← Quay lại trang sách

Chương 796

Thánh Sơn cùng Ngự Thiên cung giằng co, những người trên dãy núi Thiên Phong đều vô cùng ngạc nhiên.

Từng cường giả của đại thế lực ngũ tông tam môn đều bị kinh động.

- Muốn động thủ sao, Ngự Thiên cung chúng ta phụng bồi.

Quanh thân Quan Lan phó cung chủ ánh sáng quanh quẩn, khí tức ngập trời, mắt nhìn Băng Phủ không chút để ý.

Ngược lại, ánh mắt Băng Phủ nhìn Quan Lan phó cung chủ vô cùng dữ tợn.

Cường giả Thánh Sơn nơi này không sợ một mình Quan Lan, trong lòng Băng Phủ hiểu rõ. Ngự Thiên cung ở Trung Châu thành còn có Cổ Nhạc cung chủ cùng Diễm Lô, Vân Đỉnh, lúc nào bọn họ cũng ra trước trợ trận.

Lần này Thánh Sơn đến không ít cường giả, tuy nhiên cũng chưa chắc chống cự lại được mấy người Ngự Thiên cung, đặc biệt là Cổ Nhạc, lão gia hỏa này là một tên khá hung hãn.

- Đừng, không!

Lại có không ít cường giả ngẩng đầu hét lớn, trong lòng bi thương vô cùng, trong thời gian ngắn, hư ảnh từ hư không phản chiếu, đệ tử Thánh Sơn bên trong Thánh Vũ Mật Giới cũng còn lại không còn nhiều, một lần nữa lại bị tổn hại.

- Ầm.

Thân ảnh Tô Dật nhanh như thiểm điện, tung một cước đánh bay đệ tử Thánh Sơn đập xuống trên đống đá vụn, huyết nhục văng tung tóe, trực tiếp bị giết chết.

- Xèo!

Kiếm quang như điện, thanh niên cuối cùng còn lại hoảng hốt chạy trốn, hận không thể mọc thêm hai chân, nhưng hắn quá chậm lại bị Tô Dật một kiếm đâm xuyên đầu vai, một khuôn mặt lẫm liệt xuất hiện trong mắt hắn, khiến linh hồn hắn cũng phải sợ hãi.

- Khôngggggg.

Người thanh niên kia sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, đệ tử Thánh Sơn rất kiêu ngạo tự phụ nhưng giờ phút này không còn sót lại chút gì.

Tô Dật nhàn nhạt cười lạnh, lấy kiếm nhọn đâm thẳng vào thanh niên kia, chầm chậm ngước nhìn đội hình Thánh Sơn trong hư không. Nhìn thấy cảnh giằng co của Thánh Sơn cùng Ngự Thiên cung, sát ý tăng thêm mấy phần, bỗng nhiên huy kiếm, kiếm quang phun trào.

- Không!

- Đệ tử của ta!

Bên ngoài Thánh Vũ Mật Giới, trong đội hình Thánh Sơn có lão giả đau đớn, ánh mắt hoảng hốt la lớn.

- Không, không thể như vậy được!

Giờ phút này, trong đám người phía dưới, không ít cường giả trong đội hình đại thế lực tan nát cõi lòng.

Những người này đến từ Huyền Nguyên tông, Thiên Cương môn, Thiên Dương môn. Bọn họ tận mắt nhìn thấy những đệ tử trẻ tuổi không tầm thường của những sơn môn, những người xem như là tương lai của sơn môn đó cũng bị tổn hại, bị tên Dịch Túc Bá Vương tông kia chém giết.

- Hỗn đản!

Những cường giả của Huyền Nguyên tông, Thiên Dương môn, Thiên Cương môn hét lớn, tức giận vô cùng, sắc mặt run rẩy bi thương gầm thét, trong lòng như đang rỉ máu, đau như bị dao cắt.

- Xì xì xì!

Tô Dật đại khai sát giới, rút kiếm từ trong cơ thể thanh niên kia ra, kiếm quang phun trào, trong nháy mắt hóa thành huyết vụ, chết đến thi cốt cũng không còn, theo đó năng lượng kiếm quang quét sạch mà ra, huyết vụ nổ tung như pháo bông.

Tất cả những đệ tử Thánh Sơn đều bị giết chết, bao vây đệ tử Thiên Cương môn, đánh giết tất cả, không sót một tên.

Không ít túi không gian được Tô Dật thu lấy, trên đất còn lưu lại một mảng lớn máu cùng thi cốt vỡ vụn.

Đây là một trận tàn sát khiến người nhìn vào phải khiếp sợ.

Bị giết chết không phải là người bình thường, mà là đệ tử của Thánh Sơn, là những đệ tử trẻ tuổi tài năng nhất mà Thánh Sơn có được.

Chỉ trong thời gian ngắn, mấy chục người thế hệ trẻ tuổi, là những thiên chi kiêu tử, đều bị tàn sát trong tay của người thanh niên hung hãn kia.

Vùng thế giới này không ngừng run lên, bên trong Thánh Vũ Mật Giới tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng, gần đó sát ý thao thiên nhưng dường như hết thẩy đều yên tĩnh.

Mười mấy đệ tử kiệt xuất của Thánh Sơn, người mạnh mẽ như Mạch Bách Minh, người đáng sợ như Sở Trường Hoan đều bị đánh giết. Người thanh niên hung hãn này ra tay tàn sát gọn gàng, sát phạt quyết đoán, không chút dây dưa dài dòng.

Trong ngoài Thánh Vũ Mật Giới, hơn vạn ánh mắt mở lớn, nhìn chăm chú vào người thanh niên hung hãn.

Một người thanh niên bề ngoài xấu xí, nhưng giờ phút này đứng lẳng lặng nơi đó lại khiến người ta cảm nhận hắn như một sát thần hạ phàm.

Cái gì mà thiên chi kiêu tử, cái gì mà thiên tư phượng mao lân giác, tất cả đều không thể địch lại sát thần.

- Xì xào.

Nơi xa, Ngay cả Hư Trần cùng Viêm Lân cũng không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.

Đặc biệt là Viêm Lân, lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu được lời Hư Trần nói, đệ tử Thánh Sơn muốn giết tên ngốc kia e là không quá dễ dàng.

- Thật quá mạnh! Sợ là quán quân Thánh Vũ đại hội lần này, thiên kiêu hoàng chỉ có thể là hắn hoặc Nạp Lan Như Ngọc.

- Thật đáng sợ, không hổ là người có phẩm chất thiên phẩm linh hồn theo như đồn đại.

- Dịch Túc là Ngự Hồn Sư, thậm chí đánh giết Sở Trường Hoan cũng không dùng thủ đoạn của một Ngự Hồn Sư, thật sự lợi hại!

Hàng vạn ánh mắt nhìn chăm chú, có người trong lòng sợ hãi đến run rẩy, ai cũng biết Dịch Túc Bá Vương tông là Ngự Hồn Sư nhưng cho tới bây giờ cũng không nghĩ hắn có thể đánh giết được Sở Trường Hoan mà không dùng thủ pháp của Ngự Hồn Sư, điều này cho thấy hắn thâm sâu đến thế nào.

Trên mỗi đỉnh núi, cường giả các đại thế lực vì nguyên nhân này mà run rẩy, một sát thần thanh niên lại có chiến tích đến cỡ này, bọn họ cũng không thể nhìn thấu được, đây là một người có thể quét ngang hết thẩy những yêu nghiệt của các đại thế lực.

- Băm thây vạn đoạn, nghiền nát thành tro!

Có lão giả trong đội hình Thánh Sơn tức giận, không ngừng gào thét, trong lòng rỉ máu không thôi.

- Phốc.

Một lão giả là trưởng lão của Thánh Sơn, nhịn không được trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Chỉ có người của Thánh Sơn mới biết được, lần này lão đã mang theo ba đệ tử thân truyền mà lão xem trọng nhất đến.

Không nghĩ đến ba đệ tử của lão đều bỏ mạng, trơ mắt nhìn bọn họ trực tiếp bị tên Dịch Túc của Bá Vương tông không chút danh tiếng kia giết chết, mà lại không chịu nổi một kích, chẳng khác nào giết gà.

Điều này không chỉ đau buồn vì mất mạng, mà còn là sự nhục nhã trần trụi.

Sắc mặt Băng Phủ tái nhợt, trên mặt gân xanh lộ ra, dữ tợn âm trầm.

Ánh mắt Băng Phủ trưởng lão nhìn Thánh Vũ Mật Giới sát khí ngút trời, lão muốn giết hai người Thanh Hoàng cùng Tây Vô Tình, vì lão biết hai người này là người thân cận của tên tiểu tử kia. Tuy nhiên, có Ngự Thiên cung ra mặt, bọn họ cũng không thể tránh được, chân chính động thủ, đến lúc đó người thua thiệt tuyệt đối là bọn họ.

Ở Trung Châu, chỉ có Thánh Sơn độc tôn, Thánh Sơn muốn giết người ai dám ngăn cản.

Duy chỉ có Ngự Thiên cung, bọn họ không màn thế sự, lại không hề kiêng kị Thánh Sơn.

- Vù~~~

Bên trong Thánh Vũ Mật Giới, hư không vang lên tiếng ầm ầm không ngừng, một đạo phong lôi vô cùng chói tai, một bóng người phá không mà đến, hai cánh vỗ mạnh như mang theo gió bão, quanh thân bao phủ một vòng ánh sáng chói mắt, nhanh như thiểm điện lao tới.

Thanh niên này thần võ thoát tục, mũi cao môi mỏng, mày như kiếm kéo đến thái dương, khuôn mặt bình tĩnh lạ thường, trên người quang mang bao phủ, khá chói mắt. Đặc biệt hai mắt hắn như thiểm điện bức người, khiến cho người ta có một loại cảm giác thần phục hắn.