Chương 633
Gừ gừ.
Quái vật dữ tợn khổng lồ đáp xuống, man yêu thú ở xung quanh đều run rẩy, thú hồn chấn động, tự dưng chịu ảnh hưởng, tiếng rít gào vang lên không ngớt.
Mắt nhìn quái vật dữ tợn khổng lồ đáp xuống, Tô Bách Hàn run rẩy.
Lúc này ở trong lòng Tô Bách Hàn, cho rằng đây tất nhiên là cường giả của Bất Tử Môn không nghi ngờ gì nữa.
Vừa rồi tránh được một kiếp, là có người xuất thủ tương trợ, nhưng hiện tại dường như vẫn khó thoát khỏi kiếp số.
- Gừ.
Hung lang man yêu thú hét thảm, móng vuốt cực lớn trực tiếp bị phá hủy, thân hình giãy dụa vừa lắc lư muốn đứng dậy, mắt thấy quái vật dữ tợn khổng lồ đáp xuống, thú hồn cũng sợ hãi.
- Vù!
Từ trên người quái vật dữ tợn khổng lồ, thân ảnh áo lam nhảy xuống, dưới chân nguyên khí dũng động, thân hình mang theo một cỗ dao động giống như vòng xoáy, một cước bước ra, trực tiếp dẫm lên đầu hung lang.
Hung lang gầm lên, giống như muốn né tránh, nhưng không biết vì sao, hung đồng vào lúc này lại đầy vẻ sợ hãi, thân hình run rẩy, giống như là như nhũn ra.
- Bùm!
Mà sau chớp mắt, dưới không ít ánh mắt ngạc nhiên, đầu sói bị một cước giẫm nát, thân hình trực tiếp ngã xuống đất, bị đánh chết tại chỗ.
Thú huyết bắn ra, vảy đầy đất.
Tô Bách Hàn tim đập mạnh, tóc gáy dựng đứng, không nhịn được mà rùng mình.
- Là cường giả tới tương trợ chúng ta!
Ánh mắt đang kinh hãi ngạc nhiên của hắn không nhịn được mà run lên, thì ra người thần bí này không phải là cường giả của Bất Tử Môn, mà là cường giả tới tương trợ bọn họ.
- Đa tạ các hạ.
Tô Bách Hàn dù sao cũng là người hàng năm được tôi luyện trong máu tươi, rất nhanh liền phục hồi tinh thần, cám ơn cường giả thần bí vừa xuất thủ tương trợ.
Xem ra lúc trước xuất thủ tương trợ, cũng nhất định là cường giả thần bí cưỡi tọa kỵ man yêu thú cường đại này không nghi ngờ gì nữa, trong lòng Tô Bách Hàn còn thầm lấy làm lạ, bên trong Man thành dường như không có nhân vật cỡ này.
Lúc này, thân ảnh thần bí áo lam đeo khăn che mặt, tất nhiên là Tô Dật không nghi ngờ gì nữa.
Vốn là không muốn bại lộ thân phận, khi thấy Man thành rơi vào huyết chiến, gặp phải đại địch, Tô Dật cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Mình là đệ tử Tô gia, là một phần tử của Man thành, một đời này từ nhỏ đến lớn đều lớn lên trong Man thành, đây là sự thật không thể thay đổi.
Đeo khăn che mặt, Tô Dật gọi ra Lang Bức, cấp tốc mà đến, vừa hay gặp được Tô Bách Hàn đang gặp nạn.
- Ăn đan dược vào đi!
Tô Dật trực tiếp vứt một viên đan dược cho Tô Bách Hàn, ánh mắt lập tức đảo qua bốn phía, bên trong con ngươi có xích quang tỏa ra.
Khắp nơi đều là tiếng hét thảm, máu chảy thành sông.
Đâu đâu cũng là thi thể, đao thương kiếm mác không ngừng va chạm, bắn ra từng đợt hoa lửa.
Lưỡi dao sắc bén chém qua thân thể mang theo tiếng vang bén nhọn, cùng với tiếng từng đạo năng lượng va chạm đan xen vào nhau, khiến người ta sởn gai ốc, huyết tinh vô cùng!
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, máu tươi đỏ sẫm vải đầy chung quanh, giống như địa ngục.
Mắt nhìn tất cả trước mắt, nhìn thấy từng đạo thân ảnh của đệ tử Man thành ngã xuống, trong đó còn có đệ tử của Tô gia, gia gia thì ở trong hư không bị ba cường giả vây công, không ít thân ảnh từng quen thuộc lúc này cả người đầy máu, chật vật thê thảm.
- Hỗn đản, Lang Bức, trảm sát người đến xâm phạm, giết cho ta, giết không tha!
Tô Dật nổi giận, hai mắt lập tức ánh ra màu đỏ.
- Gừ.
Tiếng sói rít gào, vang động núi sông, Lang Đầu Yêu Bức gầm lên.
Từ phía sau Lang Đầu Yêu Bức có kim quang giống như mặt trời, một con hung cầm vỗ cánh mà ra, từ trên linh vũ màu vàng tỏa ra ánh sáng, giống như một vầng mặt trời, chói mắt mà sắc bén.
Đây là Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tô Dật gọi ra cùng Lang Bức.
Thân hình của Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đáp xuống, giống như một vầng mặt trời hàng lâm, lại đan xen với một cỗ khí tức hung hãn lợi hại.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn vốn không phải man yêu thú bình thường, huyết mạch đủ để so sánh với U Hư Man Thiên Báo.
Ở trong không gian thần bí lâu như vậy, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn sớm đã lột xác giống như phạt cốt tẩy tủy, lúc này khí tức lúc này so với khí tức Yêu tộc bình thường thì tuyệt đối chỉ hơn chứ không kém.
Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn gáy lên, trong hai mắt sắc bén hung quang khiếp người lấp lánh, rất dễ nhận ai là người tới xâm phạm, lập tức giương cánh xuất thủ, đi qua đâu là đại quân man yêu thú phía dưới run rẩy, thú hồn chấn động tới đó, tự dưng giống như bị áp chế.
Gừ! Lang Bức rít gào dữ tợn, vỗ cánh tỏa ra sương mù màu máu, khí tức đáng sợ, huyết vụ quay cuồng, giống như sóng biển ngập trời, mang theo huyết sát chi khí cuồn cuộn, giống như bài sơn đảo hải tỏa ra.
Lang Bức lúc này đã bước vào Yêu Chân cảnh, khí tức trên người so với Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn thì càng cường đại khiếp người hơn.
Huyết vụ cuồn cuộn, thổi quét ập xuống, phát ra hào quang, Lang Đầu Yêu Bức xuất thủ, khí tức huyết sát bao phủ tất cả, cắn nuốt sinh cơ, ảnh hưởng tới linh hồn.
- Gừ gừ.
Bốn phía vốn là đại quân man yêu thú đang giết chóc dữ tợn, lập tức bị Lang Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn ảnh hưởng, trong nháy mắt còn có mấy con man yêu thú khổng lồ chết dưới thế công của Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức.
Khi Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Bức xuất hiện, trong hư không xa xa, Thanh Hoàng tựa hồ là cảm thấy gì đó, đột nhiên run rẩy, bên trong con ngươi bắt đầu có hào quang trào ra.
- Thần thần bí bí, giết man yêu thú của ta, muốn chết!
Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, trung niên Bất Tử Môn vừa từ trên lưng hung lang lảo đảo rơi xuống đất phục hồi tinh thần, mắt nhìn Tô Dật, trong mắt tràn ngập một cỗ hàn quang.
- Ầm!
Một cỗ nguyên khí hùng hồn từ trong cơ thể cường giả trung niên của Bất Tử Môn này ùa ra, khí tức tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng không hề giữ lại, một cỗ nguyên khí âm hàn kỳ dị mang theo khí tức âm lãnh, giống như hàn băng, trực tiếp khiến cho trong không khí xuất hiện sương mù.
Trung niên Bất Tử Môn này trực tiếp xuất thủ, tay vung lên, bàn tay cong lại, hình thành trảo ấn, đầu ngón tay ánh ra hàn quang sắc bén, một cước hung hăng giậm mạnh xuống đất, thân ảnh giống như một tia tàn ảnh trực tiếp vồ tới Tô Dật, trảo ấn giờ lên cao, tóm về phía Tô Dật.
Một đạo trảo ấn như vậy, ở trong không khí phát ra tiếng phá gió vù vù, như muốn trực tiếp xé rách không khí.
- Cường giả Nguyên Chân cảnh!
Đệ tử Tô gia và Tô Bách Hàn có chút chưa phục hồi tinh thần, cảm giác được khí tức khiếp người đó, không thể không kinh hãi thay cho Tô Dật, đây chính là một cường giả Nguyên Chân cảnh.
Cường giả Nguyên Chân cảnh, trong toàn bộ Man thành, đó đã cường giả đứng đầu.
Trảo ấn xé rách không khí, vang lên vù vù, trong nháy mắt đã tới trước mắt Tô Dật.
Ngay lúc này, trong mắt Tô Dật hiện lên xích quang, chân bước sang ngang, thân hình mượn thế hình thành một độ cong quỷ dị.
Lập tức liền nhìn thấy trảo ấn khiếp người đó trực tiếp xuyên qua cổ Tô Dật.
Kình phong bén nhọn tỏa ra hàn ý chấn cho tóc mai bên tai Tô Dật tung bay.
- Ồ.
Thấy người trước không ngờ tránh được một kích của mình, cường giả trung niên của Bất Tử Môn dường như cũng rất bất ngờ, nhưng không hề có ý lơ là.