Chương 643
Cảm giác được khí tức trên người Tô Dật lúc này, Chư Bạt Dịch sợ rồi.
Một thiếu niên đáng sợ như vậy, cho hắn thêm thời gian sẽ khiến hắn không thể đối phó.
Hôm nay huyết tẩy Man thành, đến lúc đó cường đại tiểu tử này trở nên cường đại rồi, sao chịu bỏ qua cho Bất Tử Môn, sao chịu bỏ qua cho hắn.
- Ầm!
Ánh mắt lạnh như băng, Chư Bạt Dịch hoành không, phất tay gạt ra chưởng ấn, trực tiếp nghiền ép về phía Tô Dật.
Đó là cường giả tu vi Nguyên Hư cảnh tam trọng của Bất Tử Môn, cũng đang xuất thủ vây công Tô Dật.
Giết!
Tô Dật gầm lên, hoàn toàn bị sát ý bao phủ, trên người máu tươi đầm đìa, tóc tung bay, vung kiếm chém ra.
Một cỗ sát ý khí tức ngập trời khiến cho man yêu thú và đệ tử Man thành ở xung quanh cũng không ngừng run rẩy, mắt nhìn Tô Dật, đều ánh mắt hỗn loạn.
- Trong cơ thể Tô Dật có một cỗ ngoại lực thần bí!
- Không ổn, Tô Dật chung quy cũng chỉ là Nguyên Linh cảnh, cỗ ngoại lực đó quá lớn, sẽ khiến nhục thân hắn vỡ tung.
Đám Liễu Tông Nguyên, Tô Kính Đình đều nhìn ra manh mối, cảm thụ được sát ý đáng sợ từ trong cơ thể Tô Dật phóng thích ra lúc này, đều bỗng nhiên chấn kinh.
- Keng keng.
- Bùm bùm.
Không ngừng giao kích, không ngừng va chạm.
Lam bào trên người Tô Dật sớm đã bị ngoại lực trong cơ thể chấn vỡ, cả người nhuốm máu, thành một người máu, trên khuôn mặt gân xanh lộ ra, rất dữ tợn.
Tiểu tử đặc biệt quá, không thể lưu ngươi lại được!
Chư Bạt Dịch càng lúc càng kinh hãi, tiểu tử đó hoàn toàn đã trở thành giống như sát thần, khí tức vẫn đang càng lúc càng mạnh, năm ngón tay cong lại, tóm về phía Tô Dật, ép xuống đầu hắn.
Giết!
Mắt nhìn một đạo trảo ấn này, Tô Dật không lùi mà tiến, con ngươi màu máu giống như ẩn chứa biển máu, hào quang tăng vọt, khí tức phô thiên cái địa trên người bùng nổ, một kiếm trực tiếp với chạm với người trước.
- Vù.
Nhưng kết quả là Tô Dật trực tiếp bị đẩy lui, khóe miệng trào máu, huyết quang trước mắt càng nồng đậm hơn.
- Sao lại mạnh thế!
Chư Bạt Dịch lúc này cũng thân hình lảo đảo, sắc mặt hoảng sợ, khí tức trên người tiểu tử này liên tục tăng cường, sát ý càng lúc càng đáng sợ.
Côn ảnh phá không, thân ảnh của người tu vi Nguyên Hư cảnh tam trọng lặng lẽ xuất hiện phía sau Tô Dật trường côn phía sau hung hăng đập xuống.
Lúc này, cả người Tô Dật bị huyết quang bao phủ, giống như chịu loại ảnh hưởng nào đó, ngây ngốc đờ đẫn.
- Chết đi!
Mắt thấy côn ảnh đáng sợ sẽ đập vào lưng, người tu vi Nguyên Hư cảnh tam trọng của Bất Tử Môn khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, cuối cùng cũng tìm được cơ hội rồi.
- Bùm!
Cuối cùng, côn ảnh hạ xuống, hai cánh nguyên khí sau lưng Tô Dật bị chấn vỡ, trên lưng truyền ra tiếng vang, cự lực đánh xuống, khiến cho Tô Dật miệng mũi phun máu.
- Giết!
Đúng lúc này, Tô Dật tựa hồ là đã sớm có chuẩn bị, hét lớn một tiếng, lật tay chém ra một kiếm, giống như mang theo thế lôi đình, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai lập tức đập vào ngực người trước.
Một kiếm này, ngập trời ngập trời không thể ngăn cản, phá hủy tất cả phòng ngự của người trước.
Mũi kiếm từ sau lưng lão giả đó nhô ra, sát ý ngập trời trực tiếp khuếch tán trong cơ thể hắn.
- Mạng ta xong rồi!
Người tu vi Nguyên Hư cảnh tam trọng đó ánh mắt đờ đẫn, sợ hãi, đồng tử co rút lại.
Hắn hoàn toàn không ngờ tới thiếu niên này lại hung hãn như vậy, dùng loại phương thức lưỡng bại câu thương này để liều chết đánh một trận!
Thân hình lão già áo đen từ trong không trung rơi xuống, sát ý đã phá hủy tất cả trong cơ thể, bị trực tiếp trảm sát.
Tô Dật vẫn liên tục hộc máu, hai cánh nguyên khí sau lưng thoát phá, thân hình máu tươi đầm đìa cũng từ trong không trung rơi xuống, nặng nề nện xuống đất.
- Lão Tam.
Chư Bạt Dịch hét lớn, dưới mí mắt hắn, không ngờ trơ mắt nhìn cường giả Nguyên Hư cảnh của Bất Tử Môn bị giết.
- Bùm!
Tô Dật đập xuống đất, tay vẫn nắm chặt phá kiếm, trên người đã nứt toác tới không thể nứt thêm được nữa, bị máu tươi che phủ.
- Tô Dật thiếu gia.
Người Tô gia trong lòng rung động, song quyền nắm chặt.
- Tô Dật, hài tử, ngươi phải cố chống đỡ.
Có phụ nhân và lão nhân của Tô gia rơi lệ.
- Tô Dật ca ca!
- Tô Dật ca ca, ngươi đừng sao nhé.
Có hài tử của Tô gia gọi nhỏ, khắp nơi đều là thi thể, khiến tâm linh nho nhỏ của bọn họ phải chịu trùng kích cực lớn.
Những hài đồng này từ nhỏ đã phải đối mặt với sự tàn khốc như vậy, nhưng một thiếu niên giống như chiến thần này đã để lại dấu vết không thể xóa nhòa sâu trong tâm linh của bọn họ.
Cường địch đến xâm phạm, thiếu niên đó ra sức giết địch, ngăn cơn sóng dữ, thủ hộ Tô gia, thủ hộ Man thành, mang đến ánh sáng cho bọn họ.
- Ông trời, ông mở mắt ra đi, đừng để Tô Dật thiếu gia xảy ra chuyện.
Lão nhân tóc trắng xóe cầu nguyện, hy vọng thiếu niên giống như chiến thần đó sẽ không sao.
Có bóng hình xinh đẹp lướt tới Tô Dật mặt vừa ngã xuống đất, sâu trong mắt đẹp trên khuôn mặt tuyệt lệ có vẻ quan tâm khó có thể che giấu.
Tô Dật đứng dậy, trong mắt đã bị máu chảy thành sông, thi rải khắp nơi che phủ, một đạo bóng hình xinh đẹp quen thuộc từ từ đi tới, thánh khiết tuyệt lệ, động lòng người.
- Tránh ra!
Một tia tỉnh táo cuối cùng, Tô Dật khẽ quát một tiếng.
- Ăn đan dược đi, ta giúp ngươi một tay!
Liễu Nhược Hi lên tiếng, trong tay cầm đan dược đưa tới trước mặt Tô Dật.
- Thánh nữ cẩn thận!
Mấy đệ tử Thánh Sơn chạy tới, thủ hộ bên cạnh Liễu Nhược Hi.
Ánh mắt Tô Dật đảo qua, máu chảy tí tách, tóc đen cũng đã nhuốm máu, ánh mắt đầy huyết quang đó nhìn mấy đệ tử Thánh Sơn đó một cái, khiến ai nấy trong đó đều cảm thấy run rẩy.
- Tiểu tử, hôm nay không thể lưu lại được, đi chết đi!
Tiếng hét lớn âm lệ từ phía trên truyền đến, nơi đó đã gió nổi mây phun, chỉ thấy dưới chân Chư Bạt Dịch hào quang mãnh liệt, xuất hiện phù văn, bành trướng dũng động, cuối cùng hào quang bắn ra, hóa thành một con hung viên cực lớn.
Hung viên thô bạo, giống như núi nhỏ xuất hiện, từng cỗ khí tức đáng sợ giống như bài sơn đảo hải khuếch tán ra, khiến đệ tử Man thành ở xung quanh tim đập nhanh.
- Nguyên khí hóa hình, đây là Hắc Sát Yêu Viên!
Có người kinh hô, hư ảnh hung viên này giống như vật sống, là một con Hắc Sát Yêu Viên, đây là nguyên khí hóa hình của Chư Bạt Dịch.
- Cẩn thận!
Liễu Nhược Hi kinh hô, ngẩng lên nhìn trời, mày nhíu chặt, mang theo mấy phần kinh ngạc, không ngờ Tô Dật lại bức một cường giả Nguyên Hư cảnh như Chư Bạt Dịch tới mức này, muốn toàn lực ra tay.
- Tránh ra!
Tô Dật vung tay gạt một cái, không để ý tới Liễu Nhược Hi, hai cánh nguyên khí sau lưng lại lóe ra, bay lên trời.
- Tô Dật, ngươi đây là muốn muốn chết sao, còn vận dụng sát khí trong kiếm này, bản thân ngươi sẽ chết trước.
Thanh âm Linh Thiên Tuyết vang lên trong tai Tô Dật, trong thanh âm cũng mang theo vẻ kinh ngạc, sát khí cỡ này tuyệt đối là không đơn giản.
- Gừ.
Hung viên rít gào, giống như vật sống, lập tức bàn tay cực lớn trực tiếp chấn động, chộp về phía Tô Dật.