Chương 596
Ấy là thế nào...
Mắt nhìn thạch đài cổ xưa ấy, ánh mắt Tô Dật kinh ngạc, cảm thấy một cổ khí tức càng lúc càng kinh khủng.
Từ trong thạch đài cổ xưa rạn nứt này, một cổ khí tức kinh khủng dâng lên như núi lửa phun trào vậy.
- Ông.
Một tiếng chấn động vang lên, phong lôi chập chùng, thạch đài cổ xưa rạn nứt hoàn toàn nát vụn, như là bị nổ tung.
Nhưng đồng thời lúc này, một đoàn quang hoa tỏa ra từ trong thạch đài, hệt như rồng rời khỏi mây, phượng múa chín tầng trời.
Quang mang chói mắt, không thể thấy vật.
Ánh sáng sáng chói như một phiến tinh hà rơi xuống, mang theo một cổ khí tức thần thánh.
- Ông.
Trong tay Tô Dật, phá kiếm thời khắc này không biết đã cảm giác được gì, bỗng nhiên không ngừng chấn động cả lên, như muốn thức tỉnh cái gì vậy.
Tô Dật cảnh giác đến cực hạn, mắt nhìn bên trong quang mang chói mắt ấy, đó là một thanh đao.
Một thanh đại đạo, toàn thân tím đen, trên cán có chạm trổ hoa văn như tinh tú chuyển động vậy.
Trên thân đao có khắc phù văn.
Mũi đao như thẳng đứng nghìn trượng, cho người một loại uy bức như vách núi cao ngất nguy nga và khiếp người...
Linh động, bá đạo, ác liệt, một thanh đao lập lòe thần huy.
- Thần binh.
Âm thanh kinh ngạc từ trong miệng Linh Thiên Tuyết truyền ra.
- Thần binh.
Tô Dật tận mắt chứng kiến, không phải là thần binh của Thần Kiếm môn lão tổ lưu lại đã bị Vân Lăng Phong thu hoạch được rồi sao, hơn nữa đây là một thanh đao, hơn nữa thứ Thần Kiếm môn lão tổ lưu lại phải là kiếm a.
Thần binh trôi lơ lửng giữa không trung, giải phóng hào quang óng ánh, trên bản thể tinh tú vận chuyển, chiếu rọi hư không quỷ dị này giống như tinh hà rơi xuống.
Khí tức thần thánh dao động, như đến từ thượng cổ, khí tức cổ xưa u hư, mênh mông khiến cho Tô Dật cảm giác tuyệt đối sẽ không dưới thần binh mà Vân Lăng Phong thu hoạch được.
- Xem ra tiểu tử ngươi vận may thực không tồi, thanh đao này là bảo vật.
Linh Thiên Tuyết lên tiếng, trong giọng nói mang theo chấn động khó có thể che giấu, đây không thể là bảo vật bình thường.
- Thần binh có linh, nhìn xem ta còn có cơ duyên kia.
Khóe miệng Tô Dật nhếch lên một nụ cười, đây chính là thần binh, không thể bỏ lỡ.
Thần binh có linh, người có duyên mới được. Tô Dật muốn thử xem mình có cơ duyên ấy hay không, vậy thì cứ thử qua rồi nói sau.
Dao động linh hồn, Tô Dật thận trọng, trải qua bài học kinh nghiệm với thanh kiếm ấy, Tô Dật không thể không cẩn thận.
Một luồng lực lượng linh hồn thận trọng giải phóng từ đầu chân mày, Tô Dật hết sức chăm chú, ngưng thần chờ đợi, thử chạm đến thanh đao ấy.
- Vèo... oo!...
Thời khắc một luồng lực lượng linh hồn Tô Dật vừa mới chạm vào đại đao, thanh đại đao thần binh ấy chỉ trong chớp mắt đã đao quang sáng chói, trong nháy mắt lướt tới Tô Dật giống như tia chớp.
Một cổ khí tức thật lớn, hư không quỷ dị như đọng lại, khiến cho Tô Dật kinh hãi, nhưng không thể nào nhúc nhích.
Còn chưa tỉnh hồn lại, ánh đao kia đã lướt tới trước mắt Tô Dật.
Ánh đao cấp tốc phóng đại trong mắt Tô Dật, quang mang chói mắt khiến cho ánh mắt Tô Dật không thể nhìn thấy gì, nhắm chặc hai mắt, toàn lực vận chuyển nguyên khí trên người, nhưng đều bị áp chế, khó có thể nhúc nhích.
- Xùy.
Ánh đao lướt vào đầu chân mày, một cổ khí tức thật lớn chui thẳng vào trong đầu Tô Dật.
- Oành!
Trong đầu Tô Dật, không gian thần bí dường như đã có động tĩnh.
Nhưng cũng chỉ một tích tắc, không gian thần bí lại lần nữa ổn định, đã không có bất kỳ động tĩnh nào.
Khí tức đáng sợ vọt thẳng vào trong đầu Tô Dật, vô cùng lớn, thần thánh cổ xưa.
Đầu Tô Dật choáng váng muốn ngất, dưới khí tức quá lớn này, trong đầu óc như sắp bị mổ ra, linh hồn sắp bị phá hủy.
Một cổ hào quang chói mắt trải ra trong đầu Tô Dật, quang mang rạng rỡ hệt như một phiến tinh hà hiện lên.
Bên trong tinh hà, tinh tú vận chuyển, khí tức thần bí thật lớn, thần thánh vô cùng!
- Hậu bối môn ta, đến an ủi ta.
Một âm thanh già nua du dương, như vượt qua thời không truyền ra.
Đồng thời, từ trong hào quang óng ánh, một đạo thân ảnh hư huyễn lan tràn ra.
Thân ảnh hư huyễn này hùng vĩ, thân thể cao ngất nhưng có chút mông lung, nhận không ra hình dáng, âm thanh tiếp tục vang lên trong đầu Tô Dật, nói:
- Ngô ba tuổi tu võ, năm tuổi tập kiếm, mười ba tuổi đã không đối thủ trong cùng thế hệ, 15 tuổi tìm hiểu kiếm đạo, 30 tuổi đã tung hoành đại lục, bốn mươi tuổi đã đặt chân vào nhóm cường giả đỉnh cao đương thời, một tay sáng lập Thần Kiếm môn...
- Sáng lập Thần Kiếm môn.
Tô Dật chấn động ghê gớm, ngầm giật mình, chẳng lẽ thân ảnh này chính là Thần Kiếm môn lão tổ hay sao.
- Ta cả đời tập kiếm, trở nên si mê, kiếm đạo vô cùng, ngặt một nỗi quá mức cố chấp, lấy si nhập ma, rơi vào Ma Kiếm Đạo, đã khó tự điều khiển, một khi hoàn toàn rơi vào Ma Kiếm Đạo, người có thể ngăn ta không có mấy ai.
- Đến lúc đó vì ta mà sinh linh đồ thán, họa hại thương sinh, đành phải chuyển tu đao kỹ, hy vọng có thể dùng đao áp kiếm.
- Trong lúc vô ý, được vẫn thạch từ thiên ngoại, tìm kiếm thiên tài địa bảo trên Thần Sơn hiểm địa, thu lấy kim bạn vẫn thạch từ thiên ngoại đúc thành,làm ra một đao một kiếm, kiếm danh 'Xích Long Thần Hành, đa phần lấy thần kim làm cơ sở, lấy Long Tộc tinh huyết làm vật dẫn, đao tên 'Thiên Tinh Kinh Phách’, lấy vẫn thạch thiên ngoại làm cơ sở, lấy nhật nguyệt tinh thần làm vật dẫn.
- Xích Long Thiên Tinh thành công, dẫn tới kiếp số. Thần binh kinh thiên, ta ngăn cản. Không còn cách nào áp chế Ma Kiếm Đạo, chỉ e là rơi vào ma, lại không đành lòng tự hủy kiếm đạo, nên phong nó vào bên trong Xích Long Thần Hành, bố trí ở nơi này, lấy Thiên Tinh Kinh Phách áp chế. Đao cao một xích ma cao một trượng, vỏ quýt dày móng tay nhọn, sợ sau này có biến cố, sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông, ảnh hưởng chúng ta. Người trong môn khi gặp đại hạn nên tiến vào nơi đây, tương trợ áp chế. Nhưng chung quy cũng đến một ngày như thế này...
Âm thanh già nua truyền ra khiến cho Tô Dật kinh hoàng trong lòng, ngạc nhiên kinh tâm, xem ra hư ảnh này thật đúng là Thần Kiếm môn lão tổ rồi.
- Xích Long Thần Hành đã không thể áp chế, Thiên Tinh Kinh Phách xuất thế, được Thiên Tinh Kinh Phách của ta, đủ thấy ngươi có thiên tư tâm tính mạnh hơn kẻ có Xích Long Thần Hành, nếu không sớm đã bị ảnh hưởng bởi Xích Long Thần Hành.
- Ta tìm hiểu đao nửa đời, cũng khó có thể vượt qua kiếm đạo, chỉ đành không phân biệt được hơn kém, truyền cho ngươi cũng chỉ sẽ làm cho ngươi sai lầm. Truyền cho ngươi đao kỹ cơ sở, đệ tử của môn phái chúng ta nên tự ngộ, dùng việc áp chế Xích Long Thần Hành làm nhiệm vụ chính, thu hồi thần binh Xích Long, nhưng đạo cao một xích ma cao một trượng, hết thảy đều phải xem ý trời như thế nào mà thôi.
- Rào rào...
Khi âm thanh biến mất, đạo hư ảnh ấy cũng lập tức biến mất trong đầu không thấy đâu nữa.
Còn lại một thanh Thiên Tinh Kinh Phách lưu tại trong đầu Tô Dật, phát ra hào quang nhàn nhạt, còn có một cổ tin tức.
Sau khi Tô Dật chứng thực, mới phát hiện những tin tức lưu lại đó là một đạo « Đao chi cơ sở », cơ hồ giống như « Kiếm - chi- cơ sở » của Thần Kiếm môn.
Trong nhất thời, trong lòng Tô Dật không nhịn được nổi lên gợn sóng, phập phồng không chừng.
Ước chừng sau một lát ngẩn người, Tô Dật mới hồi phục tinh thần lại, thở dài một hơi, lập tức khóe miệng nhếch lên một nụ cười bất đắc dĩ, dở khóc dở cười, lẩm bẩm nói:
- Lão tổ tiền bối, ngài đang đùa giỡn cùng ta đó sao?
Tô Dật rất bất đắc dĩ, một thanh thần binh Thiên Tinh Kinh Phách, nhưng chỉ lưu lại cho mình một bộ đao chi cơ sở, còn nói sợ làm hỏng mình, thật khiến cho Tô Dật dở khóc dở cười.