← Quay lại trang sách

Chương 764

Chuyện gì?

Tuy là thanh niên trước mắt làm cho hắn cảm thấy thân thiết nhưng Tô Dật cũng không yên tâm mà vẫn cảnh giác trong lòng. Ở trong Thánh Vũ Mật Giới này nên có tâm phòng bị người.

- Có phải Tinh Vân Linh Chi đang ở trên người ngươi không?

Hư Trần hỏi thẳng Tô Dật, ánh mắt không hề né tránh, quang minh chính đại.

- Trong buổi đấu giá, người đấu giá với Thánh Sơn là ngươi.

Rốt cuộc Tô Dật nhớ ra, nghe giọng nói cũng quen, thì ra người tranh đoạt Tinh Vân Linh Chi cùng Thánh Sơn tới tận giá hơn một vạn nguyên thạch tam tinh, cuối cùng còn tranh đoạt Tinh Vân Linh Chi với mình mãi cho đến hai vạn nguyên thạch tam tinh người, chính là Hư Trần này.

Nhắc tới Tinh Vân Linh Chi, thần sắc của Tô Dật cũng nhất thời cảnh giác.

Chỉ có điều Tô Dật lại không quá kiêng kỵ, đây là trong Thánh Vũ Mật Giới, sẽ không có cường giả khác tiến vào đây được.

Hư Trần ở trước mặt tuy là thâm tàng bất lộ nhưng Tô Dật chưa tới mức sợ hãi tới muốn rút lui ngay bây giờ.

- Không sai, là ta.

Hư Trần gật đầu, y biết Tinh Vân Linh Chi là do Dịch Túc ở trước mặt này đoạt được, trong ánh mắt mang theo chút chờ mong, nói:

- Thật không dám dấu diếm, ta cần có Tinh Vân Linh Chi để tặng người, nhưng vật mang trên người cộng lại chỉ miễn cưỡng đủ hai vạn nguyên thạch tam tinh, bao gồm cả các loại đan dược trên người. Tuy là ta còn có mấy thứ tùy thân tư vật có giá trị không nhỏ, nhưng cũng không thể bán được. Cho nên ta muốn, lấy những vật gộp lại đủ hai vạn nguyên thạch tam tinh để đổi lấy Tinh Vân Linh Chi trên người ngươi, đồng thời coi như Hư Trần ta nợ ngươi một ân tình, ngày sau tất có hậu báo.

Tô Dật nhìn chằm chằm Hư Trần, người này tùy thân đã mang theo vật có giá trị hai vạn nguyên thạch tam tinh, còn có mấy thứ tư vật có giá trị không nhỏ nữa, nhất định là có giá trị kinh người! Tên Hư Trần này tuyệt đối có lai lịch rất lớn, từ trước đây khi giao thủ với Trình Thanh Phong đã có thể nhìn ra được rồi.

Nhưng Tô Dật không tính lấy Tinh Vân Linh Chi ra, đừng nói là mặc dù Tinh Vân Linh Chi đang trên người mình là thứ mà Tây Vô Tình đau khổ tìm kiếm, không thể xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Cho dù là bản thân Tô Dật, dùng hai vạn một trăm nguyên thạch tam tinh mới mua được Tinh Vân Linh Chi, bây giờ vật có giá trị hai vạn nguyên thạch tam tinh thì Tô Dật sao có thể bán được.

Cho dù thêm một ân tình của tên Hư Trần này nhìn qua thì cũng có thể miễn cưỡng đủ thêm một trăm nguyên thạch tam tinh nhưng những người như thế này Tô Dật không quá tin.

- Ta không tính bán lại.

Tô Dật lắc đầu, định rời đi, không muốn tạo thêm gút mắc với tên Hư Trần này nữa. Không tính bán Tinh Vân Linh Chi, cho dù là có tăng giá thì cũng không thể bán được.

- Ngươi suy nghĩ chút đi! Ta thực sự cần Tinh Vân Linh Chi này để tặng người ta, nếu ngươi có yêu cầu gì thì chỉ cần ta có thể làm được, ta sẽ đều bằng lòng.

Hư Trần vẫn chưa từ bỏ ý định, cất bước ngăn trước người Tô Dật, khuôn mặt mang theo ý cười, trong sự vui vẻ mang theo sự chờ mong chân thành, hy vọng có thể có được Tinh Vân Linh Chi.

- Ta không có yêu cầu gì, Tinh Vân Linh Chi ta cũng rất cần để sử dụng, tuyệt đối sẽ không bán qua tay...

Vẻ mặt của Tô Dật rất kiên định, đây là vật mà Tây Vô Tình cần, giá cao hơn nữa cũng sẽ không bán lại... nể tình sự chân thành của tên Hư Trần này nên cũng không muốn dây dưa kéo dài thời gian của đối phương.

Nhìn vẻ mặt kiên định của Tô Dật, trong con mắt của Hư Trần có chút thất vọng.

- Cáo từ.

Tô Dật nghiêng người bước ra một bước, không muốn dây dưa nhiều thời gian, phải nhanh chóng ra khỏi Thánh Vũ Mật Giới, không được phép có chút sai lầm nào.

- Dịch Túc, vậy xin lỗi!

Thân ảnh của Hư Trần vút qua, thân pháp quỷ dị khó lường, lần thứ hai ngăn trước người Tô Dật, mắt nhìn Tô Dật ra hiệu, trong mắt có sự áy náy, nói:

- Nếu nói như vậy thì không còn cách nào khác, ta chỉ có thể xuất thủ thôi!

- Ngươi muốn cường đoạt?

Tô Dật sửng sốt, khóe miệng cũng hơi giật giật, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cũng là chuyện bình thường. Đây là trong Thánh Vũ Mật Giới, không có quy tắc đặc biệt gì, nhìn thấy bảo vật mà muốn đoạt cũng không phải chuyện gì kỳ quái, coi như là một chuyện bình thường.

- Không phải ý đó, thật sự là không có cách nào khác, làm vậy đi, nếu như ngươi thua thì vật có giá trị hai vạn Nguyên thạch tam tinh vẫn sẽ cho ngươi, ta sẽ không để cho ngươi thua thiệt.

Hư Trần lắc đầu, nghiêm túc giải thích với Tô Dật. Y không phải muốn cường đoạt, chỉ muốn lấy vật đổi vật thôi.

- Nhưng ngươi là đang ép mua buộc bán đó!

Tô Dật âm thầm hít một hơi thật sâu, dừng bước lại, trên gương mặt cũng dần trầm xuống, xem ra trận chiến này dường như không thể tránh được rồi.

- Thực sự không còn cách nào nữa, xin hãy tha lỗi, một người bạn của ta thích Tinh Vân Linh Chi, xin hãy bỏ thứ yêu thích

Hư Trần nhìn Tô Dật, tràn đầy sự áy náy nhưng trong ánh mắt lại mang theo ánh nhìn không cho phép từ chối, cho dù như thế nào, ngày hôm nay Tinh Vân Linh Chi nhất định y phải có được.

- Vậy thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không!

Bị người ta đánh tới cửa như vậy, mặc dù biết tên Hư Trần này thâm tàng bất lộ, thực lực không thể đùa được, nhưng thân là người trong cùng thế hệ, Tô Dật cũng có tính tình của riêng mình.

Người không phạm ta ta không phạm người, đây là châm ngôn nhân sinh của Tô Dật, nhưng bây giờ đối phương đã đánh tới cửa thì không cần phải nhịn nữa!

Vèo!

Dường như cũng cảm thấy sự bất thiện trong ánh mắt của Tô Dật, Hư Trần ném túi không gian trên tay vào ngọn cây đại thụ che trời cách đó hơn hai mươi trượng, treo khá cao, sau đó khẽ gật đầu với Tô Dật, nói:

- Nếu ngươi thắng thì việc này liền thôi, nếu ngươi bại thì mời giao Tinh Vân Linh Chi ra!

- Phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã!

Vẻ mặt của Tô Dật trầm xuống, một luồng nguyên khí tràn ra từ trong cơ thể.

- Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng ngày hôm nay, ngươi phải bại thôi, tuy không phải là chuyện ta muốn!

Câu nói của Hư Trần vừa dứt, toàn thân bỗng nhiên tỏa ra nguyên khí hùng hồn.

⚝ ✽ ⚝

Gần trong gang tấc, khí tức hùng hồn chấn động làm quanh người Tô Dật cát bụi mù mịt, đá vỡ cuốn lên, áo bào Tô Dật bay phần phật, tóc bay bay.

Nhưng Tô Dật lại đứng tại chỗ, giống như đang sợ hãi, thân ảnh không hề động.

- Ai thắng ai thua, lúc sau sẽ biết thôi!

Câu nói vừa dứt, Tô Dật liền xuất thủ, đây không phải là luận bàn đọ sức. Mục tiêu của tên Hư Trần này chính là cướp Tinh Vân Linh Chi của mình, đương nhiên là cũng không cần khách khí.

Vèo!

Gần trong gang tấc, Tô Dật vung tay lên, một thủ ấn đánh ra.

Trước đầu ngón tay, nguyên khí đỏ ngầu ngưng tụ lại tựa như tia điện, làm không khí cũng bị chấn động tựa như sóng gợn, khuếch tán ra xung quanh.

Thủ ấn tựa như có sấm chớp xích sắc xẹt qua, nhắm thẳng vào Hư Trần.

- Quả nhiên rất mạnh!

Hư Trần dường như đã nghe nói tới thanh danh của Tô Dật, nhìn Tô Dật xuất thủ trong nháy mắt cho dù là tốc độ hay tức thế cũng cảm thấy thất kinh, nhưng dường như cũng đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Trên gương mặt tuấn mỹ tuyệt tục, trong con ngươi trong suốt lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, ánh sáng đó vụt lên rồi biến mất, tỏa ra sự tự tin.

Dưới chân cùng lúc có ánh sáng nguyên khí di chyển, thân ảnh của Hư Trần lui về sau, đồng thời từ bên trong thân hình thon dài cao ngất có một luồng ánh sáng nguyên khí màu trắng lóe lên bao phủ cả người, một luồng uy thế hùng hồn lập tức trào ra.

Lập tức thân ảnh của Hư Trần trong một khoảng thời gian ngắn khó tin, lấy tốc độ nhanh tới mức khó tin cùng một góc độ mờ mịt làm cho thủ ấn của Tô Dật thất bại, chỉ xẹt qua gò má y.