Chương 671
Tây Vô Tình bị bao phủ bên trong, bốn phía như hỏa hải.
- Tây Vô Tình, hôm nay ngươi phải chết!
Hỏa Long thượng nhân quát lạnh, hai mắt băng lãnh, sát ý tràn ngập, thủ ấn kết lại, trong biển lửa nóng cháy ngập trời, sát ý bắt đầu khởi động phát ra sóng triều đáng sợ.
Quanh thân Tây Vô Tình có ánh sáng ngập trời ngăn cản hỏa hải, thủ ấn không ngừng ngưng kết, trên không bốn phía xuất hiện một con hung cầm, khí tức hàn băng ngập trời đang giương cánh vỗ bay sóng lửa nóng cháy.
- Không ngăn được đâu!
Hỏa Long thượng nhân cười lạnh, trong lòng khẽ động, sóng lớn trong hỏa hải ngưng tụ lại một con giao long dữ tợn như núi lửa phun trào, muốn cắn nuốt con hung cầm hàn băng.
Trên không trung rung chuyển, khí tức ngập trời.
Tô Dật ở trong sơn động nên không thấy được toàn bộ, nhưng cảm giác được khí tức đáng sợ trong cuộc giao phong kinh khủng kia.
Vẻ mặt nghiêm túc, Tô Dật cảm thấy về khí thế thì Tây Vô Tình dường như vẫn bị rơi vào thế hạ phong. Cho dù nói về phương diện nào, Tô Dật cũng hy vọng Tây Vô Tình sẽ chiến thắng. Ban đầu ở trong rừng rậm Man Yêu, nhờ có Tây Vô Tình mấy lần trượng nghĩa đứng ra bảo hộ, nếu không nhờ Tây Vô Tình, sợ là từ lâu mình đã rơi vào tay Linh Thiên Tuyết rồi.
Người trong sơn động, khí tức trên người Tô Dật đều thu liễm, cũng không dám thở mạnh. Hai vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh, một khi có bất kỳ khí tức gì dao động thì sẽ bị bọn họ biết được hết.
Ùng ùng...
Trên đỉnh đầu, giao long và hung cầm lần thứ hai song song bị nghiền nát, trong biển lửa tạo thành sóng lớn.
- Tây Vô Tình, ngươi đã tới thời khắc cuối cùng rồi, là địch của Thiên Long tông ta, ngươi quá đề cao mình rồi, đối với Thiên Long tông ta, cho dù Tuyệt Mệnh Diêm La cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi!
Hỏa Long thượng nhân cười lạnh, khóe miệng tái nhợt mang theo sát ý, thân ảnh xuất hiện trên sóng lửa, một đại thủ ấn mang theo lửa cháy ngập trời lan về phía Tây Vô Tình.
Vẻ mặt của Tây Vô Tình nghiêm túc tới cực hạn, trước người có ánh sáng dao động khắp nơi, như thể quanh thân được bao phủ một tầng áo giáp.
Nhưng tất cả đại thế đã mất, thủ ấn nóng cháy ngập trời đáng sợ kia muốn đốt cháy tất cả, phía dưới, trong sơn cốc, nham thạch cũng bị nướng thành nham thạch nóng chảy, cực kỳ đáng sợ.
Trước thủ ấn, trên không trung vặn vẹo rơi thẳng vào người Tây Vô Tình, liệt hỏa nổ tung, uy năng cuộn sạch bao phủ quanh Tây Vô Tình, muốn phá hủy gã.
Tây Vô Tình bị nhấm chìm, trong mắt lướt qua vẻ tàn khốc, khí tức trên người đột nhiên bạo phát như thể đột nhiên uống một liều thuốc mạnh. Trong mi tâm có một dải lụa lướt đi xuyên thủng liệt hỏa, ầm ầm lướt ra.
- Khốn kiếp, vậy mà ngươi vẫn còn giấu chiêu!
Hỏa Long thượng nhân kinh hãi hét lớn một câu, thần sắc đại biến, đó là công kích linh hồn. Cho dù tu vi của y cao hơn Tây Vô Tình không ít, nhưng cũng tuyệt đối không dám khinh thường.
Ầm ầm!
Phía trên hỏa hải nổ tung, lửa cháy mạnh cuộn sạch tứ phía phá hủy bốn phía sơn cốc nhỏ. Nham thạch nóng chảy trên mặt đất hóa thành bột mịn cùng nóng chảy tiếp.
Cự thạch lăn xuống, che phủ sơn động nhỏ mà Tô Dật ẩn thân, chỉ để lại một khe hở.
Phụt phụt...
Thân ảnh của Tây Vô Tình bay ngược từ giữa không trung xuống, nôn ra máu rồi rơi xuống đất, làm mặt đất nứt ra, bụi đất tung bay.
Lúc này Tây Vô Tình liền rơi vào ngay phía trước sơn động nhỏ mà Tô Dật đang ẩn thân, xuyên qua khe hở của sơn động, Tô Dật có thể thấy rõ ràng.
- Không ổn...
Vẻ mặt Tô Dật nghiêm túc, thương thế của Tây Vô Tình nghiêm trọng, sợ là không còn lực tái chiến nữa.
Tầng trời thấp của sơn cốc, thân ảnh của Hỏa Long thượng nhân hạ xuống, khóe miệng loang lổ vết máu, ánh mắt vẫn hơi dại ra, búi tóc kế anh cũng đã loạn cả lên, rõ ràng cũng bị thương nặng, nhưng so với Tây Vô Tình thì tốt hơn rất nhiều.
- Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, không phải một Nguyên Hoàng cảnh tam trọng có thể so sánh được!
Mắt nhìn Tây Vô Tình, thần sắc của Hỏa Long thượng nhân tỏ ra khinh miệt, nhìn ra được thời khắc này Tây Vô Tình đã tới cực hạn, không còn sức lực tái chiến nữa.
- Các ngươi có ba người đã tới, bị ta giết một người, phế một người, nếu ngươi đánh một trận công bằng với ta, Nguyên Hoàng cảnh lục trọng thì thế nào, lấy vết thương trên người ngươi hiện giờ, ngươi có thể thắng ta bao nhiêu, ha ha ha ha, Thiên Long tông chỉ thường thôi!
Tây Vô Tình giùng giằng đứng dậy, lên tiếng cười nhạt, toàn thân máu chảy dạt dào, sắc mặt trắng bệch, sợi tóc cũng nhuốm máu, chật vật suy yếu đến cực hạn.
- Hừ, đáng tiếc ngươi phải chết trong tay ta!
Sắc mặt của Hỏa Long thượng nhân rất khó coi, lần này bọn họ cử ra ba cường giả Hoàng cấp, nhưng hai sư đệ khác lại bị Tây Vô Tình đánh chết một người, một người thì bị thương nặng, lúc này y càng biết thương thế của mình như thế nào. Y còn bị thương linh hồn, bị thương nặng, mới rồi thiếu chút đã rơi vào tay Tây Vô Tình.
Kết quả bậc này coi như là đang đánh thẳng vào mặt mũi của Thiên Long tông.
- Tây Vô Tình thật là cường hãn!
Bên trong sơn động, trong lòng Tô Dật âm thầm kinh hãi, Tây Vô Tình thật sự hung hãn, ba cường giả Hoàng cấp của Thiên Long tông vây ông lại còn giết được một người, làm một người bị thương nặng, kinh người bậc nào chứ!
Chỉ là lúc này Tô Dật lại chau mày, vẻ mặt nghiêm túc. Nhìn tình huống này thì hôm nay Tây Vô Tình sẽ lành ít dữ nhiều rồi. Lấy tu vi thực lực của mình, cho dù muốn giúp một tay tương trợ thì cũng không làm nên chuyện gì, căn bản không phải là đối thủ của Hỏa Long thượng nhân.
Tô Dật suy nghĩ, lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công của mình dùng toàn lực thu liễm khí tức, vẫn ẩn thân trong sơn động thì sẽ đủ thoát thân.
Nhưng nếu trơ mắt nhìn Tây Vô Tình bị đánh chết, trong lòng Tô Dật cũng áy náy, đã nợ Tây Vô Tình rất nhiều ân tình rồi.
- Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, ngày hôm nay sẽ phải chết trong tay ta rồi!
Hỏa Long thượng nhân cười nhạt, thân ảnh từ từ hạ xuống, trùng hợp hạ xuống trước cửa động của Tô Dật đang ẩn thân, khí tức dao động, mắt nhìn Tây Vô Tình từ từ cất bước đi tới, thần sắc thờ ơ, ánh mắt thâm trầm, sát ý không hề che giấu.
Bên trong sơn động, song quyền của Tô Dật âm thầm nắm chặt, thời gian không còn nhiều, một là trơ mắt nhìn Tây Vô Tình bị đánh chết, nếu không cũng chỉ có thể mạo hiểm thử một lần.
Nhưng nếu muốn đối phó với một cường giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng như thế, lấy tu vi thực lực Nguyên Linh cảnh cửu trọng, Tô Dật ngẫm lại, cũng chỉ có thể gượng cười.
- Tây Vô Tình, nhận lấy cái chết đi!
Hỏa Long thượng nhân xuất thủ, ngày hôm nay nhất định phải giết Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình. Phất tay lên, khí tức nóng bỏng trên người bắt đầu khởi động, một thủ ấn lần thứ hai ngưng tụ, tập trung thẳng vào Tây Vô Tình.
Trên khuôn mặt trắng hếu của Tây Vô Tình mang nụ cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng.
⚝ ✽ ⚝
Khí tức nóng bỏng ngập trời, Hỏa Long thượng nhân một tay chụp được, trong lòng bàn tya có tiếng long tiếu ẩn hiện truyền ra, khí tức ngút trời.
⚝ ✽ ⚝
Bỗng dưng ngay lúc này, phía sau Hỏa Long thượng nhân có một luồng khí tức cường đại phóng lên cao, núi đá nổ tung.
Một luồng khí tức mênh mông cuồn cuộn thế như sóng biển phập phồng xao động, bá đạo uy nghiêm giống như có thể trấn áp tứ phương, xông thẳng tới tận trời.
Một ánh đao thế như chém vỡ hư không, tỏa ra hào quang óng ánh chiếu rọi sơn cốc nhỏ như tinh tú xoay vần, giống như trên không có vô số ngân hà rơi xuống kèm theo một khì tức thần thánh tỏa ra, như tới từ thượng cổ U Hư.
Ánh sáng đó lúc này cũng vô cùng sắc bén, mang theo sự thần thánh, bá đạo, hủy diệt, khí tức u giả hội tụ với nhau, mênh mông cuồn cuộn xông lên cửu thiên.