Chương 674
Những người trẻ tuổi trong Thánh Sơn cũng sẽ tham gia Thần Kiếm môn, Thiên Huyền tông... cũng vậy. Đến lúc đó những người trẻ tuổi kiệt xuất trong môn cũng sẽ đều tới tham gia, long tranh hổ đấu, có thể tham dự, cũng không uổng cuộc đời.
Có ánh mắt của thanh niên nhiệt liệt, đại hội Thánh Võ, đến lúc đó những thiên tài kỳ tài trẻ tuổi đồng lứa trong các thế lực lớn đều sẽ tham gia, có thể tham gia vào trong đó thì cũng không uổng.
Quần sơn hào hùng, đường nét mênh mông vô bờ có thể nhìn thấy rõ ràng, nguy nga hùng vĩ.
Vô số kiến trúc cổ xưa thấp thoáng phồn thịnh giữa màu xanh biếc um tùm, linh cầm giương cánh, dị thú phi nhanh, năng lượng thiên địa tràn đầy, như thể tiên cảnh nhân gian.
Quần phong vây quanh, kỳ phong trùng điệp, một ngọn núi khổng lồ đứng sừng sững cắm thẳng tận trời.
Đường đá gập ghềnh uốn lượn xung quanh, khắp nói mây mù bao phủ làm cho ngọn núi này như ẩn như hiện trong mây khói lượn lờ, tựa như đặt mình trong bức hoạ cuộn tròn.
- Người đã chết lại còn sống, tư chất Tạp Dịch lại kinh người như vậy, có thể nhìn rõ không?
Thương Nhai Lập Bích, trong cảnh rừng rậm xanh um, bên trong một cửa đá truyền ra giọng nữ yếu ớt già nua.
Bên ngoài cửa đá, lúc này có một người trung niên mỹ phụ cung kính đứng đó, cũng không dám thở mạnh, chính là Vương nghi trượng của Thánh Sơn.
- Hồi bẩm Thánh tôn, nhìn rất rõ ràng, tiểu tử kia thật sự khó mà tin được, tu vi Nguyên Linh cảnh cửu trọng, thực lực cực kỳ khủng bố, có thể chém được Nguyên Chân cảnh, trên người còn có một luồng ngoại lực không thuộc về bản thân hắn, rất đáng sợ.
Vương nghi trượng trả lời.
- Có thể nói tiểu tử kia tương đương với Nhược Hi! Nguyên Linh cảnh cửu trọng, có thể chém được Nguyên Chân cảnh, đây còn là thiên tư Tạp Dịch sao... còn có một luồng ngoại lực không thuộc về hắn...
Giọng nói già nua vang lên, sau đó bình tĩnh lại.
⚝ ✽ ⚝
Có linh cầm thành đàn bay ngang qua Thương Nhai, có tiếng như âm thanh của tự nhiên phá không truyền tới.
Vương nghi trượng đứng ở bên ngoài cửa đá, cũng không dám thở mạnh.
- Vì sao lại không đưa về đây?
Sau một lát, giọng nói già nua lần thứ hai vang lên.
- Lại không thấy tiểu tử kia nữa, người của Bất Tử môn truy sát kia tới lúc chúng ta quay lại còn chưa rõ tung tích.
Vương nghi trượng trả lời, tự dưng cơ thể hơi run.
- Tìm hiểu tăm tích của hắn, nếu như còn sống, hãy dẫn về Thánh Sơn.
Giọng nói già nua hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
- Còn như đám Bất Tử môn thì lại chưa từng nghe nói tới, nhưng ở trong rừng rậm Man Yêu...
Giọng nói già nua bắt đầu tỏa ra sự sắc bén tự nhiên khiến người ta âm thầm phát lạnh, khi nhắc tới rừng rậm Man Yêu thì tựa như hơi cố kỵ vậy.
- Bất kể như thế nào, Bất Tử môn cũng không cần tồn tại nữa, phải cho thế nhân biết người của Thánh Sơn ta không phải ai cũng có thể động vào.
Giọng nói già nua yếu ớt truyền ra rồi lập tức tiêu tán, tiếp theo là tiếng nước chảy tích tóc truyền tới.
- Vâng, Thánh tôn!
Vương nghi trượng gật đầu, phủ phục hành lễ rồi lập tức cung kính thối lui.
Đình viện lầu các u tĩnh, cổ kính.
Thư phòng gọn gàng ôn uyển, bóng lưng to lớn của Tư Đồ Lưu Vân đứng dựa lưng ở cửa sổ, dáng người cao ngất.
- Chưởng môn.
Ngoài cửa có giọng nói truyền tới.
- Vào đi!
Tư Đồ Lưu Vân quay đầu.
Ngoài cửa có thân ảnh cất bước đi vào, chính là Hữu hộ pháp.
- Trong đám đại sơn môn có hạng người nào xuất chúng về thực lực không?
Ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân hơi động, hỏi Hữu hộ pháp. Đại hội Thánh Võ sắp diễn ra rồi, lần này tuy Thần Kiếm môn có cử ra thiên tài hậu bối, không ít người có thiên tư tuyệt đỉnh, nhưng đã xảy ra biến cố lớn. Cuối cùng người có thể tham gia đại hội Thánh Võ chỉ có Mộ Dao, Lưu Vân Xuyên. Nếu như Tô Dật cùng Vân Lăng Phong còn đó, cộng thêm Mộ Dao thì gã sẽ sẽ được giải sầu không ít.
- Mỗi thế lực lớn đều bồi dưỡng không ít người vì đại hội Thánh Võ, đều muốn một khi lên tiếng trong đại hội Thánh Võ thì ai nấy đều phải kinh ngạc. Tin tức truyền tới cũng có giới hạn nhưng đã rất kinh người, xuất hiện không ít hạng người thiên tư tuyệt đỉnh, đoán chừng đến lúc đó sẽ còn có không ít “hắc mã xuất hiện, nói chung lần đại hội Thánh Võ này sợ là sẽ rất náo nhiệt.
Hữu hộ pháp nói vậy, trong lòng cũng hơi kinh ngạc. Từ sau khi có được tin tức thì trong mỗi thế lực lớn đều xuất hiện hạng người có thiên tư tuyệt đỉnh siêu việt hơn ngày thường. Lần đại hội Thánh Võ lần này sợ là sẽ cực kỳ náo nhiệt.
- Đại hội Thánh Võ có liên quan vĩ đại, lần này các đại sơn môn, thế lực đều có kỳ tài xuất hiện lớp lớp, sợ sẽ là một trận long tranh hổ đấu, thực lực kinh người, nhận được cơ duyên không cạn trong Thần Kiếm cốc, so với thứ lão tổ để lại thì không kém bao nhiêu. Vừa mới nhận được tin tức của trưởng lão, Mộ Dao lại có đột phá, chỉ có điều nếu như Tô Dật còn ở đây, cộng thêm Vân Lăng Phong lần này nhận được cơ duyên của Thần Kiếm môn, Thần Kiếm môn chúng ta lần này tất sẽ rực rỡ hào quang trong đại hội Thánh Võ, đáng tiếc...
Tư Đồ Lưu Vân than nhẹ, trong nét mặt có chút tiếc hận.
Mắt Hữu hộ pháp nhìn Tư Đồ Lưu Vân, ánh mắt đột nhiên nổi lên vẻ kích động khó có thể che giấu được, nói:
- Trong lúc vô tình nhận được tin tức trong rừng rậm Man Yêu, không biết trưởng môn có hứng thú không.
- Trong rừng rậm Man Yêu, tin tức gì?
Ánh mắt của Tư Đồ Lưu Vân hơi động, rừng rậm Man Yêu không phải chuyện đùa, diện tích của cả rừng rậm Man Yêu không hề nhỏ, còn trong rừng rậm Man Yêu chân chính cũng có vài luồng thế lực lớn. Hắc Sát môn, Cuồng Long Dung binh liên minh, Huyết Thần tông, thực lực cũng không yếu, rất nhiều thế lực đều từng muốn nhúng chàm rừng rậm Man Yêu, bao gồm cả Thánh Sơn. Tuy là rất nhiều thế lực ngoài tầm tay với với rừng rậm Man Yêu nhưng chẳng biết tại sao lại chưa từng động thủ. Chính là bởi vì rừng rậm Man Yêu có liên quan tới rất nhiều thế lực, vì vậy Thần Kiếm môn vẫn sắp xếp thám tử thu thập tin tức ở trong rừng rậm Man Yêu.
- Nghe được tin tức, có một sơn môn nhỏ trong rừng rậm Man Yêu, tên là Bất Tử môn, thời gian trước muốn huyết tẩy Man thành, có Yêu Hoàng cảnh trợ trận, lại gặp phải đệ tử Thánh Sơn ở trong Man thành nên đã đại bại.
Hữu hộ pháp nói vậy, giọng nói càng ngày càng khẩn trương kích động.
- Man thành, tiểu tử Tô Dật kia không phải tới từ Man thành sao, Man thành lại còn có đệ tử ở Thánh Sơn!
Hai chữ Man thành thôi làm cho trong lòng Tư Đồ Lưu Vân nhất thời dao động. Tô Dật đến từ Man thành, Man thành nho nhỏ có Tô Dật, lại còn có đệ tử ở Thánh thành đủ để chứng minh đó không phải nơi bình thường.
Mắt nhìn Tư Đồ Lưu Vân, Hữu hộ pháp tiếp tục chậm rãi nói:
- Tin tức rằng trong Man thành còn có một thiếu niên, kinh sợ vạn thú, hung mãnh thần dị, giống như một chiến thần, nghe đồn xuất thân từ Tô gia của Man thành, tên là Tô Dật.
Khi câu nói của Hữu hộ pháp vừa dứt, thân thể của Tư Đồ Lưu Vân cũng không nhịn được mà hung hăng rung lên, ánh mắt run run phát sáng rực rỡ.
- Nhanh, đi Man thành, lập tức đi Man thành!
Trong nháy mắt, Tư Đồ Lưu Vân nói, không nhịn được kích động trong lòng, chấn động thật lâu không có cách nào bình tĩnh được.
Ào ào
Thác nước trút xuống, đổ thẳng xuống núi đá nhất thời tung tóe, hơi nước mông lung, bọt nước văng lên.
Trong tay Tô Dật có một thanh đại đao, cấp bậc Huyền binh, không ngừng liếc, chém, dạt, tước, lướt, trảm...
Đây là “Đao Chi Cơ Sở mà Tô Dật lấy được, so với “Kiếm Chi Cơ Sở thì đao pháp mạnh mẽ thoải mái hơn.
Trong sơn động thổ nạp điều tức mấy ngày, Tô Dật đã khôi phục, nhìn Tây Vô Tình vẫn đang thổ nạp chữa thương, Tô Dật không quấy rối. Mấy ngày kế tiếp sẽ ở trong thâm cốc này tu luyện “Đao Chi Cơ Sở.