Chương 582
Phốc phốc.
Vân Lăng Phong hộc máu trong miệng, nhưng khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười, nhìn một thanh bảo kiếm đỏ thẫm như máu nắm chắc trong tay, tuy quang mang đã phai nhạt tiêu mất, nhưng vẫn tràn ngập kiếm khí nhiếp người. Bí văn và ký hiệu cổ xưa quanh quẩn khiến cho người ta phải đưa mắt nhìn, không nhịn được sợ hết hồn hết vía!
- Đây là…
Bạch Minh Sơn trưởng lão không nhịn được chấn động thân hình, ánh mắt như điện.
- Thần binh Xích Long, lão tổ lưu lại có duyên phận với đệ tử.
Vân Lăng Phong lên tiếng, tóc tai bù xù, trong con ngươi lộ ra nụ cười.
- Ha ha ha ha ha.
Bạch Minh Sơn trưởng lão nở nụ cười, sau đó bật cười ha hả, tiếng cười xen lẫn nguyên khí và tiếng động sấm sét ì đùng, nghe đinh tai nhức óc.
Mọi ánh mắt thời khắc này đều nhìn theo, từng ánh mắt lập tức đều nhìn vào trên tay của Vân Lăng Phong.
Thanh khiếm đỏ thẫm như máu ấy khiến cho tất cả ánh mắt đều chấn động.
Một chốc sau, tất cả ánh mắt đều hiện vẻ cuồng nhiệt, trong lòng sôi trào, trong lúc mơ hồ dường như bọn họ đã biết điều gì.
- Thần binh Xích Long, những gì lão tổ lưu lại đã có duyên cùng Lăng Phong, Thần Kiếm môn ta may mắn thay!
Bạch Minh Sơn trưởng lão truyền ra tiếng cười, lớn tiếng nói, vừa kích động vừa cao hứng, âm rung tận trời.
- Thần binh Xích Long, lão tổ lưu lại!
Tất cả cường giả lão nhân đều chấn kinh, mặc dù đã đoán được, nhưng thời khắc này nghe được lời xác định cũng không nhịn được chấn động trong lòng.
Đã bao nhiêu năm, lợi ích vô thượng mà lão tổ lưu lại chưa từng có người lấy được.
Nhưng ngày hôm nay, lợi ích vô thượng do lão tổ lưu lại đã rơi vào trong tay của Vân Lăng Phong.
Đó là thứ Thần Kiếm môn lão tổ lưu lại, đây là lợi ích vô thượng, bất luận là người nào ở đây đều biết rằng điều này đại biểu cho cái gì!
Từng ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Vân Lăng Phong, đợi một thời gian nữa, người này sẽ danh chấn thiên hạ!
Lợi ích vô thượng, lão tổ lưu lại, ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân cũng chấn động.
Vân Lăng Phong mắt lộ ra nụ cười, lợi ích vô thượng rơi vào tay của hắn, từ nay về sau, lớp trẻ tuổi trong Thần Kiếm môn không phải là đối thủ của hắn nữa.
Không bao lâu nữa, toàn bộ Trung Châu, thậm chí toàn bộ đại lục, đến lúc đó sẽ tùy ý cho hắn tung hoành!
- Sưu sưu.
Bên trong cửa ra bỗng dưng xung kích ra hai thân ảnh cuối cùng.
Hai âm thanh xé gió lập tức xuất hiện bên cạnh hai thân ảnh, bắt hai người lại, không để cho hai người rơi xuống mặt đất.
Thân ảnh của hai hai người xuất thủ chính là Tư Đồ Lưu Vân và một vị trưởng lão. Hai người bị giữ lại chính là Tư Đồ Mục Dương và Kiếm Thập Nhất.
- Phốc phốc.
Ngự Phong chiến giáp trên người Tư Đồ Mục Dương nát vụn, chật vật không chịu nổi, trong miệng hộc máu.
Tư Đồ Lưu Vân biến sắc, lập tức nhét vào trong miệng Tư Đồ Mục Dương một viên đan dược.
- Cha, Tô Dật lão đại bị Vân Lăng Phong cố ý giết chết.
Khi nhìn thấy Tư Đồ Lưu Vân, Tư Đồ Mục Dương lập tức lớn tiếng kêu, đôi mắt rơi lệ.
Trong Vạn Kiếm Chiến Trường, Tô Dật đã mấy lần cứu mạng của hắn, cho dù là trong Thần Kiếm cốc, Tô Dật cũng đều một mực bảo hộ cho hắn, thế nhưng hắn lại trơ mắt nhìn Tô Dật bị cự thạch sụp đổ thôn phệ chết mà bó tay không có biện pháp nào, trong lòng áy náy bi thương.
- Tô Dật bị Vân Lăng Phong giết.?
Âm thanh của Tư Đồ Mục Dương truyền ra, đã rơi vào trong tai cường giả lão nhân ở đây, lập tức toàn bộ hiện trường mang thần sắc trở nên phức tạp.
Tư Đồ Lưu Vân cũng chấn động mạnh, nổi lên gợn sóng kịch liệt.
Bạch Minh Sơn đưa mắt nhìn Vân Lăng Phong, dường như là muốn khẳng định đáp án.
Vân Lăng Phong hờ hững cười lạnh, ánh mắt tỏ ý.
- Hừ.
Bạch Minh Sơn trưởng lão hừ lạnh, thời khắc này đệ tử của mình giết Tô Dật thì sao chứ, Vân Lăng Phong đã có được vật mà lão tổ lưu lại, đã không phải như lúc trước nữa rồi.
- Tô Dật...
?
Từng trưởng lão trôi lơ lửng trên hư không, mắt nhìn các đệ tử Lưu Vân Xuyên, Tần Phóng vừa mới được đón ở bên cạnh, muốn biết rõ đáp án như thế nào.
Lưu Vân Xuyên, Tần Phóng và những người khác khẽ gật đầu, đích thật là Vân Lăng Phong cố ý hạ sát thủ, nhân cơ hội đánh chết Tô Dật.
- Hô.
Có được đáp án xác định, toàn bộ hiện trường có không ít tiếng động hít vào khí lạnh.
Tô Dật bị Vân Lăng Phong cố ý đánh chết, với thiên tư của Tô Dật, đây là tổn thất mà Thần Kiếm môn không thể chịu đựng a.
Nhưng mọi người càng rõ ràng hơn, Tô Dật bị giết, sợ là toàn bộ Thần Kiếm môn sẽ xuất hiện động tĩnh lớn rồi.
Dù sao, dường như Tô Dật đã không còn là ngoại môn đệ tử, mà là đệ tử của một vị kia!
- Vân Lăng Phong, ngươi thật to gan.
Tư Đồ Lưu Vân hét lớn một tiếng, nổi giận không thể đè nén, tiếng rung bầu trời, hai tròng mắt long lanh, lập tức chăm chú nhìn Vân Lăng Phong, một cổ khí tức ác liệt bao phủ xuống.
Trước khí tức này, Vân Lăng Phong lập tức phát run trong lòng, linh hồn bất an.
- Ầm ầm.
Đất rung núi chuyển, toàn bộ khu vực Thần Kiếm cốc vặn vẹo, năng lượng cuối cùng không thể ức chế, hoàn toàn nổ tung trên hư không.
Sơn băng địa liệt hệt như ngày tận thế, toàn bộ Thần Kiếm cốc nổ tung như núi lửa phun trào vậy!
Cơn bão năng lượng như mây hình nấm phóng lên cao, tiếng nổ vang thật to oành đùng khắp lỗ tai người.
- Mau lui, nhanh.
Cảm thụ được cảnh tượng đáng sợ này, Thần Kiếm môn trưởng lão cường giả ở đây cũng hiện vẻ hoảng hốt. Nếu bọn họ bị tác động đến, cũng phải bị mai táng.
Từng thân ảnh cấp tốc lùi nhanh, toàn bộ Thần Kiếm cốc đang chìm xuống. Khắp nơi đang nổ tung, sấm sét ì đùng, quang mang xông lên trời, đất rung núi chuyển như di sơn đảo hải.
Ước chừng một lát sau, hết thảy mới dần dần yên tĩnh lại, tro bụi đầy trời rơi xuống, tầm mắt mới khôi phục được rõ ràng.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, toàn bộ Thần Kiếm cốc sụp đổ vùi vào dưới mặt đất, có nơi như phá vỡ hư không biến mất.
Xa xa, không ít đệ tử Thần Kiếm môn xuất hiện, động tĩnh khổng lồ như vậy, kinh động đến toàn bộ Thần Kiếm môn.
Mắt nhìn hết thảy phát sinh ở xa xa, Thần Kiếm môn đệ tử hít vào một hơi khí lạnh, thẩm thấu ra mồ hôi lạnh.
Bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, chỗ đó cũng là cấm địa, đệ tử bình thường không biết là nơi nào.
- Thần Kiếm cốc đã tự phong bế mai táng, đều tán đi đi.
Có một giọng già nua quanh quẩn ở hư không, rơi vào trong tai rất nhiều người.
Giọng nói này rơi vào trong tai của rất nhiều người, tuy cũng còn một số người hồn nhiên không biết, chưa từng nghe nói.
........
- Nghe nói đó là Thần Kiếm cốc, là nơi mai táng tiền bối cường giả của Thần Kiếm môn ta.
- Vân Lăng Phong sư huynh đã có được thứ mà lão tổ lưu lại, đó là lợi ích vô thượng.
- Từ nay về sau, trong cùng thế hệ, Vân Lăng Phong sư huynh mới là đệ nhất.
Thời gian từ từ trôi qua, chuyện xảy ra trong Thần Kiếm cốc cũng truyền khắp Thần Kiếm môn, động tĩnh gây ra sự chú ý cho tất cả mọi người như vậy không thể nào che giấu.
- Ôi trời ơi!!, Đó là lợi ích vô thượng do lão tổ lưu lại, Vân Lăng Phong sư huynh từ nay về sau có thể đủ tung hoành Trung Châu rồi chứ.
Có đệ tử không ngừng hâm mộ, Vân Lăng Phong đã có được lợi ích vô thượng của lão tổ, đó là một cơ duyên to lớn.
- Thật là đáng tiếc, không ngờ Tô Dật lại chết rồi, nghe nói là có thiên tư thiên phẩm a.
Có người tiếc nuối, Tô Dật thiên tư yêu nghiệt như vậy, không ngờ lại hao tổn, thật làm cho người ta tiếc hận không thôi.
- Vân Lăng Phong cũng quá đáng rồi chứ, nhất định là bị thua tại Vạn Kiếm đại hội, ôm hận ghen tỵ trong lòng, không ngờ lại giết chềt Tô Dật.
Có ngoại môn đệ tử bênh vực kẻ yếu.
- Nói nhỏ thôi, Vân Lăng Phong hiện tại cũng không có ai chọc nổi a.
Có người nhỏ giọng nói, với thân phận ngoại môn đệ tử như bọn họ, có mấy lời không tới phiên bọn họ lên tiếng.