← Quay lại trang sách

Chương 688

⚝ ✽ ⚝

Khi câu nói vừa dứt, thân ảnh của Tô Dật trực nhảy ra, phía sau xích quang rực rỡ, hắn sử dụng Phù Dao Bách Biến Bộ, ngưng tụ hai cánh nguyên khí đặt chân trên không.

Nhìn thủ đoạn của Tô Dật, Âu Dương Minh Kiệt cảm thấy vô cùng kinh ngạc nhưng cũng thấy nhiều biết rộng, không có gì kỳ quái. Thủ đoạn lấy nguyên khí ngưng tụ thành hai cánh này bây giờ cũng không phải đặc biệt khó gặp.

- Cũng có lá gan lớn đấy, chắc là đi tham gia đại hội Thánh Võ hả! Chỉ có điều không thể không nói cho ngươi biết, đại hội Thánh Võ không có duyên với ngươi rồi, ngươi nên dừng bước ở đây thôi, nhớ kxy này, ngươi chết trong tay Âu Dương Minh Kiệt ta!

Lời nói lạnh lùng vang lên, Âu Dương Minh Kiệt xuất thủ, con thú hóa thành từ nguyên khí dưới chân vỗ cánh ra, bão táp cuồn cuộn nổi lên, kim quang rực rỡ, khí thế sắc bén bao phủ Tô Dật.

Phía sau Âu Dương Minh Kiệt, đám cường giả lược trận đề phòng Tây Vô Tình cùng Thanh Hoàng sau lưng Tô Dật sẽ nhúng tay vào.

Nhưng Tây Vô Tình và Thanh Hoàng lúc này đang đứng trên tọa kỵ, căn bản không có ý xuất thủ.

Từ khí tức hiển lộ trên người Âu Dương Minh Kiệt thì bọn họ biết rõ Âu Dương Minh Kiệt căn bản không phải là đối thủ của tô Dật, sợ là lát nữa tiểu tử đó sẽ phải hối hận không kịp.

Vèo...

Tô Dật xuất thủ, tay kết thủ ấn, nguyên khí dưới chân như nước thủy triều, thân hình không lùi mà tiến, đồng thời nguyên khí thuộc tính hỏa bao trùm bàn tay, từng chưởng ấn đỏ đậm kết lại.

Hỏa Liệt Thiên La chưởng!

Trong lòng quát một tiếng trầm thấp. Thủ ấn của Tô Dật không ngừng đánh ra, thế như chưởng ấn chằng chịt liên tục bao phủ quanh thân người phía trước.

Đây là Hỏa Liệt Thiên La chưởng, đến từ “Yêu Linh Chân Giải của Thiên Yêu Cổ kinh.

Trong giây lát, chưởng ấn chằng chịt nhất thời bao phủ người trước, bao vây cả bốn phía con Man Yêu thú biến hóa từ nguyên khí lại.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, chưởng ấn chằng chịt vây quanh thân người trước mắt kín mít, bốn phía đều là chưởng ấn nóng bỏng.

Sắc mặt của Âu Dương Minh Kiệt đại biến, tất cả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của y, thanh niên trước mắt lại có thực lực cường hãn như vậy, khí tức Nguyên Linh cảnh bát trọng trên người không hề giữ lại, trường tiên chứa kim quang sắc bén như thể một con mãng xà kim sắc đang trườn đi.

Rầm rầm rầm!

Chưởng ấn đầy trời nổ tung, Man Yêu thú biến hóa từ nguyên khí dưới chân Âu Dương Minh Kiệt đã bị đánh tan.

Trong những người đồng cấp, Tô Dật chưa từng gặp được đối thủ chân chính.

Huống chi lúc này Tô Dật đã tu luyện Thái Hư Thần Hải thành công hai lần rồi, cộng thêm thực lực Nguyên Linh cảnh cửu trọng, gặp phải Nguyên Chân cảnh chân chính cũng có thể đối kháng được.

Lúc này kết quả của Âu Dương Minh Kiệt cũng có thể tưởng được.

Vèo!

Một cái trường tiên kim sắc giống như một con mãng xà lướt đi, khí tức lợi hại đáng sợ, trường tiên là bảo vật, cấp bậc không đơn giản.

- Hừ!

Ánh mắt của Tô Dật trầm xuống, trên lòng bàn tay tràn ngập nguyên khí xích sắc bao trùm, âm thầm cắn răng lấy tay ra, chộp thẳng lên trường tiên.

Cự lực tấn công, vô cùng sắc bén. Trường tiên là bảo vật cấp bậc Linh binh, rất cường hãn, đã có linh tính, dưới khí thế vô cùng sắc bén làm cho lòng bàn tay của Tô Dật hơi tê tê.

Nguyên khí trong cơ thể tuôn ra, như hồng thủy trút xuống bao quanh lòng bàn tay, gắt gao giam trường tiên trong tay, cùng lúc đó, ánh mắt của Tô Dật trầm xuống, hét lớn một tiếng:

- Tới đây cho ta!

Hung hăng vung lên, Tô Dật nắm chặt trường tiên, lấy sức mạnh tuyệt đối gắt gao chế trụ trường tiên vung lên trời cao.

Phụt...

Tất cả diễn ra quá nhanh, đừng nói là đám cường giả kia không ngờ tới Tô Dật sẽ lấy phương thức này để xuất thủ, Âu Dương Minh Kiệt càng thêm không ngờ tới, người đối diện lại lấy thân thể bản thân để đối kháng với bảo vật Linh binh của y. Cự lực dọc theo trường tiên trút xuống, chấn động tới cánh tay tê dại.

Hổ khẩu nhất thời nứt ra, trong miệng cũng phun một ngụm máu tươi.

- Công tử cẩn thận!

Mấy cường giả phía sau Âu Dương Minh Kiệt lúc này sắc mặt đại biến, mỗi người đều cảm thấy khiếp sợ, lần lượt từng bóng người nhất thời lao thẳng về phía Tô Dật, từng luồng khí tức lớn bao trùm lên người Tô Dật.

- Ai dám nhúng tay!

Thanh Hoàng trầm giọng quát một tiếng, đã sớm chuẩn bị kỹ càng, khi thân ảnh của đám cường giả kia vừa mới động đã sớm dẫn đầu xông ra, bàn tay có một mảng thanh quang lớn rực rỡ xuyên thủng không gian, ngăn cản hết đám cường giả đang lao tới.

- Nguyên Hoàng cảnh!

Cảm giác được khí tức trên người Thanh Hoàng, sắc mặt của đám cường giả đó trong nháy mắt đã kinh hãi, trung niên ở trước mắt này lại là một cường giả Yêu Hoàng cảnh, bọn họ đã nhìn nhầm mất rồi.

Gào!

Kim Quang Độc Giác thú rít gào, kim quang rực rỡ, trong một chớp mắt này sắc mặt cũng đại biến, không để ý tới sự kiêng kỵ trong lòng mà phi nhanh về phía Tô Dật.

- Vẫn nên thành thật chút đi!

Giọng nói nhàn nhạt vang lên, một luồng khí tức cuồn cuộn giáng thẳng lên người Kim Quang Độc Giác thú, trấn áp làm nó không có cách nào nhúc nhích.

Vèo!

Kim sắc trường tiên xuất hiện trong tay Tô Dật, đã bị Tô Dật đoạt lấy.

Hư ảnh Man Yêu thú hóa thành từ nguyên khí bị chấn nát, thân ảnh của Âu Dương Minh Kiệt cũng rơi từ trên tầng trời thấp xuống, không ai có thể lên cứu kịp. Đám cường giả còn lại đều là Nguyên Chân cảnh nhưng cũng không kịp phản ứng.

⚝ ✽ ⚝

Âu Dương Minh Kiệt nặng nề rơi xuống chân núi, trong miệng phun máu, bụi đất tung bay, mặt đất bốn phía xuất hiện các khe hở, vô cùng thê thảm, trong miệng đầy máu tươi.

⚝ ✽ ⚝

Thân ảnh của Tô Dật hạ xuống, một cước không chút lưu tình đạp lên ngực Âu Dương Minh Kiệt.

Phụt!

Đáng thương cho Âu Dương Minh Kiệt còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã lần thứ hai bị thương nặng, từng ngụm máu tươi lớn không ngừng phun ra, trong hai con ngươi có một thân ảnh mở rộng, tựa như sát tinh.

Thời khắc này Âu Dương Minh Kiệt thực sự không nghĩ ra, một tên thanh niên trong sơn môn hoàn toàn chưa nghe tới bao giờ lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.

Thực lực của y là Nguyên Linh cảnh bát trọng, cho dù là ở Thánh Sơn cũng có thanh danh hiển hách, có địa vị tương đối cao.

Ngày hôm nay Âu Dương Minh Kiệt vốn định không chiến mà thành danh trước đại hội Thánh Võ, nhưng lại không ngờ ra quân bất lợi, ở trước mặt một tiểu tử không có chút danh tiếng gì mà thất bại chật vật thê thảm như vậy.

- Không chịu nổi một kích còn dám lớn lối như vậy!

Tô Tiểu Soái thò cái đầu nhỏ ra khỏi ngực Tô Dật, vẻ mặt có chút đắc ý ngạo nghễ.

- Lần sau nhớ là đừng có lớn lối như vậy.

Tô Dật đạp một cước trên lồng ngực Âu Dương Minh Kiệt, ánh mắt sắc bén lành lạnh, tiểu tử này vừa ra tay chính là sát chiêu, vì vậy lần này Tô Dật cũng không có bao nhiêu khách khí.

Tuy Tô Dật không muốn lấy mạng tránh việc gây ra thêm phiền phức, nhưng cũng không thể làm y được dễ chịu.

Lập tức Tô Dật quen thói tìm ra hai cái túi không gian trong ngực của y, hai cánh nguyên khí bốc lên rồi vỗ cánh bay trở lại trên lưng Man Yêu thú tọa kỵ.

Rầm rầm rầm...

Trên không nổ tung, thanh quang bạo phát, các loại nguyên khí đan vào nhau, năm bóng người bị đồng thời đẩy lùi.

Thanh Hoàng lấy một địch năm, nét mặt hoàn toàn tự nhiên, đối phương ngoại trừ sắc mặt của người có Nguyên Hoàng cảnh nhất trọng có vẻ trắng bệch ra, bốn người Nguyên Hư cảnh thì đồng loại nôn ra máu.

- Quên đi!

Tô Dật nói vậy, không muốn gây thêm phiền phức nên bảo Thanh Hoàng ngừng tay.

⚝ ✽ ⚝

Thân thể cao lớn của Kim Quang Độc Giác thú cũng hạ xuống từ giữa không trung, nó làm sao có thể là đối thủ của Tây Vô Tình được.

Tây Vô Tình không có ý tiếp tục xuất thủ, thân ảnh bay xuyên không trung về trên lưng Man Yêu thú tọa kỵ, thần sắc tự nhiên.