← Quay lại trang sách

Chương 720

Âu Dương thành chủ, Trung Châu thành thành chủ ngươi đúng là quá phô trương, vô duyên vô cớ hủy bỏ tư cách tham gia Thánh Võ đại hội của đệ tử Ngự Thiên cung ta, dẫn người của Ngự Thiên cung ta đi, hôm nay không cho Ngự Thiên cung ta một câu trả lời thì e là người khác còn tưởng rằng Ngự Thiên cung ta có thể mặc sức khi dễ!

Cổ Nhạc lão nhân nhìn chằm chằm Khuông Quế Lan, trên khuôn mặt hiền lành như ông lão hàng xóm lại đột nhiên biến sắc, một cỗ lãnh ý tỏa ra, khí tức vô hình tràn ngập, khiến Khuông Quế Lan tim đập nhanh.

- Đệ tử Ngự Thiên cung nghe cho rõ, san bằng phủ thành chủ thành bình địa!

Thanh âm già nua nhưng sắc bén truyền ra, trực tiếp vang vọng trong bầu trời đêm.

- Ầm!

- Gừ gừ!

Lập tức trên hư không, cường giả Ngự Thiên cung khí tức dũng động, nguyên khí thổi quét, hào quang ngập trời, bầu trời đêm bị nhuốm cho phong vân biến sắc.

Từng con man yêu thú tọa kỵ cường đại rít gào, yêu khí ngút trời, chấn cho phủ thành chủ lắc lư.

- Ầm!

Ngoài phủ thành chủ, đám người Kỳ lão biến sắc.

Không ít cường giả của phủ thành chủ đã sớm chạy ra ngoài, thấy thế ai nấy cũng chỉ đành xuất thủ, trong đó có mấy cường giả Nguyên Hoàng cảnh cường đại bay lên trời, toàn lực đề phòng!

- Hừ!

Ba vị phó cung chủ Quan Lan, Vân Đỉnh, Diễm Lô lạnh lùng hừ một tiếng, thủ ấn ngưng kết, ba cỗ khí tức xộc thẳng lên trời, đáng sợ đến cực điểm!

- Sợ các ngươi chắc!

Thanh Hoàng đã sớm không nhịn được nữa, con ngươi thanh quang rực rỡ ánh ra màu máu, dần dần giống như hai vầng trăng máu, thân hình giống như bành trướng, thanh quang mãnh liệt, theo thanh âm vù vù khiếp người truyền ra, lập tức bay thẳng lên không, hóa thành một con Minh Xà khổng lồ dài mấy chục trượng vắt ngang ngoài phủ thành chủ.

Minh Xà dữ tợn, cả người được lân giáp màu xanh bao phủ, bốn cánh vỗ như chuông khánh, khí tức sắc bén, mắt đỏ khiếp người, khí tức ngập trời, khiến người ta trong lòng run rẩy!

- Minh Xà chi thể!

Một con Minh Xà hoành không, Băng Phủ trưởng lão, Âu Dương Viễn Phong, Kỳ lão đều động dung.

Các cường giả đều nhìn ra, một con Minh Xà như vậy là không đơn giản, Minh Xà nhất tộc ở trong toàn bộ Yêu tộc cũng là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy.

- Vù vù.

Động tĩnh kinh người như vậy, ở những nơi nơi xung quanh trong Trung Châu thành, lập tức có từng đạo thân ảnh xuất hiện.

Từng cỗ khí tức mịt mờ lập tức lan ra, từng đôi mắt phát ra quang mang chói mắt trong trời đêm.

Có không ít người trẻ tuổi nhảy lên chỗ cao, ánh mắt hướng về phía phủ thành chủ, ai nấy khí chất không tầm thường.

Nếu Tô Dật ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra không ít thân ảnh, trong đó còn có Thiên Huyền tông Cung Thiên Tinh, Lưu Khiếu Hổ, Thanh Vân tông Lý Thanh Vi...

Ở một chỗ tầng trời thấp nào đó, một đạo thân ảnh thấp bé bay lên, khuôn mặt hơi già nua, trên khuôn mặt khoảng sáu bảy mươi tuổi, nếp nhăn giống như dấu vết năm tháng lưu lại, có điều góc cạnh rõ ràng, có thể thấy được lúc trẻ tuổi, cũng nhất định là nam tử tuấn lãng, chỉ là thân ảnh của hắn nhỏ gầy giống như hài đồng tám chín tuổi, chỉ cao bằng nửa người thường.

Thân ảnh thấp bé này đứng trên tầng trời thấp, nhìn về phía phủ thành chủ, thần sắc trong mắt hơi nghi hoặc, nói:

- Cổ Nhạc lão già đó sao lại đấu đá với Thánh sơn rồi?

Trong ngoài phủ thành chủ, gió nổi mây phun, khí tức cuồn cuộn.

Khuông Quế Lan biến sắc, nàng ta nào ngờ một câu lại dẫn tới lửa giận của Cổ Nhạc cung chủ, trực tiếp muốn gây chiến.

- Hiểu lầm, đây tuyệt đối là hiểu lầm!

Băng Phủ trưởng lão đã không thể nhịn được nữa, hôm nay một khi Trung Châu thành khai chiến với Ngự Thiên cung, đến lúc đó chính là chuyện của toàn bộ Thánh sơn và tổng bộ Ngự Thiên cung, đám người Ngự Thiên cung này tuyệt đối không dễ trêu chọc.

Nhìn Cổ Nhạc lão nhân, Băng Phủ trưởng lão cố rặn cười, ôm quyền thi lễ:

- Cổ Nhạc cung chủ, trong đây nhất định có hiểu lầm, việc này sau khi điều tra rõ ràng, ta nhất định sẽ cho Ngự Thiên cung một câu trả lời.

- Băng Phủ, ta nể mặt ngươi, sao dẫn đi như thế nào thì trả lại người như thế, mất một sợ tốc, vậy đừng trách ta không khách khí, hậu quả này, e là mười Băng Phủ ngươi cũng không gánh vác nổi đâu.

Cổ Nhạc lão nhân thản nhiên nhìn Băng Phủ lão nhân nói:

- Về phần bắt nạt đệ tử Ngự Thiên cung ta, món nợ này trước tiên nhớ kỹ, nếu cần thiết sẽ có người tới Thánh sơn đòi công đạo, Ngự Thiên cung ta tự nhiên sẽ có người tới.

- Người đâu, lập tức mời người ra cho ta.

Băng Phủ sắc mặt xanh đỏ bất định, lớn tiếng quát, lời nói của Cổ Nhạc lão nhân khiến hắn có chút hết hồn.

Băng Phủ trưởng lão vẫn nhớ rõ chuyện Song Tử giáo lúc trước, lúc trước Song Tử giáo có thể nói là ăn quả đắng trước mặt Ngự Thiên cung, việc này nếu thực sự kinh động tới tổng bộ Ngự Thiên cung, đến lúc đó trách nhiệm này hắn đúng là không thể gánh vác.

- Băng Phủ trưởng lão, Ngự Thiên cung khinh người quá đáng, ngươi phải làm chủ cho con ta!

Khuông Quế Lan nghe vậy, sắc mặt đại biến, Băng Phủ trưởng lão này vừa rồi còn nói sẽ làm chủ cho con trai của nàng ta, giờ nếu giao người ra, vậy sau này sẽ không thể báo thù.

- Câm miệng, nơi này nào đến lượt ngươi lên tiếng, dạy con không ra gì, đến lúc đó ta sẽ bẩm báo sơn môn.

Băng Phủ trưởng lão nhìn Khuông Quế Lan quát lớn, chau mày, nữ nhân này không ngờ đến bây giờ vẫn chưa nhận rõ tình hình.

Cổ Nhạc lão nhân, Vân Đỉnh, Diễm Lô, Quan Lan, bốn vị cung chủ Ngự Thiên cung đều xuất hiện, đội hình như vậy, đủ để chứng minh tiểu tử đó e là không tầm thường đối với Ngự Thiên cung, khả năng kiểm tra trong lời đồn hơn phân nửa là thật, rất có khả năng là người linh hồn Thiên phẩm chân chính siêu việt cả linh hồn nửa bước Thiên phẩm, cho nên Ngự Thiên cung mới coi trọng như vậy.

Một thiếu niên như vậy, hôm nay đừng nói là hắn không dám động tới, cho dù là ở Thánh sơn, e là cũng không dám động.

Chọc giận đám người Ngự Thiên cung, toàn bộ Thánh sơn cũng phải cân nhắc xem có thể thừa nhận được hậu quả đó hay không.

- Câm miệng.

Âu Dương Viễn Phong cũng lập tức quát Khuông Quế Lan, cũng là nữ nhân này từ nhỏ đã cưng chiều, cho nên mới khiến nhi tử đó gặp phải phiền phức như vậy.

Tình huống hôm nay đã rất rõ ràng, Âu Dương Viễn Phong hắn thân là thành chủ Trung Châu thành, cũng không thể chọc vào Ngự Thiên cung.

- Kỳ lão, nhanh đi mời người ra đi.

Âu Dương Viễn Phong lên tiếng, giờ chỉ có thể thả người thôi.

- Vâng!

Kỳ lão lập tức gật đầu, vội vàng đi vào phủ thành chủ.

- Cổ Nhạc cung chủ, tất cả đều là hiểu lầm thôi, hay là đi vào uống chén trà nhé?

Băng Phủ trưởng lão mỉm cười miễn cưỡng, trong lòng lại có chút uất nghẹn.

Hắn đường đường là Thánh sơn trưởng lão, Thánh Võ đại hội lần này tuy Thánh sơn tổng cộng không chỉ có một trưởng lão là hắn, nhưng hắn lại là người cầm đầu.

Ở bên ngoài, Băng Phủ trưởng lão hắn trước giờ đều được người ta kính sợ lễ ngộ có thừa, nhưng hôm nay tư thái đã đặt đủ thấp rồi, chưa từng hạ thấp tư thái của mình tới vậy.

- Uống trà là xong à?

Cổ Nhạc lão nhân nói, sau đó căn bản lười chẳng muốn nhìn xung quanh lấy một cái, hai mắt không ngờ khép lại.

Băng Phủ trưởng lão sắc mặt khó coi, Cổ Nhạc lão nhân đây là căn bản không để hắn vào mắt.

- Đó là man yêu thú gì thế!

- Minh Xà, đó là cường giả của Minh Xà nhất tộc, cường giả Minh Xà nhất tộc Yêu Hoàng cảnh!

Ngoài phủ thành chủ, trong phố lớn ngõ nhỏ, đám đông chen chút, vô số ánh mắt ngẩng lên, nhìn cự xà trong hư không.

Thanh quang và yêu khí ngập trời đó nhuộm đẫm hư không, khiến người ta khiếp sợ.

- Nhiều cường giả quá!

- Đó đều là cường giả của Ngự Thiên cung, bình thường căn bản không thấy được!

- Ngự Thiên cung xuất động nhiều cường giả như vậy vây công phủ thành chủ, đây là có chuyện gì?

- Chưa nghe nói à, là vì đệ tử Dịch Túc của Bá Vương tông đó, nghe nói Dịch Túc lúc trước đánh nhị công tử Âu Dương Minh Kiệt của phủ thành chủ bị thương nặng, bị phủ thành chủ truy nã mang đi, Ngự Thiên cung mới tới vây công phủ thành chủ!

- Thì ra là thế, Bá Vương tông Dịch Túc chính là hắc mã đó à, tục truyền là Ngự Hồn Sư, khi kiểm tra linh hồn còn dẫn tới thiên địa dị tượng.

- Phủ thành chủ lần này đá phải thép tấm rồi, vốn còn tưởng rằng Bá Vương tông Dịch Túc đó là vô danh!

-...

Xung quanh nhao nhao nghị luận, tiếng động lớn truyền đến, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm về phía phủ thành chủ.

Những tiếng nghị luận này không thoát khỏi tai đám cường giả Âu Dương Viễn Phong, Băng Phủ trưởng lão, ai nấy đều sắc mặt khó coi.

Không bao lâu, trong phủ thành chủ, mấy đạo thân ảnh đi ra.

Từng ánh mắt cũng lập tức hướng tới.

Cổ Nhạc lão nhân hai mắt đang nhắm chặt, còn có đám người Băng Phủ trưởng lão, Vương Toàn Đức, Âu Dương Viễn Phong, ánh mắt đề hướng về phía thân ảnh vừa đi ra.