ảnh dùng chân nguyên khí hóa hình cấp tốc cách dời ra xa, đưa mắt nhìn sườn núi sụp đổ, thần tình mỗi người vô cùng phức tạp,

Tô Dật bị mai táng rồi!

Tần Phóng, Nhạc Sơn Hà và các đệ tử khó có thể tỉnh hồn lại. Một kẻ đáng sợ như vậy, từ lúc đi đến Thần Kiếm môn liền một đường nổi bật, cực kỳ cuồng mãnh, trận quyết đấu đỉnh cao chấn động trên Vạn Kiếm đại hội còn khiến cho bọn họ rõ mồn một trước mắt, không ngờ thời khắc đã bị mai táng.

Không ngờ một thiếu niên yêu nghiệt lại chết yểu như vậy.

Hai nàng Cung Thất và Mộ Dao đều có biểu hiện phức tạp, đôi mắt đều có bóng ma bao trùm.

Vân Lăng Phong bay lên không, dưới chân cự lang hư ảnh dữ tợn, thần binh Xích Long trong tay tràn ngập diệu quang.

Mắt nhìn thân ảnh áo bào lam bị khe khuất dưới sườn núi sụp đổ, Vân Lăng Phong cười lạnh không dứt.

Leo lên Đăng Thiên Đài thì sao chứ, Thiên phẩm thiên tư trong truyền thuyết thì sao chứ, nói cái gì đợi một thời gian có thể vang dội cổ kim, vấn đỉnh thiên hạ, ngạo thị thương sinh, nếu có thể sống đến ngày đó mới được!

Ta mới thật sự là kẻ có thể một cú bay là vọt chính trời cao, là hạng người ngạo thị quần hùng, thời khắc này lợi ích vô thượng đã ở trong tay, ai còn có thể tranh chấp cùng hắn?

Vân Lăng Phong, ngươi giết Tô Dật lão đại, ta không để yên cho ngươi!

Tư Đồ Mục Dương gầm lên, hai tròng mắt đỏ bừng, nắm chắc quyền đầu, trên mặt nổi gân xanh càng thêm dữ tợn. Ánh mắt hắn đầy vẻ phẫn nộ nhìn theo hướng Vân Lăng Phong, Ngự Phong chiến giáp hai cánh vỗ vỗ, lao tới đánh giết Vân Lăng Phong.

Oành!

Mái tóc đã bay tán loạn, Tư Đồ Mục Dương bay lên trời, ánh sáng đen như sóng biển cuồn cuộn hung hãn. Hắn đánh tới một quyền, năng lượng càn quét, phảng phất khiến cho hư không bốn phía cũng rung chuyển.

Tô Dật cướp thần binh của ta, bị ta lỡ tay giết lầm, cũng không oán ta được!

Vân Lăng Phong lạnh nhạt nói, cánh tay trái vung một quyền nghênh đón.

Hai quyền đụng nhau, năng lượng bắn tung ra, Tư Đồ Mục Dương bị đẩy lui.

Vân Lăng Phong cũng không dám xuống nặng tay, đây là Tư Đồ Mục Dương, là con của chưởng môn, hắn cũng có phần kiêng kỵ.

Ầm ầm…

Sườn núi hùng vĩ sụp đổ, toàn bộ Thần Kiếm cốc nổ oành đùng không ngừng, quang mang từ hư không xa xa bay phụt lên như trời long đất lở!

- Đi, đi mau, sắp bị mai táng rồi.

Âm thanh trầm thấp khàn cả giọng, thây khô cường giả thần bí kia lại xuất hiện lần nữa.

Nhưng thời khắc này trên thân thể của thây khô cắm vài thanh kiếm thể quỷ dị trông rất dọa người, không ngừng dồn dập nói:

- Đi mau, đi mau!

- Rời khỏi chỗ này trước, nhanh!

Lưu Vân Xuyên hét lớn, toàn bộ Thần Kiếm cốc tựa hồ đang phát sinh biến hóa như muốn sụp đổ mai táng toàn bộ vậy, nhất định phải nhanh chóng rời đi.

- Đi, đi ra ngoài trước rồi nói sau.

Kiếm Thập Nhất lại kéo lại Tư Đồ Mục Dương lần nữa.

- Đi mau!

Lần lượt từng thân ảnh hoảng hốt rời đi, chạy tới cửa ra.

Toàn bộ Thần Kiếm cốc đã phát sinh động tĩnh vang trời, không thể nào ở lâu trong đấy.

Không thể áp chế được nữa, không có cách nào áp chế.

Mắt nhìn theo bóng dáng của Lưu Vân Xuyên, Mộ Dao và những người khác rời đi, âm thanh trầm thấp của thây khô không ngừng tái diễn giọng điệu như vậy.

Oành!

Bên ngoài Thần Kiếm cốc, khí tức ngất trời, sấm sét ì đùng hệt như ngày tận thế.

Lần lượt từng thân ảnh trôi lơ lửng giữa không trung, đôi mắt rực sáng.

Những người ở bên trong sẽ không bị chuyện gì chứ, rốt cuộc trong đó đã xảy ra tình huống gì?

Có trưởng lão sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng, động tĩnh bên trong Thần Kiếm cốc càng lúc càng lớn, khí tức khiếp người xuyên thấu, lan tràn ra ngoài Thần Kiếm cốc, khiến cho bọn họ cũng cảm thấy kinh hãi.

Chỉ mong không xảy ra chuyện gì đó không hay!

Có lão giả lo lắng, đệ tử đi vào Thần Kiếm cốc lần này đều là tuổi trẻ đại biểu cho Thần Kiếm môn.

Các đệ tử Tô Dật, Mộ Dao, Vân Lăng Phong, bất kỳ một người nào đều có thiên tư dị thường, đừng nói là đã xảy ra chuyện gì, cho dù bất kỳ một sự việc nào ngoài ý muốn đều là tổn thất to lớn của Thần Kiếm môn.

Hy vọng có được lợi ích vô thượng mà không phải xuất hiện điều gì bất ngờ!

Mắt nhìn động tĩnh càng lúc càng kinh người, tất cả cường giả lão nhân Thần Kiếm môn ở đây đều vô cùng khẩn trương.

Ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân chăm chú rơi vào cửa ra, động tĩnh đáng sợ như vậy khiến cho hắn bắt đầu lo lắng.

Dường như có người đi ra!

Bỗng dưng có trưởng lão hô lên cả kinh, lối ra có thân ảnh xuất hiện, có người từ bên trong đi ra.

Từng ánh mắt lập tức tề tụ nơi cửa ra, từng cổ khí tức vô hình cũng lập tức nhắm khóa mục tiêu tại cửa.

Sưu sưu…

Rất nhanh, trong cửa lần lượt xuất hiện từng thân ảnh, cấp tốc lướt ầm ầm ra ngoài.

Oành!

Lúc này, toàn bộ Thần Kiếm cốc đột nhiên có một cổ khí tức vô hình vặn vẹo hư không, quang mang bắn tung tóe tạo thành cơn bão năng lượng bao phủ, bên trên sấm sét ì đùng.

Khí tức vặn vẹo hư không càng lúc càng đậm đặc cuồn cuộn, tiếng sấm sét ì đùng cũng càng lúc càng kịch liệt, nghe muốn điếc màng nhĩ.

Từ trong Thần Kiếm cốc phát tán ra một cổ khí tức khiếp người, làm cho trưởng lão cường giả bốn phía cũng tỏ vẻ kinh sợ.

Khí tức này làm bọn họ có cảm giác hồi hộp tim đập mạnh và loạn nhịp.

Phốc phốc…

Khi khí tức này xung kích ra khỏi cửa, lần lượt từng thân ảnh bị đánh bay ra.

Lần lượt từng thân ảnh bị quật bay ra như quả cầu, hộc máu rơi xuống từ trên không trung, phát họa một chút quang mang huyết sắc.

Sưu sưu…

Có trưởng lão sớm đã nhận ra thân ảnh lướt ra ngoài, sắc mặt đại biến, từng người nhanh chóng bay vọt xuống từ giữa không trung.

Là bọn họ!

Từng thân ảnh bị đánh bay chính là các đệ tử Lưu Vân Xuyên, Mộ Dao, Cung Thất, Âu Lạc.

Mắt nhìn từng đệ tử bị hất ra, cường giả lão nhân Thần Kiếm môn cũng đã xác định bên trong Thần Kiếm cốc tuyệt đối đã xảy ra động tĩnh khổng lồ nào đó.

- Ồ, đó là Thanh Minh Liệt Hỏa kiếm!

- Đại Hoang cổ kiếm, Ô Quang kiếm!

- Ôi trời ơi!!, đây là Phượng Dương kiếm sao.

- Lôi Long Thiên Yêu kiếm, đây nhất định là Lôi Long Thiên Yêu kiếm!

Ngay khi từng thân ảnh lần lượt bị bay ra, trong tay đều nắm chặt cơ duyên lấy được từ Thần Kiếm cốc, được trưởng lão cường giả ở đây lưu ý đến, lập tức thần tình chấn động, hai tròng mắt co giật thật nhanh.

Đây đều là bảo kiếm tiếng tăm lừng lẫy của Thần Kiếm môn lúc trước a, đã từng nổi danh đương thời, lần này đệ tử đi vào tựa hồ đều có cơ duyên.

Thế nào rồi?

Trên hư không, Bạch Minh Sơn trưởng lão hai tay dùng một cổ lực đạo nhu hòa đỡ lấy Vân Lăng Phong, ngay lập tức hỏi Vân Lăng Phong, thần tình khẩn trương mong đợi.

Lợi ích vô thượng, đây là chuyện Bạch Minh Sơn quan tâm nhất.