← Quay lại trang sách

Chương 795

Có trưởng lão tận mắt nhìn đệ tử của mình bị chém giết, hai mắt như bốc hỏa, ánh mắt đỏ thẫm, đau lòng khó nhịn.

Nhìn những đệ tử của mình bên trong Thánh Vũ Mật Giới bị người ta giết hại, đây đều là đệ tử thân truyền của Thánh Sơn, là trụ cột tương lai của Thánh Sơn, tổn thất như thế Thánh Sơn không đau lòng sao được.

Huống chi đây còn là mặt mũi của Thánh Sơn, bọn họ là đệ tử thân truyền nhưng giờ phút này đều bị người cùng thế hệ giết hại, không chịu nổi một kích. Chuyện này diễn ra chẳng khác nào cho Thánh Sơn từ cái tát này đến cái tát khác nóng bỏng để chào hỏi Thánh Sơn.

- Grào grào…

Hai con Xích Đồng Thanh Giao cũng ngẩng đầu gào thét, đôi song đồng màu đỏ như hai ánh mặt trời chiếu rọi, vẩy màu xanh rung rinh, cảm nhận được mọi người Thánh Sơn đang tức giận.

- Tiểu tạp chủng, Thánh Sơn chúng ta sẽ nghiền ngươi thành tro bụi.

Băng Phủ trưởng lão tức giận, gầm như sấm dậy, ánh mắt trầm xuống, trong nháy mắt thân ảnh biến mất tại chỗ, bỗng nhiên có tiếng sấm nổ vang, như hóa thành một vòng thiểm điện đánh giết về phía Ngự Thiên cung.

Ánh mắt Thanh Hoàng cùng Tây Vô Tình trầm xuống, trong nháy mắt một thân ảnh bạo lướt mà đến, bọn họ có thể cảm nhận được, lão đang đi về phía này.

Băng Phủ trưởng lão đã để mắt đến Tây Vô Tình cùng Thanh Hoàng, bên trong Tô Dật điên cuồng giết hại đệ tử Thánh Sơn, Băng Phủ trưởng lão không thể kiềm nén cơn giận này, lão muốn ăn miêng trả miếng, mục tiêu là hai người bên cạnh Tô Dật, Thanh Hoàng cùng Tây Vô Tình.

Băng Phủ trưởng lão nổi giận, trong nháy mắt đã đến trên đỉnh đầu hai người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng.

Nhưng cũng đúng lúc này, Băng Phủ trưởng lão lại cảm nhận được thân hình đang lao nhanh lại trở nên đình trệ, ánh mắt nhìn về phía trước.

Một bóng người yên lặng xuất hiện trước mặt Thanh Hoàng cùng Tây Vô Tình, khuôn mặt già nua, thân hình hơi tập tễnh, kích cỡ không cao, dáng người tròn vo tựa như một quả cầu di động. Giờ phút này, trên thân lão khí tức như ẩn như hiện, trong lúc vô hình ngưng kết hư không, trong con ngươi một cỗ quang mang chớp động, mang theo hàn ý.

- Quan Lan, việc này không có quan hệ gì đến Ngự Thiên cung, tên tiểu tạp chủng kia giết đệ tử Thánh Sơn chúng ta, hai người này hôm nay ta phải giết.

Khi nhìn rõ lão giả, sắc mặt Băng Phủ trầm xuống, khí thế hùng hổ, trong mắt nổi giận không có chút kiêng kị.

- Có người giết đệ tử Thánh Sơn, thế hệ trẻ Thánh Sơn không chịu nổi một kích, ngươi không phục sao, không biết xấu hổ, còn báo thù gì chứ?

Giọng nói Quan Lan phó cung chủ vang thăm thẳm, nhàn nhạt trêu đùa chế giễu.

- Quan Lan, ta lười tranh luận cùng ngươi, tiểu tử kia ở bên trong Thánh Vũ Mật Giới đã hạ sát thủ như thế, đương nhiên Thánh Sơn chúng ta phải tính sổ. Nhưng hai người này ngày hôm nay phải chết, khiêu khích người Thánh Sơn chúng ta phải trả giá bằng máu.

Băng Phủ trưởng lão tức giận nói, ánh mắt hung hăng co rắm, nhìn chằm chằm Quan Lan phó cung chủ, Thanh Hoàng cùng Tây Vô Tình.

- Hừ!

Thanh Hoàng hừ lạnh một tiếng, thanh quang dần phủ lên song đồng.

Sắc mặt Tây Vô Tình cũng trầm xuống, y bào khẽ động, khí tức như ẩn như hiện.

- Băng Phủ, Thánh Vũ Mật Giới cũng không phải do người Thánh Sơn mở, Thánh Vũ đại hội cũng không phải một mình Thánh Sơn định đoạt, không phải tất cả mọi người ngu ngốc không nhìn ra được, là Thánh Sơn các ngươi ở bên trong Thánh Vũ Mật Giới vận dụng Ngự Hồn Sát Phù, e là người Thánh Sơn các ngươi chủ động xuất thủ đối phó cùng Dịch Túc trước, hiện tại Dịch Túc có liên quan cùng Ngự Thiên cung chúng ta, người Thánh Sơn của các ngươi ở bên trong Thánh Vũ Mật Giới vận dụng Ngự Hồn Sát Phù, việc này sau khi điều tra ra, Ngự Thiên cung ta sẽ tìm Thánh Sơn các ngươi yêu cầu giải thích rõ.

Sắc mặt Quan Lan phó cung chủ trầm xuống, ánh mắt uy hiếp không che giấu.

Nghe vậy, trong lòng Băng Phủ có chút sợ hãi, sắc mặt biến đổi, nhưng trong lúc tức giận, không thể kìm nén, quát lớn:

- Quan Lan, ngươi đừng quá đáng, ngươi thật sự cho rằng Thánh Sơn chúng ta sợ Ngự Thiên cung các ngươi sao?

Nghe Băng Phủ nói, Quan Lan phó cung chủ cũng không thèm để ý, trong mắt lãnh ý nồng đậm, nói:

- Thánh Sơn có sợ Ngự Thiên cung hay không ta không cần biết, nhưng Băng Phủ ngươi ta thực sự không để vào mắt, ngươi muốn gây sự, ta lúc này cũng sẵn sàng đón tiếp.

- Quan Lan, ngươi vì lời nói này của mình mà trả giá đắt, lần này Ngự Thiên cung các ngươi chân chính chọc giận Thánh Sơn chúng ta rồi.

Giọng Băng Phủ âm trầm nói, trong giọng xen lẫn nguyên khí âm lệ truyền ra, hư không chiếu rọi hư ảnh đệ tử Thánh Sơn đang bị giết hại, khiến khuôn mặt lão càng thêm dữ tợn, giận đến cực điểm.

- Đã như vậy, Ngự Thiên cung chúng ta cũng muốn xem một chút hậu quả thế nào, dám đến Ngự Thiên cung giương oai, Băng Phủ ngươi xem Ngự Thiên cung chúng ta dễ bắt nạt lắm sao?

Giọng nói Quan Lan phó cung chủ tăng thêm mấy phần nghiêm khắc, khi tiếng nói truyền ra, thân thể tròn ủm cũng trực tiếp bay lên trời, uyển chuyển quỷ mị trực tiếp xuất hiện trước người Băng Phủ, bỗng nhiên nguyên khí từ cơ thể lão bao phủ ngập trời, nhất thời làm cho một vùng trời trở nên vặn vẹo, ánh sáng nguyên khí chói mắt như ánh mặt trời tỏa nắng, khí tức oanh động, sấm sét thét gào.

Quan Lan phó cung chủ đột ngột xuất hiện trước mặt, sắc mặt Băng Phủ trưởng lão đại biến.

Có điều, Quan Lan phó cung chủ không cho Băng Phủ bao nhiêu thời gian trì hoãn, tay phất ra, áo bào toàn thân bay phần phật, hư không vặn vẹo, năng lượng thiên địa hỗn loạn, sau đó từ bên trong hư không, hào quang rực rỡ, một con quái thú kim sắc khổng lồ thành hình.

- Grao.

Quái thú khổng lồ giống như vật sống thực thụ, tiếng gầm gừ trong ánh sáng ngập trời, lăng lệ khiếp người, trực tiếp lao thẳng về phía Băng Phủ.

- Ầm ầm.

Quái thú kim sắc hoành không, hư không nổ ầm vang, khí tức đáng sợ rung động bốn phương.

Vẻ mặt Băng Phủ đại biến, ánh mắt sắc lạnh, trong nháy mắt nguyên khí trong cơ thể bạo tăng, khí thế ngập trời, một thủ ấn to lớn mang theo khí tức đóng băng hư không, khiến nguyên khí trong cơ thể người ta ngưng kết, trong nháy mắt va chạm cùng hư ảnh quái thú kim sắc kia.

- Ầm!

Hai thế tiến công đụng nhau, chỉ một thoáng năng lượng nguyên khí kinh khủng tán loạn, kình phong tràn ngập cuốn ra.

Bốn phía khắp nơi rạn nứt, trên mặt đất khe nứt lan tràn.

Bên trong dãy núi Thiên Phong, mọi người nhìn thấy run rẩy, hãi hùng khiếp vía, cường giả xuất thủ thật đáng sợ.

- Hừ.

Trên hư không, thân ảnh Băng Phủ thẳng tắp lùi ra, trong cổ họng truyền ra giọng rên rỉ.

Mà thân thể mập mạp như quả cầu của Quan Lan phó cung chủ chỉ lùi lại ba bước đã ổn định thân hình.

Rất rõ ràng, vừa rồi Băng Phủ trưởng lão bị thua thiệt.

- Ầm ầm ầm.

Bên trong đội hình Thánh Sơn, một cỗ khí tức phóng lên tận trời, lần lượt từng bóng dáng xông ra, đứng phía sau Băng Phủ trưởng lão.

Một luồng khí tức phun trào, khiến vùng thế giới này gió giục mây vần, từng ánh mắt nhìn chăm chú trên người Quan Lan phó cung chủ.

Cường giả Thánh Sơn đều xuất động, tuy kiêng kị Ngự Thiên cung nhưng nếu thật sự khai chiến thì bọn họ cũng không để Băng Phủ trưởng lão bị thua thiệt.

- Ầm ầm ầm!

Cường giả Ngự Thiên cung cũng cùng nhau xông lên, một cỗ khí tức cuồn cuộn khuếch tán khắp bầu trời, khí tức này khiến cho linh hồn người ta phải run rẩy.

Tây Vô Tình, Thanh Hoàng cũng bay lên, khí tức mạnh mẽ bao phủ mà ra, Quan Lan phó cung chủ ra mặt vì bọn họ, đương nhiên bọn họ cũng sẽ không trốn tránh.