← Quay lại trang sách

Chương 668

*Dung binh: binh lính đánh thuê

Tô Dật nhìn Tô Tiểu Soái, ánh mắt mang theo ý cười, một lát sau tiếp tục nhắm mắt thổ nạp điều tức.

Vào đêm, tất cả đều tiếp tục.

Trong không gian thần bí, Thanh Hoàng kêu thảm thiết, rên rỉ không ngừng, lại một miếng thịt lớn bị cắt xuống.

Thanh Hoàng muốn phản kháng, nhưng lúc này đã tới tình trạng vô lực phản kháng rồi, hấp hối, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Dật cắt thịt trên người nó.

Tồi tệ nhất là, Tô Dật cắt từng miếng thịt của nó xuống còn cố ý thu thập máu của nó lại.

Đường đường là cường giả Yêu Hoàng cảnh, cường giả của Minh Xà tộc, lúc này giống như gia cầm bị nuôi trong chuồng, thậm chí đãi ngộ ngay cả gia cầm nuôi trong chuồng cũng không bằng. Nếu có cường giả nào khác nhìn thấy không biết sẽ phải nghẹn họng nhìn trân trối thành dáng vẻ gì nữa.

- Hôm nay nướng thịt ăn đi, đổi khẩu vị chút!

Liên tục hai ngày ăn canh rắn, Tô Dật cũng chán rồi. Mặc dù thịt rắn không hợp để nướng nhưng cũng không phải không nướng được. Sau khi rửa qua một phen thì lấy linh dược ướp vào, rất nhanh, mùi thơm của thịt quay bay khắp nơi.

- Quá thơm rồi...

Tô Tiểu Soái không ngừng chảy dãi, đã sớm chờ mong.

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cùng Lang Đầu Yêu Bức cũng nuốt nước miếng.

Cuối cùng đương nhiên là ăn như hổ đói một phen.

Mắt Thanh Hoàng tỏ ra tuyệt vọng, thịt có nó đang bị thay đổi cách chế biến để ăn, vấn đề là ngửi mùi thịt đó, nó cũng không nhịn được mà chảy nước miếng.

Ai...

Linh Thiên Tuyết đang thở dài thay Thanh Hoàng. Đường đường là cường giả Yêu Hoàng cảnh lại phải rơi vào kết cục thê thảm như thế, sợ là cũng không có mấy người.

Ngày hôm sau, Tô Dật ngưng thổ nạp, phát hiện ra Lang Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, Tô Thiên Tước đều đang tiếp tục thổ nạp, trên người đều có khí tức dao động, dường như có dấu hiệu muốn đột phá rồi.

- Tiểu tử, ngươi giết ta đi!

Mắt nhìn Tô Dật, Thanh Hoàng tuyệt vọng, khí tức mong manh. Đường đường là Yêu Hoàng cảnh, lúc này nó thầm nghĩ một lòng muốn chết còn tốt hơn phải chịu đựng như này.

- Thịt của Yêu Hoàng cảnh là bảo vật, ngươi nhất định không nên chết, ta còn muốn ăn nhiều hơn chút!

Tô Dật nói vậy rồi lập tức nghênh ngang rời đi, biến mất trong không gian này.

Song đồng của Thanh Hoàng tràn đầy sự tuyệt vọng. Nó tự căm hận bản thân mình, vì sao lại gặp phải tên tiểu tử loài người này chứ.

Lang Bức, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn dường như cũng có dấu hiệu đột phá lần nữa, Tô Dật không muốn quấy rầy.

Thanh Hoàng thì đường đường là cường giả Yêu Hoàng cảnh, máu thịt ẩn chứa năng lượng rất lớn, đối với Lang Bức và Huyền Dương Kim yêu Chuẩn đều có lợi ích cực lớn. Mấy ngày nay ăn canh rắn và thịt quay làm cho Lang Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đều có thu hoạch vĩ đại.

Cho dù là Tô Dật, hai ngày nay cũng thu hoạch rất lớn, đạt được lợi ích khá tốt.

Sơn lâm rậm rạp, biển rừng nhấp nhô.

Hai ngày nay Tô Dật cũng để Lang Đầu Yêu Bức vòng quanh bên ngoài rừng rậm Man Yêu, không dám thâm nhập quá sâu vào bên trong. Tuy khoảng cách sẽ xa hơn không ít nhưng còn hơn so với việc mạo hiểm.

Nếu không Lang Đầu Yêu Bức đành phải đi bộ, Tô Dật cũng chỉ đành xuyên qua rừng rậm Man Yêu, tốc độ sẽ chậm hơn không ít.

Cũng may lấy tốc độ hiện tại của Tô Dật thì cũng sẽ không quá chậm, ven đường có Man Yêu thú ngăn cản, Tô Dật nhả khí tức trên người ra cũng có thể làm bọn chúng kinh sợ.

Nhưng trong rừng rậm Man Yêu có tồn tại rất nhiều đội mạo hiểm, đám dung binh không ít, Tô Dật không muốn gây thêm phiền toái nên chủ động né tránh.

Nhưng còn chưa kịp né đi thì Tô Dật đã gặp phải.

Hai mươi, ba mươi người trong đội ngũ dung binh nhỏ, mỗi người đều mang khí huyết sát, cầm binh khí trong tay dương dương tự đắc, dường như có thu hoạch không ít.

- Ồ, tiểu tử trẻ tuổi như vậy mà dám tới đây sao, là một mình tới đấy à?

Nhìn Tô Dật, có Dung binh vô cùng kinh ngạc, quan sát hắn tỉ mỉ.

- Nhìn tiểu tử này trên người cũng không có thu hoạch gì! Lại không phải tiểu cô nương, không thể để chúng ta vui vẻ một chút, đi thôi!

Có người cười to, lúc đầu ở trong rừng rậm Man Yêu này gặp phải chuyện cướp bóc gì cũng đều rất bình thường, nhưng nhìn tuổi tác của Tô Dật sợ là trên người cũng sẽ không có thu hoạch gì nên không có ai để ý.

- Không đúng, lão đại, tiểu tử này thoạt nhìn thì khí chất không đơn giản, một mình ở đây có thể là đệ tử của môn phái lớn bị lạc, trên người không chừng sẽ có bảo vật gì đó thì sa?

Một hán tử thấp bé tinh ranh theo dõi Tô Dật, cảm thấy thiếu niên trước mắt này có khí chất không tầm thường, có lẽ là đệ tử của môn phái lớn nào đó theo cường giả trong sư môn tới nơi này rèn luyện bị lạc đường.

Nghe vậy, nhất thời có không ít ánh mắt nhìn vào người Tô Dật, đệ tử môn phái lớn đi theo cường giả trong sư môn tới rừng rậm Man Yêu rèn luyện, đây là chuyện rất bình thường, không hề kỳ quái.

Nói như vậy, đệ tử của những đại môn đại phái này sẽ không có ai dám tới động vào.

Nhưng nếu như là đệ tử của môn phái lớn bị lạc đường thì không còn giống vậy nữa.

Đệ tử của môn phái lớn, trên người đương nhiên sẽ có thu hoạch không tầm thường. Có vài người thậm chí có không ít bảo vật trong tay, chuyện này đối với Dung binh trong rừng rậm Man Yêu thì tuyệt đối là sự mê hoặc khó có thể ngăn cản được.

Ánh mắt của Tô Dật đảo qua, chừng ba mươi tên Dung binh, tu vi đa số đều là Nguyên Huyền cảnh, cũng có ba người dường như là Nguyên Linh cảnh, một người mạnh nhất cũng chỉ có Nguyên Linh cảnh lục trọng, thất trọng.

- Cút xa một chút cho ta, bằng không đừng trách ta không khách khí!

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của đám Dung binh, Tô Dật đã biết đám khốn này đang nhằm vào mình.

Tô Dật không muốn gây phiền toái, nhưng loại phiền phức tự tìm tới cửa này thì Tô Dật cũng không ngán.

- Không ngờ tiểu tử này còn rất phách lối đó!

- Tính khí do môn phái lớn nuông chiều ra đây mà! Không biết trời cao đất rộng, vừa lúc ngày hôm nay có thể ghi nhớ một lần cho tốt!

Nghe lời nói của Tô Dật, đám Dung binh này hơi sững sờ rồi lập tức cười vang. Mỗi ngày bọn họ đều phải trải qua đao kiếm đổ máu, làm sao để mắt tới một thiếu niên như Tô Dật được. Đệ tử của môn phái lớn bất phàm nhưng tiểu tử này còn nhỏ tuổi, có thể mạnh bao nhiêu chứ?

- Để ta xem tiểu tử này tới mức nào, xem môn phái lớn có gì không đơn giản!

Một hán tử ánh mắt sắc bén, khuôn mặt đầy đặn cầm trong tay một thanhd dại đao quỷ đầu tràn ngập huyết quang, khí tức Nguyên Huyền cảnh tỏa ra đánh thẳng về phía Tô Dật.

Thế tấn công của đại hán này đơn giản, không hề hoa mỹ nhưng thực dụng và sắc bén, đây là kết quả của việc rèn luyện quanh năm.

-Muốn chết!

Trong mắt Tô Dật lướt qua ánh sáng lạnh, không oán không cừu với đám Dung binh này, nhìn đại hán này xuất thủ không chút lưu tình như thế, nếu đổi thành người khác thì sợ là sẽ bị đánh chết ở nơi này rồi. Tô Dật nghĩ tới Vương Bàn Tử cùng Tô Uyển Nhi, bọn họ nếu gặp phải đám người này ở trong rừng rậm Man Yêu thì sẽ có kết quả như thế nào? Chuyện này chọc giận Tô Dật.

Xoẹt!

Đao của đại hán hạ xuống chém lên người Tô Dật.

Dưới ánh mắt của mọi người nhìn chăm chằm, sau đó là vô cùng kinh ngạc. Trong tầm mắt của bọn họ không thấy được cảnh tượng thiếu niên kia bị một đao chặt đứt, máu tươi tuôn xối xả, mà là thân ảnh của thiếu niên kia lại từ từ biến mất.

- Cận thận...

Một tên đại hán dẫn đầu sắc mặt bỗng nhiên đại biến kinh hãi hô, gã có kinh nghiệm phong phú, dự cảm được có chuyện không tốt.

Nhưng không còn kịp rồi, thân ảnh của Tô Dật xuất hiện ở bên cạnh của đại hán mới vừa xuất thủ, tay trái ra một quyền, tay phải đồng thời nắm chắc lên chuôi đao của người bên cạnh.