Chương 673
Ta cũng không ngờ tới lại gặp ngươi ở đây.
Tô Dật cười bất đắc dĩ, cũng không ngờ ở trong rừng rậm Man Yêu lần thứ hai gặp được Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, cũng coi như là có duyên.
Chuyện này nếu là người khác thì Tây Vô Tình sẽ không mạo hiểm lớn như thế để đi cứu, còn mạo hiểm lấy Thiên Tinh Kinh Phách ra nữa.
- Lần này nhờ có ngươi xuất thủ, xem ra, ngươi đã hơn xưa nhiều rồi.
Mắt Tây Vô Tình nhìn Tô Dật đánh giá, âm thầm chấn động. Gã có thể cảm giác được lúc Tô Dật xuất thủ tương trợ có một luồng ngoại lực, một thanh đao cũng tuyệt đối không giống bình thường, là trọng bảo khó có thể tưởng được.
- Không cần khách khí, trước đây ngươi đã cứu ta, lần này ta cứu ngươi, xem như là huề nhau.
Tô Dật cười nói, lần này hữu kinh vô hiểm cũng coi như là trả lại ân tình của Tây Vô Tình ngày xưa.
- Trên người ngươi dường như có một ít bí mật, một thanh đao hình như là trọng bảo, danh tiếng của Tuyệt Mệnh Diêm La ta cũng không quá tốt, ngươi không sợ đến lúc đó ta ra tay với ngươi, giết người đoạt bảo ở trong rừng rậm Man Yêu này sao, cũng không phải một chuyện khó xảy ra gì.
Tây Vô Tình cẩn thận nhìn Tô Dật nói vậy.
- Chuyện này...
Ánh mắt của Tô Dật âm thầm sửng sốt rồi lập tức cười nhạt, nói:
- Đương nhiên là sợ rồi, chỉ có điều cũng không thể thấy chết mà không cứu được, trước đây ngươi cũng đã từng cứu ta mà.
Đang nói thì hơi ngừng lại chút, ánh mắt của Tô Dật hơi nhướng lên, mắt nhìn Tây Vô Tình, mỉm cười nói:
- Chỉ có điều bây giờ không phải là Tây tiền bối ngươi nên sợ ta hơn sao, đường đường là Ngự Hồn sư Nguyên Hoàng cảnh, trên người nhất định là có không ít đồ tốt.
Mắt nhìn Tô Dật, Tây Vô Tình âm thầm sửng sốt, sao gã có thể không hiểu lời Tô Dật nói được.
Tiểu tử này đang ý tại ngôn ngoại, trong mềm mỏng mang cứng rắn.
Ý tứ lại không quá rõ ràng, hắn xuất thủ tương trợ là tình cảm, là còn ân tình, nhưng dám xuất thủ tương trợ, dám xuất thủ với Hỏa Long thượng nhân thì sẽ có đủ thực lực để đảm bảo, đối phó với Hỏa Long thượng nhân chính là minh chứng.
Mắt Tô Dật nhìn Tây Vô Tình, con ngươi hơi mang theo ánh cười, phát hiện ra vẻ mặt của Tây Vô Tình không hề có tâm hại người, nhưng có tâm phòng bị người.
- Tiểu tử thật khôn khéo, đi thôi, nơi đây không phải là nơi an toàn, Hỏa Long thượng nhân chẳng mấy chốc sẽ hiểu ra chúng ta chưa từng đi xa, nhất định sẽ quay lại tìm chúng ta, rời khỏi nơi này trước đã.
Bốn mắt đối diện, lập tức, Tây Vô Tình cười nhạt đứng dậy nói.
- Được.
Tô Dật hơi do dự, sau đó gật đầu.
Vút vút
Một già một trẻ, hai bóng người lập tức rời đi.
Mấy canh giờ sau, trong một thung lũng bí mật, trong một khe hở nham bích chật hẹp chỉ có thể cho phép một người đi xuyên qua, hai bên nham bích dốc đứng.
Sau khe hở nham bích cũng có động thiên khác, có một thâm cốc, bốn phía có kỳ hoa dị thảo, mùi hoa xông vào mũi, một cái thác nước trút xuống chảy thẳng xuống. Tiếng nước trút như sấm đánh, hơi nước bốc lên như mưa phùn lất phất, hạt nước như ngọc trai văng khắp nơi.
Tô Dật quan sát, vô cùng kinh ngạc, bốn phía núi cao dựng đứng, nếu không phải đã vào nơi đây rồi thì khó có thể tưởng được lại có một nơi cảnh đẹp như này.
- Đi theo ta, nơi này còn có động thiên khác.
Nhìn thấu sự kinh ngạc của Tô Dật, câu nói của Tây Vô Tình vang lên rồi lướt ra, nguyên khí như một vòng sáng bao quanh cơ thể, nhất thời lướt vào bên trong thác nước.
Ánh mắt của Tô Dật hơi động, không do dự quá nhiều, nguyên khí ngưng tụ lại thành hai cánh, dùng Phù Dao Bách Biến Bộ, nguyên khí cũng bao quanh chân thân, thân ảnh xuyên qua thác nước.
Bên trong thác nước quả nhiên là lại có động thiên khác, một cái sơn động thiên nhiên bên trong có các loại kỳ thạch khác lạ, thiên hình vạn trạng...
Bên ngoài thác nước, ánh mặt trời phản chiếu vào trong động làm trong đó có xuất hiện hơi nước mông lung, trong sự u tĩnh như có thanh hà lượn quanh, rất thần dị.
Nhìn hai cánh nguyên khí sau lưng Tô Dật từ từ thu lại, ánh mắt của Tây Vô Tình hơi động, lập tức nói:
- Nơi đây rất an toàn, lúc trước ta vô tình phát hiện ra nó, từng đặt chân một thời gian.
- Thì ra là thế.
Mắt Tô Dật nhìn đánh giá sơn động, một nơi như vậy nếu không phải đã tới thì sợ là tuyệt đối khó có thể tìm được.
- Ta cần chữa thương mấy ngày, ngươi tự nhiên.
Câu nói của Tây Vô Tình vừa dứt thì lần thứ hai vứt một viên đan dược vào miệng rồi ngồi xếp bằng xuống, ngưng kết thủ ấn, cũng không để ý tới Tô Dật mà bắt đầu thổ nạp điều tức.
Rất nhanh, quanh thân Tây Vô Tình liền có thêm ánh sáng nhàn nhạt màu xanh dao động.
Tô Dật thấy thế thì tìm một tảng đá lớn ở góc rồi nhảy lên ngồi xếp bằng, cũng bắt đầu kết thủ ấn thổ nạp điều tức.
Lúc này tình huống trên người Tô Dật cũng không quá tốt, sử dụng Thiên Tinh Kinh Phách như là dồn tất cả năng lượng nguyên khí trên người, tiêu hao hầu như không còn.
Tô Dật cũng biết hiện tại Thiên Tinh Kinh Phách không phải ở trạng thái toàn thịnh, giống như là thần kiếm trong cốc bị một nguyên nhân nào đó ảnh hưởng, chưa từng chính thức thức tỉnh, nhưng cũng đã cường hãn như vậy rồi.
Tô Dật đoán rằng nếu như một ngày Thiên Tinh Kinh Phách chính thức thức tỉnh khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, không biết còn đáng sợ đến mức độ nào nữa.
Được Linh Thiên Tuyết tương trợ, sử dụng Thiên Tinh Kinh Phách lại có thể chém được mấy ngón tay của Hỏa Long thượng nhân, điều này làm cho Tô dật cũng có thêm mấy phần tự tin sau này.
Một lát sau, quanh thân Tô Dật cũng bắt đầu tràn ra ánh sáng xích quang nhàn nhạt, nguyên khí dao động tràn ngập một khí tức bá đạo hủy diệt.
- Đại hội Thánh Võ cũng sắp bắt đầu rồi, ba mươi năm mới có một lần!
- Mỗi một lần đại hội Thánh Võ đều là một trận long tranh hổ đấu, thiên kiêu kỳ tài tung hoành!
- Đó là đương nhiên, đại hội Thánh Võ này không đơn giản, toàn bộ thế lực Trung Châu đều sẽ tham gia!
- Nếu ai có thể một trận thành danh trong đại hội Thánh Võ thì cả thiên hạ sẽ đều biết tới.
Toàn bộ Trung Châu, không biết bắt đầu từ khi nào, khắp nơi đều bắt đầu bàn tán về đại hội Thánh Võ.
Đại hội Thánh Võ đối với khắp cả Trung Châu tuyệt đối là việc trọng đại náo nhiệt nhất, không gì sánh bằng.
Đại hội Thánh Võ mỗi ba mươi năm một lần, mặc dù chỉ là những thế hệ trẻ tuổi đọ sức nhưng hấp dẫn được tất cả các thế lực lớn nhỏ trong Trung Châu, thậm chí cả tầm mắt của những người bình thường.
- Đáng tiếc đại hội Thánh Võ là việc trọng đại như thế nhưng người không quá hai mươi lăm tuổi mới được tham gia, ta đã hai mươi tám, bằng không tất sẽ đi đánh một trận!
Có thanh niên nói như vậy, rất tiếc nuối. Y đã hai mươi tám tuổi, nhưng yêu cầu của đại hội Thánh Võ là chỉ có thể người dưới hai mươi lăm tuổi mới có thể tham gia.
- Ta mới hai mươi sáu, ta muốn đi tham gia, có lẽ có thể qua cửa.
Có thanh niên ánh mắt hơi động, muốn tham gia một việc trọng đại như đại hội Thánh Võ, muốn đục nước béo cò, muốn nhờ một trận chiến mà thành danh.
- Đừng có nằm mơ, đại hội Thánh Võ kiểm tra rất nghiêm ngặt, có thể kiểm tra biết được tuổi của ngươi, giống như cây có vòng tuổi vậy, ai cũng đừng mong chui vào được, người muốn đục nước béo cò sẽ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc!
Có người lớn tuổi hơn chút nhắc nhở, muốn đục nước béo cò đi tham gia đại hội Thánh Võ không có nhiều cơ hội, đại hội Thánh Võ kiểm tra rất nghiêm ngặt.
- Đại hội Thánh Võ, một bổi sáng đã thành danh khắp thiên hạ đều biết, có người nói người biểu hiện xuất chúng đến lúc đó có thể tiến vào Thánh Sơn tu luyện một đoạn thời gian, đây là cơ duyên lớn.
Có người không ngừng hâm mộ, Thánh Sơn, đó chính là thánh địa và thiên đường mà tất cả người tu hành hướng tới, ai cũng mong có thể vào trong đó.