← Quay lại trang sách

Chương 615

Mấy đệ tử Thánh Sơn trẻ tuổi tuy đều chỉ khoảng trên dưới ba mươi tuổi, nhưng trên người có khí tức dao động như ẩn như hiện, lại khiến cho lão nhân tông nhân Tô gia đang ngồi sắc mặt cũng trở nên khó coi, mấy đệ tử trẻ tuổi của Thánh Sơn đó tựa hồ là cố ý, thầm làm dao động khí tức, muốn chấn áp đại sảnh.

Mỹ phụ trung niên bộ dạng khoảng bốn mươi tuổi, sắc mặt bình tĩnh, khí chất ung dung, trên người nàng ta thêu huy chương, người quen biết đều nhận ra được, đó là đại biểu cho thân phận Thánh Sơn chấp sự.

Chấp sự, mặc dù ở trong Thánh Sơn cũng không được xem là chức vị quá cao, nhưng đây chính là ở bên ngoài, cái đại biểu lại khác hẳn.

Tô Kính Đình bồi tọa, lúc này ở trước mặt mỹ phụ trung niên, thần sắc không lộ dấu vết, trong lòng lại có chút thấp thỏm bất an.

- Lệnh lang Tô Vĩ, ở trên Thánh Sơn có biểu hiện không tồi, cũng đáng chúc mừng.

Sau một phen khách sáo, mỹ phụ trung niên nói với Tô Kính Đình, từ những lời này nhìn ra được là nói rất thật, Tô Vĩ đúng là có biểu hiện không tồi ở Thánh Sơn, đây cũng là nguyên nhân nàng ta lúc này vẫn coi như là khách sáo.

- Cảm tạ chấp sự chiếu cố, đa tạ Thánh Sơn tài bồi.

Nghe vậy, Tô Kính Đình cũng thầm có chút vui sướng,, Tô Vĩ có thể biểu hiện không tồi ở Thánh Sơn, sau này coi như là sẽ có một tiền đồ không tồi.

Tô gia tông thân nghe vậy, cũng lập tức cao hứng không thôi, vẻ vui mừng lộ rõ trên nét mặt, Tô Vĩ chính là đệ tử của Tô gia, có thể biểu hiện không tồi ở Thánh Sơn, sau này Tô gia cũng có thể được hắn bảo hộ.

- Ha ha, Tô gia chủ, hôm nay tới đây, còn có một việc muốn nói với Tô gia, việc này có cao tầng của Thánh Sơn tự mình lên tiếng.

Nhắc tới cao tầng của Thánh Sơn, mỹ phụ nhân trung niên thần sắc cũng trở nên kính cẩn, vẻ mặt trịnh trọng, mắt nhìn Tô Kính Đình, dường như muốn phát hiện phản ứng của Tô Kính Đình.

Tô Kính Đình sắc mặt hơi đổi, thần sắc cũng lập tức trở nên trịnh trọng, hắn sao nghe không hiểu ý tứ của mỹ phụ nhân này, cố ý nhắc tới cao tầng của Thánh Sơn, rõ ràng là đang nhắc nhở một Tô gia đại gia chủ nho nhỏ như hắn, ở trước mặt Thánh Sơn chẳng đáng là gì, Thánh Sơn nói gì thì phải nghe theo đó.

Tô Kính Đình thần sắc vừa bất động vừa âm thầm suy đoán, Tô gia có thể có quan hệ với Thánh Sơn, trừ Tô Vĩ hiện tại ở Thánh Sơn ra, vậy chỉ có thể là có liên quan tới Tô Dật.

Lần này Liễu Nhược Hi nghe nói đã trở về Man thành, người của Thánh Sơn cũng tới Tô gia, Tô Kính Đình trong lòng đã biết, e là mục đích của người Thánh Sơn lần này có liên quan tới Tô Dật và Liễu Nhược Hi.

- Chấp sự cứ nói, nếu Thánh Sơn có gì phân phó, Tô gia nhất định sẽ tận sức.

Tô Kính Đình mở miệng nói.

- Tô gia chủ nói quá lời rồi, lần này tới Tô gia, cũng là tỏ ý xin lỗi, đệ tử Tô gia Tô Dật, lúc trước trên đường tới Thánh Sơn bất hạnh gặp nạn, cũng có trách nhiệm của Thánh Sơn ta.

Mỹ phụ Trung niên buồn bã nói.

- Người có họa phúc sớm tối, việc này cũng chẳng ai ngờ được, đây cũng là chuyện không may, cũng là chất nhi đó của ta không có phúc lên Thánh Sơn, nếu việc này có ẩn tình khác, Kính Đình tin một ngày nào đó sẽ là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt.

Tô Kính Đình thản nhiên nói.

Nghe Tô Kính Đình nói vậy, tất cả mọi người đang ngồi đây đều thầm biến sắc.

Sắc mặt mỹ phụ trung niên cũng lập tức biến hóa không ít, mắt nhìn Tô Kính Đình nói:

- Nghe lời nói của Tô gia thì tựa hồ là đang hoài nghi cái chết của Tô Dật có liên quan tới Thánh Sơn ta sao?

- Không dám, Tô mỗ tuyệt đối không phải có ý này, chấp sự xin đừng hiểu lầm ý tứ của Tô mỗ.

Tô Kính Đình mở miệng nói.

- Đúng vậy chấp sự đại nhân, gia chủ tuyệt đối không phải ý này.

Mấy Tô gia tông nhân cũng lập tức mở miệng lên tiếng giảng hòa.

- Lần này tới Tô gia, cũng đại biểu cho Thánh Sơn tỏ ý thăm hỏi về cái chết của Tô Dật.

Mỹ phụ trung niên lên tiếng, cũng dường như không để lời nói của Tô Kính Đình ở trong lòng, suy nghĩ của một Tô gia nho nhỏ, đối với Thánh Sơn mà nói thì căn bản không quan trọng.

Dứt lời, mỹ phụ trung niên đánh mắt ra hiệu, bên cạnh có một thanh niên tiến lên, sắc mặt đạm mạc, tay lấy ra một hộp ngọc đưa cho Tô Kính Đình.

Tô Kính Đình kinh ngạc, tiếp nhận hộp ngọc, trong sự kinh ngạc rụt rè mở hộp ngọc, một mũi thuốc nồng đậm lập tức ùa vào mũi, khuếch tán ra ngoài, hào quang chói mắt.

Một viên đan dược tràn ngập kim quang, to bằng ngón cái xuất hiện, cùng với một cỗ năng lượng khuếch tán, trong loáng thoáng phát ra một loại tiếng sấm nổ hư vô, giống như vật sống vậy.

- Đây là...

Thấy Tô Kính Đình mở hộp ngọc, Tô gia tông nhân ở đây đều sắc mặt đại biến, tuy không biết đan dượcnày có lai lịch gì, nhưng đều có thể khẳng định, đây tuyệt đối là trọng bảo.

Đan dược như vậy, cũng Tô Kính Đình cũng đại biến, đây tuyệt đối không phải vật bình thường, là trọng bảo.

- Đây là Kim Lôi Thiên Nguyên đan, thiếu chút nữa là có thể đến được đẳng cấp Hoàng phẩm sơ giai, coi như là xin lỗi đối với Tô gia.

Mỹ phụ trung niên thấy thần sắc trên mặt Tô Kính Đình, mắt lộ nét cười, bảo vật bực này, Tô gia nho nhỏ e là táng gia bại sản cũng không thể có được, lần này bên trên cũng không biết là nghĩ gì, không ngờ với đối với Tô gia này tốt như vậy, Kim Lôi Thiên Nguyên đan, cho dù là đối với nàng ta mà nói cũng có sức dụ hoặc tuyệt đối.

- Trọng bảo.

Nghe thấy lời nói của mỹ phụ trung niên, Tô gia tông nhân mắt lộ vẻ nóng bỏng, bảo vật bực này, đừng nói là có, bọn họ cả đời cũng không có cơ hội nhìn thấy.

- Ân điển của Thánh Sơn, thụ sủng nhược kinh thụ sủng nhược kinh, quý không dám nhận, xin chấp sự nói rõ, Tô gia có thể làm gì cho Thánh Sơn.

Tô Kính Đình lên tiếng, thần sắc thản nhiên, Thánh Sơn sao lại tự dưng hào phóng đối với Tô gia như vậy.

Một viên đan dược thiếu chút nữa là có thể đến được trình độ Hoàng phẩm, đây là trọng bảo cỡ nào, cả Tô gia cho dù là dốc hết tài sản cũng khó mà mua được, đây nếu là bình thường, cũng đủ để khiến Tô Kính Đình trong lòng rung chuyển, nhưng gần đây cường giả Thần Kiếm môn đã tới, tặng cho loại bảo vật như Huyền Nguyên Đằng Long đan, chỉ một viên Huyền Nguyên Đằng Long đan đã là Hoàng phẩm Hoàng phẩm chân chính rồi, Kim Lôi Thiên Nguyên đan không có khả năng sánh bằng.

- Là thế này, về hôn sự của Tô Dật và đệ tử Thánh Sơn Liễu Nhược Hi ta, tuy nói đó chỉ là nói đùa, huống chi hiện tại Tô Dật đã chết, hôn ước này trên thực tế cũng không còn tồn tại, cho nên sau này, việc hôn ước của Tô gia và Liễu gia cũng dừng ở đây.

Mỹ phụ trung niên nói với Tô Kính Đình.

- Cái này...

- Tô Dật đã chết, hôn ước này vốn đã là không còn tồn tại.

Nghe vậy, Tô gia tông nhân thì thầm nói nhỏ, Thánh Sơn tặng hậu lễ như vậy đã là quá yêu quý Tô gia rồi, Tô Dật đã chết, hôn ước đó tất nhiên là không còn tồn tại nữa.

Sắc mặt Tô Kính Đình hơi trầm xuống, không nói gì, nhẹ nhàng đậy nắp hộp ngọc, không lộ dấu vết đặt ở bên cạnh.

- Tô gia chủ thấy thế nào?

Mỹ phụ trung niên thấy thế, thần sắc đạm mạc, thản nhiên hỏi.

- Chấp sự đại nhân, việc hôn ước của Tô Dật và Liễu Nhược Hi chính là lúc trước cha ta và trưởng bối của Liễu Nhược Hi quyết định, cho dù là hủy bỏ hôn ước thì cũng nên là trưởng bối của Liễu Nhược Hi và cha ta quyết định, huống chi tuy nói Tô Dật đã chết, nhưng cũng chưa tìm được hài cồn, không ai có thể xác định chắc chắn, cho nên việc này, Tô Kính Đình thân là Tô gia đại gia chủ, cũng không quyền đưa ra bất kỳ quyết định gì, hậu lễ này quá trọng, Tô gia đa tạ sự ưu ái của Thánh Sơn, nhưng hổ thẹn không dám nhận!