Chương 663
Vèo...
Trong nháy mắt, thân ảnh của Thanh Hoàng xuất hiện trước người Tô Dật, bàn tay lộ ra, đi thẳng tới trước người của Tô Dật.
Một khí tức âm hàn vô cùng sắc bén cũng lập tức bao trùm lên người Tô Dật, đập vào mặt khiến linh hồn người ta không nhịn được mà run rẩy.
Xoẹt
Ở trong lúc căng thẳng này, trong con ngươi của Tô Dật nhanh chóng mở rộng, tinh phong bén nhọn đập vào mặt làm vỡ nát không trung, như thể muốn trực tiếp tóm lấy Tô Dật, làm nguyên khí không thể khởi động được.
Nhưng cũng trong nháy mắt đó, trong cơ thể Tô Dật bỗng dưng có một luồng khí tức tăng vọt.
Xoẹt...
Bàn tay lướt qua, thân ảnh của Tô Dật bị nghiền nát, không gian nhộn nhạo như sóng gợn, thân thể Tô Dật nhất thời tứ phân ngũ liệt, nhưng lại không có chút máu nào tràn ra.
- Ngoại lực, tốc độ nhanh như vậy sao!
Trong nháy mắt này, khóe mắt hẹp dài của Thanh Hoàng nhất thời hung hăng run lên, tốc độ của tiểu tử này lại nhanh như tia chớp, ánh mắt nhất thời nhướng lên, ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
⚝ ✽ ⚝
Một luồng khí tức lớn lao làm chấn động không trung, nơi Thanh Hoàng nhìn được khắp nơi đều có xích quang thế như một vầng mặt trời, chiếu sáng rạng rỡ.
Thân ảnh của Tô Dật xuất hiện ở phía trên, quanh thân tràn ngập xích quang tỏa ra uy áp mạnh mẽ, phía sau hai cánh từ nguyên khí vỗ vỗ, dưới chân ánh sáng nguyên khí rực rỡ, cực kỳ huyễn lệ, như thể trên chân đang lưu động từng văn lộ cổ xưa thần bí, có phù văn dần dần sinh ra, một luồng khí tức mênh mông cuồn cuộn từ chân hắn tỏa ra xung quanh.
Trong một chớp mắt này, hai tròng mắt của Tô Dật lóe lên ánh sáng chói mát như lôi điện, sắc bén khiếp người như một thần ma sống lại. Áo bào phần phật, tóc đen đầy đầu bay lượn về phía sau, khí thế trên người tự tỏa ra khí tức như sấm sét, có vẻ cực kỳ cường đại.
- Tại sao lại mạnh như vậy!
Thanh Hoàng run rẩy, quá sợ hãi, khí tức này thật là đáng sợ làm cho gã hú hồn hoang mang, ánh mắt kinh hãi.
- Tiểu tử này quá quỷ dị, nhất định là đang giấu một bí mật lớn!
Khi kinh hãi, đồng thời ánh mát của Thanh Hoàng cũng nóng cháy, càng nhận định tiểu tử trước mắt này có liên quan tới bảo địa Man thành, có thể bí mật Man thành đang giấu trên người tiểu tử này.
- Tiểu tử, mượn dùng ngoại lực cũng vô dụng, ngươi chung quy là quá yếu!
Thanh Hoàng lạnh nhạt nói, giọng nói âm u, mới vừa rồi thủ ấn thất bại cùng với biến đổi bất ngờ, lấy chưởng làm quyền ngẩng đầu đánh một quyền về phía Tô Dật.
Trong quả đấm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, lúc này Thanh Hoàng muốn tốc chiến tốc thắng nên không hề lưu thủ. Trước nắm tay, trong ánh sáng rực rỡ đó, một hư ảnh minh xà bốn cánh vỗ lên, lướt đi dữ tợn, khí tức cực kỳ khiếp người.
Bát Hoang Nộ, bạo ảnh toái Cửu U!
Cũng cùng lúc này, Tô Dật gầm lên một tiếng, hai chân đá xuống, nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã như có ấn cước vô cùng vô tận, ánh sáng hội tụ như thể có một vầng măt trời đang nổ tung.
Cực kỳ bá đạo, uy nghiêm hủy diệt.
Rầm rầm rầm...
Trên không ầm vang, dưới cước ấn đó, không gian trở nên vặn vẹo, sức mạnh hoa mỹ tỏa ra ánh sáng, chấn động làm đại địa bốn phía sụp đổ, trên không rung động, mặt đất liên tiếp xuất hiện khe hở.
⚝ ✽ ⚝
Hư ảnh minh xà hí vang, đảo loạn trên không trung, thanh quang lan tràn, khí tức ngập trời.
⚝ ✽ ⚝
Hư ảnh minh xà dữ tợn, dưới bầu trời khắp nơi là cước ảnh tàn phá, một khí tức cực kỳ âm hàn xông thẳng về phía Tô Dật.
Phụt...
Không có bất kỳ đình trệ nào, trong miệng Tô Dật phun ra đầy máu tươi, khí tức âm hàn tràn vào bên trong cơ thể khuấy động khí huyết, quan trọng nhấy là nó ảnh hưởng tới linh hồn.
Cũng may Tô Dật có Thiên Nguyên Yêu Hồn, hạ ảnh hưởng của khí tức âm hàn này xuống mức thấp nhất, vẫn có thể chống đỡ được.
Thân thể Tô Dật bị đẩy lui trên hư không, sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt nghiêm trọng, trong mắt lóe lên vẻ độc ác rồi biến mất, thủ ấn cùng lúc được ngưng kết.
Bước chân của Thanh Hoàng lảo đảo, dưới uy thế cường hãn đáng sợ, quan trọng nhất chính là khí tức đáng sợ đó quá kinh khủng, tựa như chí tôn của Yêu tộc vậy.
- Tốc chiến tốc thắng!
Liên tục hai chiêu cũng không bắt được tiểu tử kia, sắc mặt Thanh Hoàng cũng đặc biệt âm u. Nơi đây không thích hợp để ở lâu, Sí Giao Hoàng có thể đang tìm kiếm gã, nhất định phải bắt tiểu tử này lại.
Thanh Hoàng có thể cảm giác được, trên người tiểu tử kia có một loại ngoại lực thần bí, nhưng không có cách nào thật sự đối kháng với gã.
Nhưng Thanh Hoàng cũng biết tình huống hiện tại của gã cũng như Tô Dật đã nói, chỉ là nỏ mạnh hết đà, nếu như còn tiếp tục trì hoãn thì thật sự sợ là hôm nay khó có thể làm gì được tên tiểu tử quỷ dị này.
Xuy...
Không chậm trễ chút nào nữa, bàn chân giẫm lên đất, Thanh Hoàng ổn định lại thế lui, thân ảnh dựa thế bay lên trời lao thẳng tới phía Tô Dật.
Cường giả Yêu Hoàng cảnh rất nhanh, cơ thể vừa lao ra, thanh quang đã như điện, trong nháy mắt đã tới trước người Tô Dật. Ngũ chỉ hơi cong như có một trảo ấn sắc bén có thể làm hư không phải vặn vẹo, phủ đầu đánh xuống Tô Dật.
- Đánh cuộc một lần!
Trong thế ngàn cân treo sợi tóc này, trong mắt Tô Dật lóe lên vẻ ngoan lệ, đồng thời giữa chân mày của hắn bắn ra tia sáng, khi trảo ấn ấn xuống hắn, thân ảnh Tô Dật nhất thời bị bao phủ bên trong rồi trực tiếp biến mất.
- Có chuyện gì xảy ra nhỉ?
Sự biến đổi quỷ dị trong chớp nhoáng này phát sinh dưới mí mắt của Thanh Hoàng, tiểu tử kia đang sống sờ sờ lại biến mất khiến thần sắc gã đại biến, kinh ngạc không ngừng.
Ánh sáng lóe lên trên không trung, dao động như có ánh sáng thần thánh cùng năng lượng dày đặc đang lưu chuyển.
- Khí tức thật đáng sợ...
Thanh Hoàng cảm thấy, ánh mắt nhanh như điện nhìn lên ánh sáng như thần huy đó, ánh mắt kính nể mà kiêng kỵ, không nhịn được thân thể hơi run rẩy, trong lòng muốn phủ phục trước nó.
- Đây là bảo vật, tuyệt đố là trọng bảo!
Ánh mắt của Thanh Hoàng nóng cháy quan sát, thứ ở trước mắt này tuyệt đối là trọng bảo. Gã bất tri bất giác tự nói, nếu có thể có được vật ở trước mắt này, gã có thể tung hoành đương thời rồi.
- Gào...
Lang Bức hí vang, huyết quang dao động lướt thẳng vào trong quang huy mênh mông đó, trong nháy mắt đã biến mất.
Thanh Hoàng cắn răng, mắt nhìn quang huy mông lung đang dao động trước mắt, rất có thể là trọng bảo của Man thành, chính là vật trên người của tiểu tử này, nếu có được thì từ nay về sau sẽ tung hoành tứ phương!
Xuy...
Không nhịn được dục vọng trong lòng, ánh mắt nóng cháy, sợ chậm nữa sẽ sinh biến. Mắt nhìn thấy Lang Đầu Yêu Bức cũng đã tiến vào trong đó, Thanh Hoàng không thể nhẫn nại được nữa, cắn răng, thân ảnh trực tiếp tiến vào bên trong đó.
Xoẹt...
Khi thân ảnh của Thanh Hoàng lần thứ hai xuất hiện đã ở trong một không gian thần bí, năng lượng thiên địa nồng đậm, khí tức mênh mông.
- Đây là Động Thiên bảo địa!
Thân là cường giả Yêu Hoàng cảnh, khi Thanh Hoàng bước một bước tới đây cũng đã cảm thấy lợi ích to lớn bên trong này, ánh mắt nóng bỏng được thay thế bằng sự kinh hỉ.
Hai cánh nguyên khí phía sau Tô Dật được thu lại, khóe miệng chảy máu tươi, con mắt nhìn chằm chằm vào Thanh Hoàng, con minh xà này quả nhiên không nhẫn nại được mà xông vào đây.
Sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt lóe lên sự tàn khốc, Tô Dật không còn cách nào nên phải dẫn Thanh Hoàng vào trong không gian thần bí, không biết sẽ phát sinh cái gì. Trước đây không gian thần bí có thể làm cho Hoàng Kim Mãng, Lang Đầu Yêu Bức... đều phải thần phục, nhưng không biết có hiệu quả tương tự với Thanh Hoàng có Yêu Hoàng cảnh hay không. Con bài chưa lật lớn nhất trên người mình này nếu như mất đi hiệu lực, hậu quả sẽ thật sự không thể chịu nổi.