← Quay lại trang sách

Chương 654

Ta không sao.

Lão gia tử Tô Vân Thiên trả lời, lập tức hai mày buông xuống, thần sắc khổ sở, khẽ thở dài:

- Lại một trận kiếp, chết mấy ngàn người, trọng thương hơn một vạn, bị thương nhẹ thì không kể xiết, ta đoán được có lẽ Bất Tử môn đã ngóc đầu trở lại, không ngờ lại nhanh đến thế, còn mang đến một cường giả Yêu Hoàng cảnh, cũng may lần này có cường giả Thánh sơn kịp thời đến trước.

- Lần trước cũng là Bất Tử môn kia đến sao?

Tô Dật hỏi lão gia tử, hai mươi năm trước đại địch xâm phạm Man thành, Tô Dật cũng có nghe nói qua nhưng không biết là do Bất Tử môn.

- Cũng là Bất Tử môn, không nghĩ đến hai mươi năm sau lại ngóc đầu trở lại.

Lão gia tử Tô Vân Thiên thở dài.

- Bất Tử môn.

Tô Dật tự nói, trong lòng giờ phút này có chút nghi hoặc, Man thành chỉ là một vùng biên giới, chỉ là một nơi nhỏ bé, vì sao Bất Tử môn lại muốn nhúng chàm Man thành nhiều lần như vậy?

- Vì sao Bất Tử môn lại ngóc đầu trở lại, chẳng lẽ vì hai mươi năm trước bị giết nên đến báo thù sao?

Hiện tại Tô Dật có thể nghĩ tới cũng chỉ có đáp án này thôi.

Nếu như không phải vì báo thù cho hai mươi năm trước, thật sự hắn không thể nghĩ ra được vì sao Bất Tử môn lần này lại cho nhiều cường giả Nguyên Hư cảnh cùng một cường giả Yêu Hoàng, vì một Man thành nho nhỏ như thế này mà xuất thủ, căn bản không đáng.

Nhìn Tô Dật, ánh mắt lão gia tử Tô Vân Thiên đột nhiên trở nên nghiêm lại, nói:

- Cháu trai, có một số việc cũng cần phải nói cho con biết rồi.

Nhìn lão gia tử đột nhiên nghiêm mặt, Tô Dật sững sờ, có chút kinh ngạc.

- Việc này, từ trước đến này chỉ có gia chủ Ngũ Đại gia tộc mới biết được, một đời truyền lại.

Lão gia tử Tô Vân Thiên híp mắt nhìn Tô Dật tiếp tục nghiêm mặt nói:

- Năm đại gia tộc Liễu, Tô, Hạ, Mạc, Tống sinh tồn bên trong Man thành, theo lời truyền lại tổ tiên ngũ đại gia tộc đặt chân ở nơi này, cuộc sống sung túc, theo lời truyền từ xưa thì Man thành không phải là vùng đất bình thường mà chính là một vùng bảo địa.

- Man thành là bảo địa?

Tô Dật ngạc nhiên, khóe mắt nhếch lên, vô cùng kinh ngạc.

- Không sai, Man thành là bảo địa, tổ tiên ngũ đại gia tộc từng nhắn lại phải trọn đời thủ hộ Man thành.

Lão gia tử Tô Vân Thiên nói, đây là lời mà phụ thân lão dặn dò lại.

- Chẳng lẽ Man thành có bảo vật?

Nghe vậy, hai mắt Tô Dật tỏa sáng, đừng nói bên trong một Man thành không đáng chú ý này lại có trọng bảo.

Lão gia tử Tô Vân Thiên lắc đầu, khẽ cười khổ, nhìn Tô Dật nói:

- Nếu Man thành thật sự có trọng bảo thì tốt rồi, nhiều đời trôi qua, ngũ đại gia tộc đã sớm lật xốc từng tất đất Man thành lên, chưa bao giờ phát hiện ra cái gì, về sau thì không còn ai tin tưởng Man thành là vùng đất bảo địa nữa.

- Như vậy sao?

Tô Dật suy nghĩ, cái này cũng đã trải qua bao nhiêu đời, nếu Man thành thật sự có trọng bảo, ngũ đại gia tộc sớm đã tìm được, cũng không đến lượt bọn họ đi tìm.

- Người trong ngũ đại gia tộc đã sớm không còn tin tưởng Man thành là bảo địa, nhưng nơi này là nhà của chúng ta, đời đời kiếp kiếp ở nơi này.

Ánh mắt lão gia tử Tô Vân Thiên lăng lệ bá đạo, nói:

- Man thành tuyệt không để cho người ta nhúng chàm.

- Huyệt trống gió đến, chẳng lẽ Bất Tử môn kia nghe được truyền ngôn này, cho nên mới muốn đến nhúng chàm Man thành của chúng ta sao?

Tô Dật nhẹ giọng hỏi, loại chuyện này đời đời kiếp kiếp tương truyền, có lẽ cũng lọt tin tức ra ngoài.

- Hoàn toàn có khả năng này, nhưng cũng rất khó, bởi cho tới bây gờ chỉ có gia chủ ngũ đại gia tộc biết, làm thế nào bọn người Bất Tử môn biết được.

Lão gia tử suy tư.

Mày Tô Dật khẽ nhếch lên, bọn người Bất Tử môn cùng Thanh Hoàng chạy trốn, nếu có cơ hội bắt hai người kia hỏi một chút, lúc đó liền biết rồi.

Nhưng Tô Dật cũng chỉ thầm nghĩ trong lòng mà thôi, với thực lực hiện tại của hắn muốn bắt được Thanh Hoàng cùng người đứng đầu Bất Tử môn cũng chỉ là chuyện viễn vông, đến lúc đó có thể bản thân còn mất mạng.

- Gia gia, bên trong Man thành có gì đặc biệt không?

Tô Dật hỏi, có chút hứng thú với Man thành.

- Không có gì đặc biệt.

Lão gia tử lắc đầu, cả đời lão đều sinh hoạt trong Man thành này, chưa từng cảm giác được Man thành có gì đặc biệt.

- Tuy nhiên…

Lập tức lão gia tử Tô Vân Thiên do dự một chút, mắt nhìn Tô Dật, nói:

- Kỳ thật, có một chuyện ta chưa từng nói qua với ai.

Nhất thời hai măt Tô Dật chăm chú nhìn lão gia tử Tô Vân Thiên.

- Hai mươi năm trước, lúc đó ta chỉ có tu vi Nguyên Chân cảnh bát trọng mà thôi, tất cả mọi người tưởng ta đánh chết chưởng môn Bất Tử môn cùng nhiều cường giả Bất Tử môn, thực tế…

Lão gia tử Tô Vân Thiên dừng một chút, khuôn mặt có chút cô đơn.

Nghe vậy hai mắt Tô Dật khẽ động, vừa rồi khi nghe được hai mươi năm trước Man thành bị Bất Tử môn xâm phạm, trong lòng đã nghi hoặc, cảm thấy có điều kỳ quái.

Lão gia tử mới đặt chân đến Nguyên Hư cảnh, hai mươi năm trước chỉ là Nguyên Chân cảnh.

Theo lời đồn, cuộc đại chiến hai mươi năm trước là lão gia tử suất lĩnh đội cảm tử của Tô gia, xông vào đại quân của địch, cuối cùng chém chết được thủ lĩnh của đối phương, lúc này địch mới lui quân.

Theo Tô Dật biết được đội hình hai mươi năm trước Bất Tử môn xông đến, cường giả cũng không yếu hơn bao nhiêu.

Đừng nói thực lực của lão gia tử thời đó, cho dù với thực lực hiện tại này, cũng tuyệt đối không có cách nào thắng được.

- Lần đó, ta vốn ôm lòng quyết chết, chỉ muốn vì Man thành kéo chút thời gian, có thể để mọi người có thể đào thoát. Tuy nhiên, không biết tại sao ta như biến thành người khác, thực lực bạo tăng, khi ta thanh tỉnh lại đã giết được chưởng môn Bất Tử môn, không ít cường giả Bất Tử môn bị thương tổn.

Lão gia tử Tô Vân Thiên nhìn Tô Dật cảm thán nói.

Tô Dật ngạc nhiên, nhìn lão gia tử một lúc lâu mới hồi phục tinh thần, nhìn vẻ mặt lão gia tử không giống như đang đùa giỡn.

- Hai mươi năm trước, thật sự ta cũng không biết lúc đó xảy ra chuyện gì.

Lão gia tử Tô Vân Thiên trầm lặng, lão suy nghĩ thật lâu cũng không biết lúc đó phát sinh chuyện gì, đây là bí mật lão chôn giấu trong lòng mấy chục năm rồi, hôm nay mới nói ra, tâm tình cũng thoải mái hơn không ít.

- Hizzzz

Hít vào một hơi thật sâu lão gia tử tiếp tục nói với Tô Dật:

- Bất kể như thế nào, lần này Bất Tử môn thất bại tan tác mà quay về, Thanh Hoàng cùng Chư Bạt đều bị trọng thương, trong thời gian ngắn sẽ không tái phạm. Sau này Man thành phải dựa vào người trẻ tuổi các con rồi.

Lão gia tử vui mừng nói, tôn nhi của lão siêu phàm xuất chúng, không lâu nữa nhất định sẽ trở thành cường giả, đến lúc đó Man thành sẽ không có ai dám đến xâm phạm.

Còn có Liễu Nhược Hi hậu bối của Liễu gia có thiên tư khá cao, có những người này ở đây, sau này Man thành cũng không cần quá lo, không cần phải sợ Bất Tử môn ngóc đầu trở lại.

- Gia gia còn trẻ, con đường tu hành còn lâu dài.

Tô Dật cũng không nghĩ nhiều nữa, việc này rất quỷ dị, cũng khó có thể hiểu được rõ ràng. Có lẽ Man thành thật sự có điều gì đó đặc biệt, lần này gia gia đạt được chỗ tốt trong không gian thần bí, sau này đặt chân lên Nguyên Hoàng cảnh có lẽ có có khó khăn gì.