← Quay lại trang sách

Chương 634

Đều là sinh tồn trong Man Yêu sâm lâm, mỗi một người đều được tôi luyện từ trong máu tươi mà ra, cường giả trung niên của Bất Tử Môn này có thể đến được tu vi Nguyên Chân cảnh, chứng tỏ cũng là một nhân vật hung ngoan, không phải nhân vật bình thường.

Cường giả trung niên của Bất Tử Môn lập tức có phản ứng, trong mắt đột nhiên lóe lên một đạo quang mang âm lệ, thủ trảo rung lên, lập tức vòng lại, trảo ấn giống như đao phong trực tiếp thuận thế tóm tới cổ họng Tô Dật.

Tô Dật bước ra, ánh mắt xích quang không lộ dấu vết, khóe miệng hơi nhếch lên, cánh tay trái rung một cái, nắm chặt thành, đột nhiên trực tiếp đánh ra, trực tiếp va chạm với một trảo của người trước.

Hai người va chạm, Tô Dật rung tay, khí tức Nguyên Linh cảnh cửu trọng không hề giữ lại, nguyên khí thuộc tính thổ màu đen ùa ra, quyền đầu co lại, một cỗ sóng khí đáng sợ lập tức trào ra, đây là Thất Thương quyền.

- Ầm!

Dưới tiếng nổ trầm thấp, trung niên Bất Tử Môn biến sắc, lộ ra vẻ kinh hãi, nói:

- Nguyên Linh cảnh cửu trọng sao lại mạnh như vậy!

Đồng thời vào lúc lên tiếng, cường giả trung niên Bất Tử Môn có tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng chân run lên, mặt đất dưới chân nứt ra.

Lúc này chỉ có bản thân người trung niên này là hiểu rõ nhất, tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng của hắn, lúc này đã bị tên gia hỏa Nguyên Linh cảnh cửu trọng này trùng kích cho nguyên khí trong cơ thể thiếu chút nữa thì trở nên tán loạn.

Nếu hắn yếu hơn một chút, dưới sự trùng kích này, hắn đã không thể chống đỡ.

- Ha ha, có chút quỷ dị, nhưng chỉ là Nguyên Linh cảnh mà thôi, người chết sẽ là ngươi!

Nhưng rất nhanh, trung niên Bất Tử Môn này áp chế nguyên khí đang tán loạn trong cơ thể, trảo ấn nắm chặt quyền đầu của Tô Dật không buông, đối phương chung quy chỉ là Nguyên Linh cảnh mà thôi, bất kể là như thế nào cũng không thể hoành độ Nguyên Chân cảnh, một cỗ hàn quang sắc bén lại trào ra, bao phủ lấy nắm tay của Tô Dật.

- Chết cho ta!

Cùng lúc này, trong hai mắt đỏ đậm của Tô Dật, một cỗ sát ý đột nhiên trào ra, gầm lên một tiếng, tay phải không biết từ khi nào đã nắm chặt thanh phá kiếm đang cắm dưới đất, dùng kiếm làm gậy, hung hăng đập xuống.

- Ầm!

Vào chớp mắt này, nguyên khí thuộc tính thổ màu đen trên người Tô Dật cũng đột nhiên biến đổi, cả người trào ra xích quang, trường bào màu lam quanh người bay phất phới.

Lấy cả người Tô Dật làm trung tâm, đột nhiên, trên mặt đất từng khe nứt lan ra, khí tức bá đạo hủy diệt, vô cùng bễ nghễ!

- Ngươi có bảo lưu, ngươi lừa ta.

Người trung niên của Bất Tử Môn vào khoảnh khắc này tựa hồ là đã cảm thấy được gì rồi, sắc mặt đột nhiên lộ ra vẻ vẻ kinh sợ.

Từ trong quyền đầu của Tô Dật, hắn cảm thấy một cỗ khí hủy diệt vô cùng bá đạo, muốn phá hủy tất cả trong cơ thể hắn.

- Bùm!

Tiếng nổ vang vọng, Tô Dật dùng kiếm làm gậy, tay phải quất mạnh một cái, nện lên lưng Bất Tử Môn.

Lúc này phá kiếm đã nặng tới hai ba ngàn cân, cộng thêm Tô Dật toàn lực mà vụt, lực đạo của nó không cần nghĩ cũng biết.

Trong miệng người trung niên của Bất Tử Môn máu tươi trực tiếp phun ra, tất cả trong cơ thể bị chấn nát, thân hình trực tiếp bay ra mấy chục trượng rồi va xuống đất, chết tới không thể chết thêm được nữa.

Một người tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng, liền dùng phương thức này mà bị đánh chết, khiến người ta tròng mắt như rớt ra ngoài.

Ai nấy đều thấy được, là cường giả thần bí xuất thủ rất quỷ dị, mang theo mấy phần tàn nhẫn, sạch sẽ lưu loát, sát chiêu chân chính là vật như kiếm được quấn vải đó, khiến cho cường giả tu vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng của Bất Tử Môn trong một chiêu đã bị đánh chết.

- Gừ gừ.

Đánh chết một người tu vi Nguyên Chân cảnh, chấn kinh vô số người, nhưng lại không thay đổi được gì.

Huyết chiến vẫn tiếp tục, khắp nơi đều là một mảng hỗn loạn, khắp nơi đều là giết chóc huyết chiến.

- Gừ gừ.

Tiếng thú rít gào, hung cầm gáy vang, toàn bộ Man thành đã bị nhuốm trong máu.

- Gừ.

Một con dị thú dữ tợn gầm gừ, giống như sấm đánh, cả người tràn ngập xích hỏa, nhảy vào trong đệ tử Man thành, giẫm nát tất cả.

Một con dị thú thân báo, trên người dày đặc lân giáp, tràn ngập huyết quang, trong miệng máu răng nanh lởm chởm, cắn xé mấy đệ tử của Man thành, chỉ để lại một mảng xương cốt gãy nát và vết máu.

- Không.

Có người hoảng sợ, cảnh này quá máu tanh.

Với những đệ tử của Bất Tử Môn còn đỡ, còn có thể liều mạng huyết chiến.

Nhưng đối mặt với đại quân man yêu thú này, lại khiến người ta trực tiếp hoảng sợ run rẩy.

Đại quân man yêu thú này huyết tẩy tất cả, thô bạo hung hãn, không ai địch nổi.

Trên thực tế, có có một số man yêu thú bị cản lại.

Trong các đại gia tộc có một số đệ tử thực lực khá mạnh xuất thủ, cản trở một số man yêu thú và hung cầm, nhưng lại là bản thân khó bảo toàn, chỉ là lấy mạng ra để ngăn cản mà thôi.

- A.

- Phụ thân, mẹ.

- Cứu mạng ai tới cứu mẹ ta với.

- Hu hu.

- Trời ơi, ai cứu Man thành với, chúng ta không tranh với đời, chưa bao giờ làm ra việc thương thiên hại lí.

Tiếng hò hét chém giết, tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu rên, tiếng cầu cứu, tiếng hét sợ hãi, tiếng trẻ con khóc và tiếng lão nhân cầu nguyện đan vào nhau thành một khúc ca địa ngục, khiến người ta nghe mà sởn gai ốc.

- Giết!

Tô Dật triệt để nổi giận, nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông này, trong không khí tỏa ra mùi máu tanh gay mũi, trong mắt vẻ tức giận ngút trời, sát ý không thể ức chế!

- Giết!

Tô Dật xuất thủ, cả người lấp lánh xích quang, tay cầm phá kiếm, dùng trọng kiếm làm gậy, đi qua đâu là man yêu thú thân thể run rẩy tới đó, vô cớ chịu ảnh hưởng, trực tiếp bị gạt bay, bị đánh chết.

- Gừ gừ.

Không ai có thể kháng cự đại quân man yêu thú, lúc này lại bị Tô Dật đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, trực tiếp càn quét.

Một con man yêu thú hung hãn, ở trước mặt Tô Dật, giống như cá thịt trên thớt, trực tiếp bị đánh chết.

- Gừ.

- Chíp!

Trên đỉnh đầu Tô Dật, Lang Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn rít gào, giương cánh mà động, cũng đánh chết tất cả hung cầm.

Lúc này hai thú một người, ba đạo thân ảnh lướt qua, càn quét tất cả.

Ba cỗ khí tức đáng sợ này lại khiến đại quân man yêu thú bối rối kinh hãi, không ngừng lui về phía sau!

- Giết!

Một con man yêu thú trình độ Yêu Linh cảnh dưới một quyền của Tô Dật trực tiếp bị đánh thành thịt vụn.

- Bùm!

Một con man yêu thú đã đến Yêu Linh cảnh cửu trọng bị phá kiếm không trọn vẹn trong tay Tô Dật trực tiếp gạt bay.

Trên lưng man yêu thú có một đệ tử Bất Tử Môn rơi xuống, bị Tô Dật một cước trực tiếp đá thành huyết nhục mơ hồ.

Tô Dật sát ý ngập trời, không thể ức chế.

Trơ mắt nhìn tộc nhân và đệ tử của Man thành bị huyết tẩy, huyết tinh tàn nhẫn, sát ý trong lòng Tô Dật bị kích phát triệt để, đại khai sát giới!

Thực lực của đệ tử Man thành vẫn yếu, ở trước mặt đại quân man yêu thú và cường địch đến xâm phạm này chỉ có thể bị huyết tẩy.

Trong ra sức chém giết, dư quang trong mắt Tô Dật nhìn thấy từng đạo thân ảnh quen thuộc ngã xuống, bản thân lại không có sức ngăn cản, lần đầu tiên cảm nhận được một cách rõ ràng là thực lực quan trọng tới thế nào.

- Giết!

Tô Dật gầm lên, đại khai đại hợp, toàn lực xuất thủ.

- Gừ.

- Chíp.

Lang Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn giương cánh bay qua, lướt trên đỉnh đầu Tô Dật, khí tức khiếp người.

Tổ hợp như vậy, so với đại quân man yêu thú và người của Bất Tử Môn đến xâm phạm, trình độ hung tàn cường hãn còn hơn xa.

Hai thú một người này nhảy vào trong đại quân man yêu thú, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, càn quét tất cả, cũng lập tức dẫn tới sự chú ý của tất cả cường giả trong Man thành.

Tô Vân Thiên lão gia tử là người đầu tiên nhận ra, dư quang trong mắt thấy được tất cả, trong con ngươi ánh ra hào quang.

Thấy Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đó, chỉ có Tô Vân Thiên lão gia tử biết được rằng, người thần bí đó là tôn nhi Tô Dật của hắn.

- Ha ha ha ha, giết!

Lão gia tử cười to, thấy lúc này tôn nhi của mình đã xuất thủ, khí thế đại khai đại hợp, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, bá đạo bễ nghễ đó khiến hắn trong lòng càng nổi lên hào khí.

- Tiếp tục chiến!

Tô gia có người kế tục, ai dám nói tôn nhi của hắn là tư chất tạp dịch, lập tức trong cơ thể lại trào ra một cỗ lực lượng vượt xa người thường, tiếp tục kịch chiến với ba cường giả Nguyên Hư cảnh!