Chương 587
Thật sao, cố ý đánh giết đồng môn mà không hề nhận trừng phạt sao?
Thần sắc của Tô trưởng lão rất bình tĩnh, ánh mắt cũng không hề bận tâm, hoàn toàn không có bất kỳ khí tức ba động nào.
Nhưng không biết vì sao, cảm giác được giờ phút này Tô trưởng lão hoàn toàn bình tĩnh trở lại, nhưng trong lòng đám đệ tử lại cảm giác sợ hãi, chấn động càng kịch liệt hơn.
- Nghe nói, nghe nói…
Có mấy đệ tử muốn nói lại thôi, dưới khí tức vô hình này áp chế, bọn họ rất khó để không nói thật, tâm thần bị áp chế đến chấn động.
- Nghe nói cái gì?
Tô trưởng lão bình tĩnh hỏi.
- Nghe nói là Vân Lăng Phong sư huynh lấy được lợi ích vô thượng, về sau sẽ là tương lai của Thần Kiếm môn, vì thế sợ là không cần nhận trừng phạt nào cả.
Một người đệ tử hạ giọng, thân thể chấn động kịch liệt.
- Vân Lăng Phong là tương lai của Thần Kiếm môn. Tô Dật tiểu tử ấy đáng chết, là như thế này a.
Tô trưởng lão thở dài nhỏ giọng, lập tức nói với đám đệ tử:
- Các ngươi đều đi thôi, nói cho mọi người biết, trên Kiếm phong thứ ba mươi sáu vốn có bao nhiêu người thì đưa về bấy nhiêu người cho ta. Những chuyện khác Tô Cuồng Ca ta sẽ đòi lấy công đạo.
- Xùy.
Tiếng nói cuối cùng vừa rơi xuống, bóng hình thấp bé của Tô trưởng lão đã tiêu thất trong hư không không thấy đâu nữa.
- Tô trưởng lão trở về, sợ là muốn phát sinh đại sự, mau đi thông báo cho Hữu hộ pháp.
Một đám đệ tử một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, lòng còn sợ hãi, lập tức rời đi, muốn bẩm báo cho hữu hộ pháp, lo sợ Thần Kiếm môn sẽ phát sinh đại sự.
Kiếm phong thứ mười lăm cao vút trong mây, năng lượng thiên địa nồng đậm, kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi, có linh cầm dị thú trân quý, vân vụ bay lãng đãng chẳng khác gì tiên cảnh.
- Xùy.
Thân ảnh Tô trưởng lão bỗng dưng xuất hiện trên Kiếm phong thứ mười lăm.
- Tô trưởng lão.
Trên Kiếm phong thứ mười lăm, có người ngẩng đầu, khi nhìn thấy bóng người thấp bé kia xuất hiện giữa hư không, nhất thời sắc mặt đại biến.
Những đệ tử Kiếm phong thứ mười lăm thời gian qua không phải đều hài lòng hay sao.
Tất cả đệ tử thân truyền và đệ tử nội môn của Kiếm phong thứ mười lăm cơ hồ đều bị Tô Dật chà đạp qua, sớm đã trở thành trò cười trong toàn bộ Thần Kiếm môn.
Những đệ tử này vốn hi vọng có thể rửa sạch sỉ nhục tại Vạn Kiếm Đại Hội.
Nhưng Vân Lăng Phong bị thua khiến bọn họ không được toại nguyện.
Hôm nay, Vân Lăng Phong đã đạt được lợi ích vô thượng trong Thần Kiếm cốc, trở thành đệ nhất nhân trong đệ tử cùng thế hệ của Thần Kiếm môn, là tương lai của Thần Kiếm môn.
Điều này khiến cho đệ tử trên Thập Ngũ Kiếm phong ai ai cũng như cầu vồng sau cơn mưa, rốt cục tan mây mù thấy trăng sáng, bật hơi nhướng mày, cũng thơm lây không ít.
Thêm chuyện Tô Dật bị chết yểu, đệ tử trên đỉnh Thập Ngũ Kiếm cũng thở phào nhẹ nhõm, chí ít về sau không còn người có thể chà đạp bọn họ.
Nhưng giờ phút này Tô trưởng lão xuất hiện, quả thật khiến cho những đệ tử này hãi hùng khiếp vía theo bản năng.
Hiện tại trong toàn bộ Thần Kiếm môn, ai cũng biết Tô Dật đã chết như thế nào.
Tuy bên trong phong tỏa tin tức, nhưng nhiều người tận mắt nhìn thấy như vậy, làm sao có thể phong tỏa được.
Bên ngoài không ai đề cập tới chuyện Tô Dật chết, nhưng tự bản thân đệ tử Thần Kiếm môn đều biết Tô Dật đã bị Vân Lăng Phong cố ý đánh giết tại Thần Kiếm cốc.
Đệ tử trên Kiếm phong thứ mười lăm làm sao không biết giờ phút này vì sao Tô trưởng lão đến đây.
Tô Dật là người của Kiếm phong thứ ba mươi sáu, Tô trưởng lão đến Kiếm phong thứ mười lăm tuyệt đối không phải là chuyện tốt rồi.
Tô trưởng lão đáp xuống từ hư không, sắc mặt bình tĩnh.
- Bái kiến Tô trưởng lão.
Có nội môn đệ tử sợ hãi, chẳng biết tại sao đi đứng như nhũn ra.
- Có biết Vân Lăng Phong ở đâu không?
Tô trưởng lão đảo mắt nhìn khắp bốn phía, tâm thần đã sớm quét qua nhưng lão vẫn chưa tìm được người muốn tìm.
- Chúng tôi không biết.
Đám đệ tử nghe vậy, suýt chút nữa muốn tê liệt trên mặt đất.
Tìm Vân Lăng Phong, bọn họ không phải là người ngu, đã biết trước Tô trưởng lão tới đây để làm gì.
- Vậy ta tự đi tìm đây.
Tô trưởng lão nhẹ nhàng nói, cất bước đi tới trước.
- Tô trưởng lão, đây là Kiếm phong thứ mười lăm, chúng ta đi bẩm báo sư phụ, xin Tô trưởng lão không được xông loạn.
Có đệ tử thân truyền đứng ra, lấy hết dũng khí cắn răng lên tiếng.
- Xông loạn, thật hay cho xông loạn a! Tô Cuồng Ca ta đi trong Thần Kiếm môn, thế mà thành xông loạn. Xem ra Thần Kiếm môn gần đây đã thay đổi quá nhiều rồi.
Tô trưởng lão cười nhạt một tiếng, ánh mắt có chút chế giễu, ngay sau đó con ngươi lạnh lẽo nhàn nhạt, mắt nhìn một đám đệ tử Kiếm phong thứ mười lăm, nói tiếp:
- Việc này không có quan hệ gì đến các ngươi, các ngươi cũng không có tư cách nhúng tay vào. Lui ra đi, lời này ta sẽ không nói lại lần thứ hai.
- Tô trưởng lão, đường đường là một trưởng lão, xin đừng làm bọn tiểu bối đệ tử chúng ta khó xử. Đệ tử đi thông báo với sư phụ ngay đây, mời Tô trưởng lão…
Một đệ tử thân truyền có vẻ là người dẫn đầu cắn răng nói, đối mặt với Tô trưởng lão, trong lúc vô hình trong lòng chấn động từng đợt, giờ phút này hắn hận mình không thể không ở chỗ này.
- Phốc.
Lời còn chưa đứt, đệ tử này đột nhiên nhíu chặc hai mắt, một bóng người thấp bé bỗng dưng hiện thân phía trước mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời thân thể bị bay thẳng ra ngoài.
Thân thể đệ tử này đập mạnh vào nham thạch bên ngoài hơn mười trượng, máu me đầm đìa, hấp hối.
- Bất kính với trưởng lão, phế tu vi, về sau rời khỏi Thần Kiếm môn.
Tô trưởng lão hờ hững buông lời, trong mắt có lãnh ý tràn ngập.
- Xì….
Đệ tử bốn phía nhất thời hãi hùng khiếp vía, vội vàng tránh ra, trong lòng sợ hãi.
- Tô trưởng lão đến Kiếm phong thứ mười lăm ta, ra tay nặng đối với một tên tiểu bối như vậy, không sợ làm mất thân phận sao?
Rốt cục, từ trên Kiếm phong thứ mười lăm có âm thanh truyền ra.
Lập tức trong tiếng xé gió, có mấy thân ảnh xuất hiện trên hư không của Kiếm phong thứ mười lăm.
Hết thảy chín người, chín bóng người xuất hiện giữa hư không, ngay khi xuất hiện, trong lúc vô hình với một trận thế vây quanh đối mặt với Tô Cuồng Ca trưởng lão.
Bảy lão giả đều là những gương mặt già nua.
Một lão bà, một trung niên.
Hết thảy là chín người.
Chín cỗ khí tức vô hình tràn ngập, làm cho không khí trên Kiếm phong thứ mười lăm nhất thời ngưng kết, khiến người ta có cảm giác thở cũng khó khăn.
Trong chín người, một bóng người ở giữa chính là Bạch Minh Sơn trưởng lão, con ngươi nhìn qua Tô Cuồng Ca trưởng lão, âm thầm lướt qua chút trầm ngưng.
- Sợ là có đại sự phát sinh rồi!
Động tĩnh lớn đến bực này, đệ tử bốn phía đều có con mắt kinh nghiệm, dưới khí tức vô hình kia áp chế, nhất thời từng người lập tức lui lại.
- Trận thế này, xem ra ta không cần phải điều tra nữa, hết thảy những điều ta biết đều là sự thật.
Ánh mắt Tô Cuồng Ca trưởng lão nhướn lên một chút, đảo qua chín bóng người trên hư không, sau cùng ánh mắt rơi vào trên thân Bạch Minh Sơn, nói:
- Ta tới đây là muốn dẫn Vân Lăng Phong đi Hình Đường.
Bị ánh mắt của Tô Cuồng Ca trưởng lão nhìn chằm chằm, Bạch Minh Sơn trưởng lão tự dưng có chút phát run trong lòng, lần trước bị hành hạ trong lòng vẫn còn sợ hãi.