← Quay lại trang sách

Chương 664

Thần sắc của Lang Đầu Yêu Bức, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cũng nghiêm trọng, xoay quanh trái phải của Tô Dật, hung đồng tràn ngập hàn quang.

Tu vi khí tức của hai con đều không bằng Thanh Hoàng, nhưng lúc này trên người tràn ra môt khí thế vô hình không hề dưới Thanh Hoàng.

- Người này vậy mà lại dám đuổi tới!

Tô Tiểu Soái rốt cục cũng không nhịn được nữa, chui ra từ bên trong túi áo của Tô Dật, uỵch uỵch cái cánh, ánh mắt nhìn chằm chằm Thanh Hoàng.

- Tiểu tử, đây là thứ mà ngươi dựa vào sao, ngươi còn có thể trốn đi đâu được nữa!

Thanh Hoàng đánh giá bốn phía, cuối cùng ánh mắt lần thứ hai nhìn chăm chú vào người Tô Dật, mắt nở nụ cười nhạt, thời cơ đến vận chuyển, đại cơ duyên thuộc về gã rốt cục cũng sắp tới rồi.

Tô Dật không nói gì, trong không gian thần bí lúc này dường như không có bất kỳ động tĩnh gì.

- Không nói lời nào sao, đến lúc đó đương nhiên sẽ có lúc ngươi phải mở miệng!

Thanh Hoàng lạnh nhạt nói, trên người tiểu tử này có quá nhiều bí mật, rơi vào trong tay mình rồi, đến lúc đó sẽ không sợ tiểu tử này không mở miệng nữa.

Xuy....

Thanh quang lóe lên, thân ảnh như điện, thân ảnh của Thanh Hoàng trong nháy mắt lao thẳng tới Tô Dật, nhanh tựa tia chớp, nhanh chóng mở rộng trong con ngươi Tô Dật.

Song đồng Tô Dật rụt lại, trong lòng nghiêm trọng tới cực hạn. Lẽ nào không gian thần bí thực sự vô dụng đối với cường giả tu vi Yêu Hoàng cảnh sao? Xem ra ngày hôm nay chỉ có thể liều mạng đánh một trận tử chiến thôi.

- Tiểu tử, giờ ngươi chắp cánh khó...

Thanh Hoàng cười nhạt, tiểu tử này chắp cánh khó thoát rồi, đại cơ duyên này sắp rơi vào tay gã rồi.

⚝ ✽ ⚝

Bỗng dưng, ngay lúc này, trên hư không của không gian thần bí đột nhiên có một tiếng vang run rẩy, từ sâu trong hư không có một tia xích quang rực rỡ như tia sét, lấy thế như chẻ tre giáng từ trên trời xuống, mang theo khí tức đáng sợ rơi vào trên người Thanh Hoàng.

Ù ù...

Sấm chớp rền vang, không gian run rẩy, bắt đầu từ đỉnh đầu của Thanh Hoàng có tia chớp màu đỏ lóe lên, từ đầu đến chân, bốn phía đều là tia chớp màu đỏ.

Phụt...

Không hề trì hoãn chút nào, Thanh Hoàng bị tia chớp màu đỏ này đánh bay, bay ngược ra sau, cuối cùng nặng nề đập lên mặt đất, trong miệng không ngừng thổ huyết. Ánh mắt vui mừng nóng cháy trong nháy mắt đều chuyển thành vẻ kinh hãi.

- Có chuyện gì xảy ra đây...

Tô Dật vốn đã chuẩn bị xong dự định liều mạng, trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một màn làm cho khuôn mặt hắn nhất thời hoàn toàn kinh ngạc, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.

- Là ai đánh lén bổn hoàng!

Dưới sự kinh hãi, Thanh Hoàng chợt đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thẳng lên không trung, khí tức trên người nhất thời bắt đầu khởi động.

⚝ ✽ ⚝

Sấm gió leng keng, từ trên hư không lại có một tia lôi điện màu đỏ sáng chói thế như một con mãng xà bằng sét, lấy thế không ai địch nổi phủ xuống.

Ánh mắt của Thanh Hoàng hoảng sợ, muốn tránh đi nhưng lúc này dường như không biết vì sao mà hoàn toàn không có cách nào tránh đi được.

Bang bang!

Tia sét màu đỏ hạ xuống, đánh từ đỉnh đầu Thanh Hoàng rồi phủ kín toàn thân gã.

Phụt phụt

Thanh Hoàng nôn ra máu, trên người nhất thời có nơi bị sấm sét đnáh thành cháy đen, thân thể lần thứ hai bị đánh bay, ngã chổng vó.

- Khốn kiếp, rốt cuộc là người nào!

Thanh Hoàng kinh sợ, miệng đầy máu tươi, con ngươi thanh quang sáng chói nhiều thêm một phần huyết sắc, từng bước thế như hai vầng huyết nguyệt mà bước tới.

Ô ô...

Cùng lúc đó, thanh quang quanh thân thể Thanh Hoàng rực rỡ, cứ thế tiếp tục căng phồng, sau một tiếng ô ô khiếp người truyền ra liền hóa thành một con minh xà vĩ đại dài chừng mười trượng khổng lồ.

Minh xà dữ tợn, toàn thân được bao trùm một lớp vảy màu xanh, trên một đôi cánh chim lớn còn có một đôi cánh hơi nhỏ hơn chút, bốn cánh vỗ giống như chuông khánh, khí tức sắc bén.

⚝ ✽ ⚝

Minh xà đằng không, lúc này đang chiếm giữ bản thể của Thanh Hoàng, khí tức trên người ngập tràn chấn động không trung, ngẩng đầu nhìn thẳng lên không, dường như là muốn biết rốt cục là ai đang đánh lén nó.

⚝ ✽ ⚝

Đột nhiên, không gian thần bí này rung lên như thể một loại khiêu khích, trong giây lát ánh sáng lóe lên, sâu trong hư không có quang huy rực rỡ tựa như thác nước ào ào đổ xuống.

⚝ ✽ ⚝

Sấm gió vang vọng, leng keng điếc tai, một luồng khí tức uy nghiêm như thể vượt qua thái cổ thời không mà tới, làm cho chúng sinh rung động, có thể trấn áp sinh linh!

Gào!

Trong khí tức mênh mông đó, Lang Đầu Yêu Bức cùng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn nhất thời đều nằm rạp xuống.

Ánh mắt của Tô Tiểu Soái cũng nhất thời tỏ ra kính nể, trên người dao động ánh sáng rồi lập tức hạ xuống dầu vai Tô Dật.

- Có chuyện gì xảy ra, đã xảy ra chuyện gì!

Bích Huyết Linh Tham đang tu dưỡng cũng bò ra từ trong đất bùn, ở dưới khí tức uy lực lớn như này cũng không nhịn được mà phải quỳ sát, thần sắc đại biến.

Ùng ùng...

Thần huy mông lung nhộn nhạo, toàn bộ không gian đang phát run, sấm chớp rền vang, nơi mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ thấy sâu trong hư không có từng tia lôi điện màu đỏ thế như từng con mãng xà bằng sét đang xông xuống.

Trong một chớp mắt này, hung đồng huyết sắc của Thanh Hoàng cũng bị sự kinh hãi thay thế, sâu trong thú hồn cũng tràn ngập sự sợ hãi, nhanh chóng phát run.

Rầm rầm rầm!

Từng tia lôi điện màu đỏ hạ xuống, thậm chí không có một tia nào thất bại, tất cả đều rơi vào bản thể minh xà của Thanh Hoàng.

Mỗi một tia chớp hạ xuống, trên người minh xà Thanh Hoàng đều bị da chóc thịt bong, tràn ngập lỗ máu, da thịt cháy đen, máu tươi chảy ồ ạt lộ ra cả xương trắng âm u.

Ùng ùng...

Sấm sét không ngừng hạ xuống nhưng không đến mức muốn mạng của Thanh Hoàng, lại làm cho Thanh Hoàng không có cách nào tách ra được.

Phụt phụt

Trong miệng dữ tợn của Thanh Hoàng phun máu phè phè, từng ngụm máu vung vãi, toàn thân bị sấm chớp đánh cho cháy đen thui, vô cùng thê thảm.

Đáng sợ nhất là khí tức rất lớn, bao trùm tất cả Thanh Hoàng làm kinh sợ thú hồn.

Nhìn một màn trước mắt này, Lang Đầu Yêu Bức, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tô Tiểu Soái, Bích Huyết Linh Tham cũng phải hít một ngụm khí lạnh.

Thần sắc của Tô Dật nghiêm túc, một nụ cười còn đọng trên môi, hữu kinh vô hiểm, không gian thần bí quả nhiên là khắc tinh của đám Man Yêu thú này, mạo hiểm thử một lần, may là vẫn thắng cuộc.

- Tha mạng, tha mạng!

Thanh Hoàng kêu rên thảm thiết, hung đồng đều bị sự sợ hãi thay thế.

Không gian thần bí dường như là thông linh, như là đã nghe được lời nói của Thanh Hoàng, trên hư không sấm chớp rền vang dần dần biến mất, lập tức bình tĩnh lại.

Phụt!

Miệng to của Thanh Hoàng thổ huyết, trên người chảy đầy máu tươi, rất nhiều chỗ cháy đen bốc hơi nước, bốn cánh cũng rách nát tả tơi, tựa như một cánh buồm bị phá nát. Minh Xà khổng lồ lúc này đã vô cùng thê thảm, khí tức như đã hấp hối rồi.

- Tha mạng, thả ta đi ra ngoài đi, từ nay về sau, chúng ta nước giếng không phạm nước sông!

Thanh Hoàng hấp hối, nằm trên mặt đất, mắt nhìn Tô Dật, nói.

Tô Dật đang suy nghĩ, Thanh Hoàng bị thương nặng, lúc này sợ là thật sự đang thoi thóp rồi, dáng vẻ này tuyệt đối không phải đang giả vờ.

Chỉ có điều muốn đnáh chết một cường giả Yêu Hoàng cảnh, lúc này Tô Dật thật sự là không biết nên hạ thủ làm sao.

Dù sao cường giả Yêu Hoàng cảnh cũng có thể tự bảo vệ mình, nếu như làm gã đến bước đường cùng, nhỡ đâu tự bạo Yêu đan ở trong này thì không phải một chuyện đùa.

Tô Dật tiến lên, mắt nhìn minh xà Thanh Hoàng, nếu như thả Thanh Hoàng ra, tin tức về không gian thần bí sợ là cũng sẽ bị truyền đi. Cho nên, tuyệt đối cũng không thể buông tha cho Thanh Hoàng được.

- Tiểu tử, chịu chết đi!

Bỗng dưng, khi Tô Dật đang suy tư, hai tròng mắt của Thanh Hoàng chợt bạo phát hung quang, mở cái miệng rộng dữ tợn ra, thân thể đầy vết máu loang lổ bỗng nhảy lên, miệng to như chậu máu cắn về phía Tô Dật.