Chương 797
Thánh tử Nạp Lan Như Ngọc đến rồi!
Có người kinh hô, Nạp Lan Như Ngọc chạy tới, đây là Thánh tử Thánh Sơn, là thiên kiêu trong những thiên kiêu, một trong những người cường đại nhất của đệ tử Thánh Sơn, tồn tại như một thần linh hạ phàm.
Lúc này, dưới ánh mắt của vạn chúng, Nạp Lan Như Ngọc giương cánh lơ lửng giữa không trung, khi buông xuống, bốn phía gió cuộn dữ dội, khí thế bức người, có xu hướng ngạo thị quần hùng.
Hư Trần ngước mắt nhìn Nạp Lan Như Ngọc, áo trắng khẽ tung bay, bên trong đó phong thái tuyệt thế, trong đôi mắt thanh tịnh như có quang mang khẽ động.
Tô Dật ngước mắt nhìn lên, dối diện với ánh mắt sâu thẳm của Nạp Lan Như Ngọc sát ý không giảm, trên áo bào, da thịt như ẩn như hiện ánh sáng đỏ thẫm, khí tức nhàn nhạt chập chờn, thu liễm khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn công bá đạo trên người, đổi thành vận chuyển Thiên Yêu Cổ Kinh.
Thánh Vũ Mật Giới xuất hiện vấn đề, Tô Dật không muốn bại lộ thân phận thật sự, dù hắn không sợ nhưng chỉ sợ Man thành trêu chọc đến tai họa ngập trời.
Lúc này mọi ánh mắt đều chăm chú nhìn vào Tô Dật cùng Nạp Lan Như Ngọc.
Có lẽ Thánh Vũ đại hội lần này, trận quyết đấu cuối cùng đã sớm mở màng rồi.
- Giết đệ tử Thánh Sơn, ngươi chết chắc!
Nạp Lan Như Ngọc nhìn chằm chằm vào Tô Dật, hai tròng mắt quang mang càng thêm chói mắt, khí tức phun trào, chấn động hư không, có một cỗ khí thế như muốn quét ngang khắp nơi.
Là Thiên kiêu trong những thiên kiêu, Thánh tử Thánh Sơn.
Rất nhiều người đều hiểu rõ, lần này Nạp Lan Như Ngọc vì vị trí quán quân của Thánh Vũ đại hội mà đến, hắn trấn áp thiên kiêu khắp nơi, thế hệ trẻ tuổi toàn bộ Trung Châu cùng thế hệ khó mà so sánh được với hắn.
Dù toàn bộ Thánh Sơn cũng có mấy người dám tham dự cuộc chiến tranh hùng cùng hắn.
- Ầm.
Chỉ trong nháy mắt, Nạp Lan Như Ngọc xuất thủ, trực tiếp tung một chân đạp xuống Tô Dật, muốn trực tiếp đạp nát hắn.
Đây là một loại kiêu ngạo cùng tự phụ, hắn chỉ muốn trả thủ Tô Dật, chỉ bằng cách này, mới có thể rửa sạch sỉ nhục của Thánh Sơn.
Một chân này chấn động tứ phương, phía dưới tuôn ra ánh sáng rực rỡ, mang theo một cỗ khí thế linh thiêng không gì so sánh được, cuồn cuộn xông về phía Tô Dật như thiên thạch trùng kích.
- Ầm ầm ầm.
Một chân này, lấy Tô Dật làm trung tâm, mặt đất bốn phía nứt ra, khí tức cuồn cuộn khắp nơi, muốn phá hủy hết thẩy.
- Giết tên tiểu tử kia, nghiền hắn thành tro bụi đi!
Bên trong Thánh Sơn, những cường giả lúc này nghiến răng nghiến lợi, đau lòng cùng sỉ nhục, phương thức tốt nhất là để Nạp Lan Như Ngọc thay bọn họ rửa hận.
- Đây là trận chiến đỉnh phong.
Ánh mắt vạn người rung động, không có lời thừa thãi, cuộc chiến đỉnh phong đã bắt đầu.
Nhìn thấy một cước kia đạp xuống, con ngươi thanh thúy yên tĩnh của Tô Dật không biết từ lúc nào cũng đã tuôn ra một loại vòng xoáy ánh sáng nhưng trong mắt sát ý không giảm, một luồng sát khí cổ lão đáng sợ tràn ngập, như có thể trấn áp tứ phương, trong nháy mắt xông thẳng lên không trung.
- Ầm ầm.
Lúc này, dưới cái nhìn của vô số người, bên trên hư không của Thánh Vũ Mật Giới bỗng vang lên tiếng động liên tiếp, có hào quang óng ánh từ sâu trong hư không lướt xuống, bốn phía hư không như có chồng chất trực tiếp ngăn cách.
- Ầm ầm ầm.
Quang mang sôi trào, khí tức chấn động từ trên xuống dưới, cuồn cuộn ngàn dặm.
- Grừ…
Bên trong toàn bộ Thánh Vũ Mật Giới, Man Yêu Thú gầm gừ không nghỉ, phủ phục run rẩy.
Tiếng vang trầm đục như thiên lôi giáng xuống, mắt thường có thể nhìn thấy không gian trùng điệp chồng chéo lên nhau.
Trước ánh mắt kinh ngạc của vô số người, chỉ thấy Nạp Lan Như Ngọc đạp một chân xuống, khí tức đáng sợ đột nhiên bị phai mờ trong hư không.
Một vết nứt không gian gợn sóng xuất hiện, ngăn cách Nạp Lan Như Ngọc cùng Dịch Túc Bá Vương tông.
Bên trong không gian rộng lớn của Thánh Vũ Mật Giới, dường như trong nháy mắt bị đè nén, Súc Địa Thành Thốn, không gian tầng tầng lớp lớp sâu trong hư không vỡ nát.
Trong Thánh Vũ Mật Giới, gió giục mây vần, ánh sáng rực rỡ ngút trời, khí tức mạnh mẽ bao phủ tứ phương, khiến cho thanh thế càng thêm to lớn, kỳ quái không ngừng.
- Chuyện gì thế?
Động tĩnh này khiến cường giả các thế lực bên ngoài phải kinh hô.
Đội hình đang giằng co giữa Thánh Sơn cùng Ngự Thiên cung, ánh mắt cũng nhìn vào bên trong Thánh Vũ Mật Giới.
- Thánh Vũ Mật Giới đã sụp đổ, hoàn toàn biến mất.
Quan Lan phó cung chủ lên tiếng, mày nhíu lại, Thánh Vũ Mật Giới đã triệt để sụp đổ, có lẽ do ảnh hưởng trùng kích của Ngự Hồn Sát Phù cùng Ngự Hồn Phù Khiên.
Bỗng dưng từ trong hư vô xuất hiện từng đạo ánh sáng, cao thấp mấy trượng đều có, kim quang tràn ngập, ánh sáng bao phủ, cỗ khí tức thần thánh tràn ngập.
Hết thẩy có ba mươi hai quang mang, xuất hiện ở tầng trời thấp, giống như thật, như thể thánh đài.
- Chuyện gì thế, Hư Không Thánh Vũ đài lại đồng thời xuất hiện.
Đội hình Thánh Sơn, Âu Dương Viễn Phong kinh ngạc không thôi, đó là Hư Không Thánh Vũ đài, đúng ra thì xông ra khỏi Thánh Vũ Mật Giới mới có thể xuất hiện. Chỉ có ba mươi hai người dẫn đầu mới có thể đặt chân trên ba mươi hai tòa Hư Không Thánh Vũ đài, giành được tư cách tham dự trận chiến cuối cùng.
Nhưng hiện tại, ba mươi hai tòa Hư Không Thánh Vũ đài đồng thời xuất hiện, điều này thật kỳ quái.
- Tại sao Hư Không Thánh Vũ đài lại xuất hiện cùng lúc?
Rất nhiều người kinh ngạc, đây là chuyện lần đầu tiên bọn họ gặp phải.
- Có lẽ Thánh Vũ Mật Giới bị ảnh hưởng, sợ là tất cả mọi thứ đều ảnh hưởng.
Có cường giả lên tiếng phán đoán nguyên nhân, Thánh Vũ Mật Giới bị ảnh hưởng nên tất cả mọi thứ cũng bị ảnh hưởng theo.
Ba mươi hai tòa Hư Không Thánh Vũ đài xuất hiện, kim quang lóa mắt, thần thánh vô cùng.
- Vù vù...
Bên trong Thánh Vũ Mật Giới, ánh mắt mọi người chăm chú ngước nhìn ba mươi hai tòa Hư Không Thánh Vũ đài.
Bọn họ khá kinh ngạc, cũng bởi bọn họ biết sau khi xông ra khỏi Thánh Vũ Mật Giới mới có thể xông vào Hư Không Thánh Vũ đài, tuy nhiên giờ phút này ba mươi hai tòa Hư Không Thánh Vũ đài lại đồng thời xuất hiện.
- Hư Không Thánh Vũ đài, mau lên!
Có người phản ứng nhanh lên tiếng, mặc kệ có nguyên nhân gì, tóm lại Hư Không Thánh Vũ đài xuất hiện, chiếm cứ nó cũng không có gì sai.
- Vèo vèo.
Nhất thời, thân ảnh từ khắp bốn phía trực tiếp xông lên, từng luồng khí tức tuôn trào, bóng người lần lượt xông thẳng lên tầng thấp Hư Không Thánh Vũ đài.
- Gào rừ.
Có người tu vi không đủ, chỉ có thể nguyên khí hóa hình, leo lên Hư Không Thánh Vũ đài, trong lúc nhất thời vạn thú gào thét, quang mang ngập trời, khí thế hội tụ một chỗ, vô cùng đáng sợ.
Hết thẩy phát sinh trong thời gian ngắn, cục diện này như cá vượt long môn, vô số thế hệ trẻ kiệt xuất Trung Châu đồng thời tranh giành.
Hư Không Thánh Vũ đài này cũng chính là long môn của bọn họ, chỉ có thể leo lên Hư Không Thánh Vũ đài bọn họ mới có tư cách bước chân vào trận quyết đấu cuối cùng, mới có thể chân chính tham gia cuộc chiến để bọn họ danh chấn thiên hạ.
Nếu không, thực lực mạnh hơn cũng vô dụng.
Thánh Vũ đại hội, công chính công bằng.
Nhưng dù công chính công bằng thế nào, cũng sẽ có một số khuyết điểm.
- Phốc.
- Phốc.
Có bóng người nhanh chóng vọt lên, đến gần Hư Không Thánh Vũ đài, nhưng rất nhanh từng bóng người máu văng tung tóe, rơi ngược trở xuống, nguyên khí hóa hình dưới chân cũng trực tiếp vỡ nát.