Chương 686
Chúng ta hãy đi qua cửa không gian truyền tống đi!
Tô Dật nói vậy, cửa không gian truyền tống chắc là không khác mấy so với trong Vạn Kiếm chiến trường. Nếu như có thể nhanh chóng tới Trung Châu thành hơn thì có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
- Ngươi cho rằng chuyện đó tùy tiện làm được sao, nếu đường gần thì cần nguyên thạch, phải là đan dược cấp bậc Hoàng phẩm sơ cấp, nếu muốn đến Trung Châu thành khoảng cách không tính là gần quá, sợ là ba người chúng ta cộng thêm con chim này không có mười miếng đan dược Hoàng phẩm thì không trôi được.
Tây Vô Tình trợn trắng mắt nhìn Tô Dật.
- Cái gì... Mắc như vậy sao...
Tô Dật chặc lưỡi, mười miếng nguyên thạch đan dược Hoàng phẩm là vô giá bậc nào, chuyện này khác gì cắt thịt chứ, huống chi hiện tại trên người Tô Dật cũng không có nhiều nguyên thạch và đan dược Hoàng phẩm như vậy.
- Chim cưỡi cũng cần có nguyên thạch sao...
Tô Dật trợn mắt, một con chim cũng phải cần nguyên thạch.
-Ta không phải chim!
Tô Tiểu Soái trừng Tô Dật một cái, có vẻ rất oan ức.
- Ngươi đường đường là Nguyên Hoàng cảnh, lẽ nào không có gia sản gì sao?
Tô Dật nhằm vào Tây Vô Tình, đường đường là cường giả Nguyên Hoàng cảnh, còn là Ngự Hồn sư nữa, sao lại không có chút gia sản nào như thế.
- Ặc...
Sắc mặt Tây Vô Tình không tốt lắm, gã là Ngự Hồn sư, là cường giả Nguyên Hoàng cảnh, chuyện này không sai, nhưng gã chỉ là một tán tu, trên người thật sự không có vật gì tốt.
- Aiz...
Nhìn vẻ mặt của Tây Vô Tình, Tô Dật đã biết kết quả, sợ là một tán tu như Tây Vô Tình, trong lời đồn đại thì tán tu thường đều khá nghèo khổ.
Còn như Thanh Hoàng, Tô Dật không thèm hỏi, ban đầu tìm trên người Thanh Hoàng một lượt cũng không có bất kỳ thu hoạch nào, so với Tây Vô Tình thì còn nghèo hơn.
- Vậy làm sao bây giờ, còn phải đi qua vài thành nữa, nếu như dựa vào tốc độ của chúng ta sợ là phải tốn không ít thời gian nữa.
Tô Dật nhíu mày.
- Chủ nhân, để ta dẫn ngươi tới Trung Châu thành trước!
Thanh Hoàng nói vậy, y vốn là tọa kỵ, đây là chuyện trong trách nhiệm của mình.
- Ngươi quá bắt mắt, không thể.
Tô Dật lắc đầu, lấy tu vi thực lực của mình, mang theo một con tọa kỵ Yêu Hoàng cảnh không biết sẽ gây ra bao nhiêu phiền toái, đến lúc đó bị người ta để mắt tới cũng không tiện.
Đi ra khỏi nhà, tuy là lần này có Thanh Hoàng và Tây Vô Tình ở bên người nhưng Tô Dật cũng tự biết nên vẫn cẩn thận một chút là tốt hơn.
So sánh với mỗi thế lực lớn lần này tham gia đại hội Thánh Võ, thực lực của Tây Vô Tình và Thanh Hoàng cũng không thể hoành hành không cố kỵ gì được.
Còn trong không gian thần bí, Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cũng tương tự vậy, hơn nữa người của Thần Kiếm môn nhất định sẽ nhận ra, Tô Dật cũng không dám đơn giản gọi ra lúc này.
- Ngươi nói xem nên làm sao giờ!
Tây Vô Tình hỏi Tô Dật, nếu như một mình gã đương nhiên là không có vấn đề, nhưng phải dẫn theo người này thì hơi mệt chút.
Có cách rồi, hắc hắc...
Đột nhiên, Tô Dật mỉm cười, trong ánh mắt hiện lên một nụ cười ý vị thâm trường.
Một lát sau, ở một nơi hẻo lánh không nhiều vết chân, trước ánh mắt kinh ngạc của Thanh Hoàng và Tây Vô Tình, Tô Dật dùng thuật dịch dung làm mình hóa thành một thanh niên khuôn mặt thật thà.
Dáng vẻ chừng hai mươi tuổi, trọng kiếm trên lưng cũng được Tô Dật thu vào túi không gian, còn thay bộ áo bào màu vàng mấy ngày trước mua trong trấn nhỏ, tóc đen buộc cao, đã hoàn toàn thay hình đổi dạng.
Chỉ có điều thuật dịch dung này cũng chỉ có thể thay đổi khí chất ở khuôn mặt, về phương diện thân cao hình thể thì không thể thay đổi được, chỉ có điều đối với Tô Dật thì đã đủ rồi.
⚝ ✽ ⚝
- Đi...
Tô Dật sờ khuôn mặt của mình rồi bảo cho Thanh Hoàng và Tây Vô Tình nhìn thử, dường như không có vấn đề gì, sau đó nghênh ngang mà đi.
Sau đó trong một gãy núi hiếm thấy vết chân người, thân ảnh của Tô Dật, Tây Vô Tình, Thanh Hoàng xuất hiện.
- Tới nơi đây làm cái gì?
Tây Vô Tình nghi hoặc, không biết Tô Dật có mục đích gì.
- Lúc nữa sẽ biết.
Tô Dật cười hắc hắc.
Quả nhiên, một lúc sau, Tây Vô Tình đã biết mục đích của Tô Dật, chờ đi ngang qua một đám người không biết tới từ sơn môn phương nào, có một con Man Yêu thú tọa kỵ phi hành cấp bậc Nguyên Linh cảnh cửu trọng để cho Thanh Hoàng xuất thủ tranh đoạt.
Một đám người trong sơn môn kia có cường giả Nguyên Hư cảnh tọa trấn, mang theo không ít đệ tử trẻ tuổi, thế nhưng nào có thể là đối thủ của Thanh Hoàng được.
Thanh Hoàng dựa theo phân phó của Tô Dật nên không hạ tử thủ, chỉ mạnh mẽ thu phục một con Man Yêu thú tọa kỵ, sau đó nghênh ngang rời đi.
- Chuyện này rốt cuộc thế nào?
Một đám đệ tử sơn môn trợn tròn mắt, đột nhiên xuất hiện một cường giả, ra tay cướp đoạt một con Man Yêu thú tọa kỵ rồi sau đó nghênh ngang rời đi.
- Quá ghê tởm!
Một đám đệ tử trẻ tuổi huyết khí phương cương, rất phẫn nộ.
- Thật may mắn! Người cường giả kia chỉ cướp tọa kỵ thôi!
Trong lòng cường giả Nguyên Hư cảnh còn sợ hãi, đã cảm giác rất thỏa mãn rồi.
- Đây chính là cách của tiểu tử người sao?
Trên lưng Man Yêu thú phi hành, Tây Vô Tình trợn mắt nhìn Tô Dật, ánh mắt rất bất đắc dĩ.
- Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, sau này sẽ trả lại cho người ta là được rồi.
Tô Dật ngượng ngùng cười, thật sự là không tìm thấy biện pháp nào khác.
Có Man Yêu thú phi hành đương nhiên là tất cả sẽ dễ dàng hơn.
Đến Trung Châu thành còn khá xa xôi, khắp nơi bắt đầu náo nhiệt, trên hư không có các loại Man Yêu thú tọa kỵ nhằm về hướng Trung Châu thành càng ngày càng có nhiều.
Rất nhiều Man Yêu thú tọa kỵ lần đầu tiên Tô Dật nhìn thấy, rất kinh người.
- Thật nhiều người!
Tô Tiểu Soái thò cái đầu nhỏ từ trong ngực Tô Dật, tò mò đánh giá tất cả ở xung quanh, tràn ngập hiếu kỳ với mọi thứ.
- Rất nhiều người, dáng vẻ đều rất mạnh.
Tô Dật cảm thán, đây là còn chưa đến Trung Châu thành đã có thể khắp nơi thấy được các loại đội hình cùng một vài thanh niên không tầm thường, đủ thấy được lực ảnh hưởng của đại hội Thánh Võ.
- Ngạc nhiên gì chứ, đúng là chưa được va chạm xã hội, chuyện này đã là gì.
Tây Vô Tình hơi khinh thường, trong ánh mắt có thêm vẻ đắc ý, nói với Tô Dật:
- Đám thì này coi ra gì chứ, nhiều nhất chỉ coi như là vài tiểu thế lực hạng ba hạng bốn mà thôi, môn phái lớn chân chính nào tới nhanh vậy được, muốn tới cũng là dùng cửa không gian truyền tống tới thẳng Trung Châu thành, hoặc sẽ có cảnh tượng di chuyển lớn.
- Là vậy sao!
Tô Dật nhíu mày, tầm mắt của mình vẫn là chưa đủ.
- Chỉ có điều cũng đừng nên xem thường đám sơn môn hạng ba hạng bốn này, có vài sơn môn có truyền thừa lâu đời, đã từng có vầng sáng kỳ dị nở rộ ở Trung Châu.
Tây Vô Tình nói vậy.
Gào....
Bỗng nhiên, trong hư không phía trước truyền đến tiếng thú gào kinh người, sau đó lập tức có chấn động khủng bố cường hãn truyền tới làm cho không ít Man Yêu thú tọa kỵ bốn phía phát run, suýt chút đã ngã.
Man Yêu thú dưới chân Tô Dật cũng giống thế, run rẩy, khí tức đáng sợ phía trước rất cường đại.
Nhìn theo ánh mắt Tô Dật, phía trước xuất hiện một con Man Yêu thú khổng lồ, thân hình khổng lồ, có một sừng, toàn thân kim quang rạng rỡ, cao chừng mấy trượng, hai mắt sáng như đèn lồng, trên người tràn ngập khí tức kinh người.
- Kim Quang Độc Giác thú!
Ánh mắt Tô Dật hơi động, đây lại là một con Kim Quang Độc Giác thú khó gặp, tuyệt đối là Man Yêu thú của Yêu tộc, khí tức trên người con Kim Quang Độc Giác thú này còn đạt tới cấp bậc Yêu Hư cảnh rồi.
- Tránh ra!
Phía trước có tiếng hét lớn truyền tới tựa như sấm sét, đang xua đuổi người cùng Man Yêu thú dọc đường đang cản lối.