Chương 783
Sở sư huynh, thời gian sợ là không còn kịp nữa, sợ là sắp có người xông ra rồi!
Một đệ tử thanh niên không tầm thường đứng ở phía sau Sở Trường Hoan, ngước mắt nhìn sắc trời, nhíu mày.
Bọn họ chờ ở đây muốn vây giết Bá Vương tông Dịch Túc, vì bọn họ nhận được tin tức Dịch Túc chắc chắn sẽ đi qua đường này.
Nhưng đến tận bây giờ Dịch Túc còn chưa xuất hiện, nếu tiếp tục trì hoãn nữa sẽ ảnh hưởng tới việc bọn họ tranh đoạt Hư Không Thánh Vũ đài.
- Chuyện này quan trọng, vẫn phải chờ.
Sở Trường Hoan nói, không ngước mắt, giọng nói nhẹ.
- Nghe nói tên kia ở trước mặt Kiếm Vô Khuyết cùng Thần Nhan Hoan có được cả sáu miếng Long Tinh quả, vận may đúng là tốt thật.
Có thanh niên đố kỵ, loại bảo vật như Long Tinh quả, cho dù đối với những đệ tử Thánh Sơn như bọn họ cũng khó có thể có được, chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
- Hình như là tiểu tử kia có bí pháp có thể khống chế Man Yêu thú, lẽ nào có liên quan tới Thú Hoàng tông sao?
Một thanh niên mặc hoa phục nói vậy, Thú Hoàng tông có vài thủ đoạn có thể khống chế được Man Yêu thú.
- Ngự Hồn Sư cũng có thể thu phục Man Yêu thú, bản thân tiểu tử kia cũng là Ngự Hồn Sư!
Có người nhắc nhở, Bá Vương tông Tô Dật cũng là một Ngự Hồn Sư.
- Ngự Hồn Sư thì sao chứ, chỉ cần tiểu tử kia xuất hiện ở đây thì nhất định sẽ phải chết, kết thúc tất cả trong Thánh Vũ Mật Giới đi!
- Nghe nói Dịch Túc đang luyện hóa Long Tinh quả, sợ là không tới nhanh được.
- Luyện hóa Long Tinh quả, hơi không cẩn thận thì sợ là sẽ không dễ mà thành công đâu.
- Nếu như tiểu tử kia tự mình giết mình thì lại uổng công chúng ta đã đợi lâu như vậy!
- Có phải là tiểu tử kia nhận được tin tức gì đó nên bị dọa không dám tới hay không?
⚝ ✽ ⚝
Trên núi có không ít tiếng người bàn tán, đợi lâu mà chưa đợi được người nên bọn họ muốn đi tranh đoạt tư cách lên Hư Không Thánh Vũ đài, đã hơi mất đi sự nhẫn nại rồi.
⚝ ✽ ⚝
Vèo...
Hai bóng người xuất hiện, hai thanh niên một người tướng mạo xấu xí, nhưng tự có một khí tràng cường đại riêng.
Một người có khuôn mặt anh tuấn đủ để nữ tử trong thiên hạ vì gã mà động lòng.
Hai người chính là Tô Dật và Hư Trần mới bôn ba tới đây, có khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn Công ở trên người Tô Dật, ven đường không có bất kỳ Man Yêu thú nào ngăn cản. Vì thế hai người chưa từng phải dừng lại, lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở nơi này.
- Dường như chính là chỗ này rồi!
Hư Trần nhìn ngọn núi cao vút phía trước, ánh mắt hơi ngước lên, sau đó lại chuyển nhìn Tô Dật, sắc mặt hơi trắng, một đường tiêu hao như vậy cũng mệt mỏi, cười mỉa nói:
- Có cần giúp một tay không, hình như có rất nhiều người đấy.
Tô Dật không nói gì, ánh mắt hơi khép lại, bỗng dưng nguyên khí lóe lên dưới chân, thân ảnh nhất thời lướt sang một bên.
Bùm!
Đồng thời, ở bên cạnh cách đó không xa có một chùm lửa mang theo khói trắng bay tới, có một tiếng nổ vang truyền ra giống như một quả pháo hoa mới nổ.
Xì xì
Trong một chớp mắt đó, trên núi, hai tròng mắt khép hờ của Sở Trường Hoan mở ra, đôi mắt trong suốt sâu không thấy đáy.
- Tới rồi, Dịch Túc tới rồi!
Từng ánh mắt nhất thời nhảy lên nở nụ cười nhạt, Dịch Túc thật sự tới rồi.
⚝ ✽ ⚝
Một thanh niên không tầm thường mới vừa bắn tín hiệu, gã nhìn thấy được Bá Vương tông Dịch Túc, trong lòng đang mừng như điên, bỗng dưng một thân ảnh đã xuất hiện trước người gã, một khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, đang dần phóng đại trong hai mắt gã.
- Không ổn rồi!
Thanh niên này cũng coi như không tệ, trong sự kinh ngạc trước tiên đã kịp lui.
Xoẹt!
Xích quang lóe lên nở rộ, mang theo khí tức nóng bỏng nhàn nhạt, một thủ ấn đã vươn tới.
Sắc mặt thanh niên kinh hãi, vung tay lên, gã đã sớm nghe nói tới sự hung hãn của Bá Vương tông Dịch Túc, thực lực khủng bố nên không dám khinh thường chút nào, toàn lực ra tay. Nguyên khí trong cơ thể nhanh chóng lao ra, hội tụ trên tay tạo ra một thủ ấn.
⚝ ✽ ⚝
Tiếng vang trầm thấp vang lên, hai người đụng nhau, nguyên khí bùng nổ, bốn phía cũng phải run rẩy. Trong cát bụi mù mịt, ngũ chỉ người trước hơi cong lên giam lên quả đấm, làm cho gã không có cách gì đánh thêm nữa.
Phụt!
Một luồng lực nguyên khí có sức tấn công lớn từ nắm tay tràn vào cơ thể, nắm tay của tên thanh niên đau nhức, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn rồi phun một ngụm máu tươi ra ngoài, ánh mắt trong nháy mắt trở nên hoảng sợ. Thực lực của đối phương so với tưởng tượng của gã thì kinh khủng hơn nhiều.
- Ngươi không phải người của Thánh Sơn?
Một tay Tô Dật khống chế nắm tay của tên này, trong mắt có sự lạnh lùng lóe lên nhìn gã ta, dường như cũng không phải là người của Thánh Sơn, hôm qua chưa từng nhìn thấy trong đội hình.
- Ta là đệ tử của Huyền Nguyên tông, mau thả ta ra, Huyền Nguyên tông có giao hảo với Thánh Sơn, bằng không Thánh Sơn sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Tên thanh niên tự dưng phát run, ánh mắt lành lạnh làm cho gã không nhịn được mà dựng tóc gáy, giọng nói cũng run rẩy.
- Huyền Nguyên Tông, cũng giống vậy!
Tô Dật nói, Huyền Nguyên tông nghe lời Thánh Sơn răm rắp, dọc theo con đường này cũng đã đánh chết mấy tên đệ tử Huyền Nguyên tông rồi, sát khí bắt đầu xuất hiện trong mắt hắn.
Ken két...
Trên chưởng ấn có xích quang lóe lên, trên nắm tay tên thanh niên có tiếng ken két truyền ra, xương cốt của nắm tay bị nghiền nát, còn chưa kịp kêu thảm thiết thì đã bị đánh chết, thân thể xụi lơ ở trên mặt đất.
Một cái túi không gian thu vào ngực Tô Dật, sau đó nhìn về ngọn núi phía trước.
Bỗng dưng, một câu nói nhàn nhạt xen lẫn nguyên khí vang lên từ trong miệng Tô Dật.
- Nếu là Thánh Sơn bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa, nếu muốn giết ta thì xem thử các ngươi có thực lực đó không, cút ra đây đi!
Giọng nói quanh quẩn xen lẫn nguyên khí vang vọng bốn phía như thể từng đợt sấm đánh, xông thẳng tận trời, chấn động không trung.
- Ồ, có động tĩnh!
- Có liên quan tới Thánh Sơn.
Khắp quần sơn có rất nhiều người ngước mắt, nghe được một câu như vậy.
- Nhanh, khả năng phát sinh chuyện lớn rồi!
Có người nói, lần lượt từng bóng người nhất thời bay nhanh về hướng giọng nói truyền ra.
Nơi đây đã là trung tâm của Thánh Vũ Mật Giới, xung quanh vốn có rất nhiều người, rất nhanh đã có người xuất hiện ở phụ cận.
- Hắn tới rồi!
Trên núi, dưới đại thụ che trời, Sở Trường Hoan đứng dậy, áo bào tím bay bay, trong con ngươi trong suốt thâm thúy có ánh sáng hừng hực tuôn ra, từ trong cơ thể có một khí tức cường đại tràn ra ngoài.
Chỉ trong nháy mát, khí chất trên người Sở Trường Hoan trở nên ngày càng thần võ hơn, trên không bốn phía cũng mơ hồ đặc lại, mặt đất có bụi bặm cát đá tự dưng bay lên, xoay tròn vây quanh y tạo thành một khí tràng đặc biệt.
- Tiểu tử kia hình như đã nhận được tin tức, thì sao chứ, tới thật đúng lúc, giết chết thôi!
Có đệ tử Thánh Sơn không tầm thường, nếu là một mình gã thì đúng là hơi e ngại tên Bá Vương tông Dịch Túc kia.
Nhưng hôm nay bọn họ đã tụ tập cả đám người, muốn giết chết Dịch Túc sợ là dễ như trở bàn tay!
- Hắn tới rồi?
Trên núi có người ánh mắt lấp lóe, một thanh niên quen thuộc mà xa lạ đi vào trong núi/
- Có vài thứ nhất định phải có được.
Sở Trường Hoan khẽ nói, giọng nói trầm thấp xa xôi, nhóm bên cạnh nghe vậy thì ánh mắt mỗi người đều tỏa sát khí.