← Quay lại trang sách

Chương 631

Nhân loại giảo hoạt.

Lúc này, không ai biết được tâm tình của Linh Thiên Tuyết ở trong cơ thể của Tô Dật.

Một con ấu tế yêu tộc chí tôn, Phượng Hoàng trong lời đồn sớm đã chôn vui trong dòng sông dài của năm tháng, không ngờ cứ như vậy bị hoa ngôn xảo ngữ của một nhân loại lừa, kết Thiên Yêu Hồn Khế, dụ vào Tô gia, còn xưng huynh gọi đệ.

Nếu như bị đại yêu của Yêu tộc biết được, e là cũng sẽ giận dữ xuất thế, đuổi giết tiểu tử này đến chân trời góc biển.

Mắt nhìn Tô Tiểu Soái ở trước mắt, Tô Dật mãi lâu sau vẫn không thể bình phục tâm tình đang kích động.

Tuyệt đối là gặp vận may lớn rồi, nhân phẩm bùng nổ đến cực hạn.

Ngẫm lại sau này có một con Phượng Hoàng thần điểu ở bên cạnh, một khi Tô Tiểu Soái trưởng thành, sau này có thể hoành hành vô kỵ.

- Khà khà.

Khóe miệng Tô Dật nhếch lên, không nhịn được vẽ ra một độ cong, vận may cỡ này, mình dù nằm mơ đều sẽ bị cười tỉnh.

- Ngươi đừng cao hứng quá sớm, một khi thân phận của Phượng Hoàng ấu tế này bại lộ, đừng nói là Yêu tộc, e là tất cả nhân loại đều sẽ không tha cho ngươi.

Linh Thiên Tuyết cảnh cáo Tô Dật, nếu tin tức một con Phượng Hoàng thần điểu ấu tế bị tiết lộ ra ngoài, hậu quả không cần nghĩ cũng biết, bất kỳ thế lực nào cũng sẽ tới tranh đoạt.

- Thế cũng đúng.

Tô Dật trong lòng minh bạch, tuy nói Tô Tiểu Soái đã kết thành Thiên Yêu Hồn Khế với mình, nhưng tin tức của Tô Tiểu Soái nếu bị truyền ra ngoài, kết quả cũng vẫn như vậy, e là bất kỳ thế lực đương thời nào cũng không sẽ bỏ qua cho mình.

Một con Phượng Hoàng thần điểu chân chính, khi tung hoành đương thời, sẽ là Yêu tộc chí tôn!

Nhưng Tô Tiểu Soái vẫn là một con chim non vừa phá trứng mà ra, vậy thì khác rồi, đủ để khiến bất kỳ cường giả đương thời nào cũng muốn chiếm đoạt.

Nghĩ xong, Tô Dật hiểu rõ, tạm thời không thể để Tô Tiểu Soái hiện thân, một khi bị người ta nhận ra, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

- Ngươi thế nào rồi?

Tô Dật hỏi Linh Thiên Tuyết, gần đây đều tu luyện trong không gian thần bí này, không biết Linh Thiên Tuyết đã khôi phục tới thế nào rồi.

Tuy nói đã có chút tín nhiệm đối với Linh Thiên Tuyết, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không tín nhiệm tuyệt đối.

Nhưng một ngày Linh Thiên Tuyết còn ở trong cơ thể, trong lòng Tô Dật chung quy vẫn có chút không quá yên tâm, luôn cảm thấy không có cảm giác an toàn.

- Muốn triệt để trùng sinh, trong khoảng thời gian ngắn e là không thể làm được, có điều nơi này rất có lợi đối với ta.

Linh Thiên Tuyết nói với Tô Dật.

- Vậy thì tốt, hy vọng ngươi sớm ngày trùng sinh khôi phục.

Tô Dật nói, lời này cũng là chân thành tuyệt đối, dù sao lúc trước Linh Thiên Tuyết tự bạo yêu đan, cũng bởi vì cứu mình và Tô Thiên Tước.

Vừa nghĩ tới Tô Thiên Tước, trong lòng Tô Dật lại có chút lo lắng, không biết Tô Thiên Tước hiện tại còn sống hay đã chết, mình có thể còn sống, Tô Thiên Tước cũng có thể không sao, nhưng lại đang ở nơi nào.

- Hy vọng ta trùng sinh khôi phục, là vì ta ở trong cơ thể ngươi, ngươi chung quy vẫn lo lắng phải không?

Linh Thiên Tuyết thản nhiên nói, giống như có thể nhìn thấu Tô Dật.

- Ặc, ta thực sự không phải có ý đó, chúng ta từng dắt tay đồng hành, cùng vượt cửa ải khó khăn, cùng nhau kề vai chiến đấu, là sinh tử chi giao, ta tuyệt đối tín nhiệm ngươi.

Tô Dật nhíu mày, nghiêm túc nói với Linh Thiên Tuyết.

- Cái gì mà dắt tay đồng hành, sinh tử chi giao với ngươi, giảo hoạt gian trá, miệng lưỡi trơn tru, đây đều là bản tính của nhân loại các ngươi à?

Linh Thiên Tuyết thản nhiên nói.

- Thiên địa chứng giám, ta tuyệt đối vô cùng chân thành.

Tô Dật vỗ ngực cam đoan, lúc trước ở trong Man Yêu lâm và Man Yêu sâm lâm, đúng là sinh tử chi giao, cùng đồng hành với Linh Thiên Tuyết.

- Được rồi, không gian ở dường như xuất hiện một chút vấn đề, là chuyện gì đã xảy ra?

Linh Thiên Tuyết hỏi Tô Dật, trong không gian này vốn tràn đầy năng lượng, nhưng hiện giờ lại đã không bằngtrước.

- Cái này...

Trước mắt Tô Tiểu Soái ở trước mắt, tâm tình Tô Dật có chút phức tạp.

- Tiểu gia hỏa này xuất thế, tiêu hao hết tất cả năng lượng trong không gian thần bí này thì không nói, quan trọng nhất là đã hút sạch linh dịch trong Linh Dịch trì, nghĩ lại vẫn có chút đau lòng không thôi.

Có điều nể tình Tô Tiểu Soái chính là Phượng Hoàng thần điểu ấu tế, nỗi đau trong lòng Tô Dật cũng giảm bớt không ít.

Nếu đem so sánh, cũng là rất đáng giá.

- Đến lúc đó sẽ khôi phục thôi, có điều e là có chút phiền phức.

Tô Dật nói, theo mình hiện tại đã là tu vi Nguyên Linh cảnh cửu trọng, diện tích trong không gian thần bí này cũng lại mở rộng không ít, muốn khôi phục năng lượng trong đây như cũ, là không biết phải hao phí bao nhiêu nguyên thạch, đến lúc đó cũng chỉ có thể cố nghĩ biện pháp.

Lúc này trong không gian thần bí năng lượng thiếu thốn, cũng không cần thiết phải ở lại trong không gian này nữa.

Tuy nói Tô Dật cũng không muốn tưởng tin tức trở về Man thành.

Nhưng trong lòng Tô Dật vẫn nhớ thương nha đầu Uyển nhi đó, cũng nhớ Vương mập, định âm thầm gặp mặt.

Sau khi thu thập Một phen, Tô Dật tính rời khỏi không gian thần bí, còn cố ý dặn dò Tô Tiểu Soái, ngàn vạn lần đừng có ý đồ với Bích Huyết Linh Tham, sau này nhất định sẽ bảo Bích Huyết Linh Tham cho nó ăn thêm một cây linh tu.

Sau khi dặn dò một phen, thậm chí bảo Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức trông coi Tô Tiểu Soái, Tô Dật mới rời khỏi không gian thần bí.

Ra khỏi không gian thần bí, Tô Dật ngay lập tức nhíu mày, từ xa truyền đến tiếng thú gầm, mặt đất lay động, có khí tức khiếp người tràn ngập toàn bộ Man thành.

- Tô Dật thiếu gia, không ổn rồi, có đại địch đến xâm phạm, tất cả mọi người của Tô gia đều huyết chiến huyết chiến rồi!

Mà ra Tô Dật vừa đẩy cửađi ra, lão bộc sắc mặt hoang mang ngưng trọng.

Nghe vậy, sắc mặt Tô Dật cũng đột nhiên đại biến.

⚝ ✽ ⚝

- Ầm ầm!

Man thành hỗn loạn, đất rung núi chuyển, kiến trúc liên tiếp sụp đổ, mặt đất nứt toác.

Đệ tử Bất Tử Môn, đại quân man yêu thú đang huyết chiến với đệ tử Man thành.

- Gừ gừ.

- Chíp chíp.

- Bùm bùm bùm.

- A.

- Cứu mạng.

- Huyết chiến tới cùng!

- Giết!

Yêu thú rít gào, tiếng năng lượng nổ tung truyền ra. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng hò hét chém giết đan vào nhau, giống như phổ thành một khúc chương nhạc địa ngục.

Sát khí kinh người tràn ngập thiên không, máu nhuốm Man thành!

- Nhược Hi, ngươi mau lui lại, Man thành phải lưu lại một bộ phận người để ngày sau báo thù!

Thành chủ Liễu Tông Nguyên hét lớn, máu nhuộm trường bào, đánh về phía cường giả Bất Tử Môn.

Cường giả còn sóng sót của Liễu gia cũng theo sát đằng sau, ai nấy đều liều chết mà chiến, không có bất kỳ ai lui về phía sau.

Bảo Liễu Nhược Hi rời đi, Liễu Tông Nguyên cũng phải vì tư tâm, nhìn ra được hôm nay cho dù là có Tô lão gia tử ở đây, Man thành cũng dường như là số kiếp đã định.

Nếu một ngày kia, người có thể có cơ hội báo thù cho hôm nay, tất nhiên là nữ nhi Liễu Nhược Hi, bất kể là thiên tư tiềm lực hay là Thánh Sơn sau lưng, điều này là không thể nghi ngờ.

- Cha, ngươi cẩn thận, nữ nhi cùng tồn vong với Man thành!

Liễu Nhược Hi tóc rối tung bay, váy đỏ sớm đã nhuốm máu, trên người giống như bao phủ một tầng minh hỏa nóng rực, song đao trong tay không ngừng bộc phát ra ánh đao đáng sợ.

Nhưng Liễu Nhược Hi lúc này bị không ít đệ tử Bất Tử Môn vây công, nếu không có Chư Bạt Dịch ra lệnh phải bắt sống thì e là đã không thể chống đỡ nổi.