Chương 798
Hư Không Thánh Vũ đài cũng không phải ai muốn lên thì có thể lên, nếu không có thực lực tuyệt đối, căn bản không có cách nào đặt chân đến.
Nhưng đây là cơ hội ngàn năm có một, bọn họ không muốn từ bỏ, ít nhất cũng phải thử một lần.
- Vèo vèo.
- Gào gừ.
Thú rống như sấm không ngừng nghỉ, âm thanh xé gió vang vọng, từng bóng người lần lượt xông thẳng lên ba mươi hai Hư Không Thánh Vũ đài.
- Phốc.
Người bị thổ huyết không ngừng, cảnh tượng thật dọa người.
Nhưng cũng có người đặt chân được lên Hư Không Thánh Vũ đài, lộ ra ánh mắt mừng rỡ. Người có thiên tư thực lực xuất chúng, được Hư Không Thánh Vũ đài chấp thuận, thông qua được khảo nghiệm Thánh Vũ Mật Giới, tất nhiên sẽ có tư cách đặt chân lên nơi này.
- Ầm.
- Đi xuống cho ta.
Nhưng lúc này lại có người mạnh hơn lên được, trực tiếp xuất thủ.
Một tòa Hư Không Thánh Vũ đài chỉ có một người đặt chân, không dung được người thứ hai.
Tranh phong, quyết đấu trong nháy mắt bạo phát, kèm theo khí thế đáng sợ khi Thánh Vũ Mật Giới sụp đổ, toàn bộ trên dãy núi Thiên Phong, khí tức cuồn cuộn ngút trời, khắp nơi thanh thế to lớn, hàng ngàn thú gầm rú.
Thánh Vũ Mật Giới sụp đổ, ba mươi hai toà Hư Không Thánh Vũ đài cũng không ở cùng một khối, phân bố khắp nơi, giờ phút này Thánh Vũ Mật Giới bị chia cắt.
- Ầm ầm ầm.
Từng luồng khí tức cường đại phóng lên đến tận trời, những thân ảnh vì ánh sáng chói mắt kia mà chuyển động, từng bóng dáng thần võ thi triển tài năng phóng vút lên không, xông thẳng lên từng tòa Hư Không Thánh Vũ đài.
Cung Thiên Tinh, Lâm Phàm, Thiểu Tư Quân, Phong Thanh Lộng, Xích Thiên Huyễn, Thần Nhan Hoan, Lý Thanh Vi đều đã xông lên Hư Không Thánh Vũ đài, trong lúc phất tay, quét ngang đối thủ.
Nạp Lan Như Ngọc vẫn chờ đợi Tô Dật, ánh mắt như mặt trời sáng chói, đáng tiếc trước mắt có không gian gợn sóng ngăn cách không gian, hắn không có cách nào vượt qua được, chỉ trơ mắt nhìn người trước mắt, lại không thể xuất thủ.
Ánh mắt Tô Dật cũng nhìn Nạp Lan Như Ngọc, sát ý không giảm, hắn muốn đánh một trận cùng Thánh tử Nạp Lan Như Ngọc này, tuy nhiên Thánh Vũ Mật Giới lại xuất hiện một loạt biến cố, không có cách nào toại nguyện.
Theo suy nghĩ của Tô Dật, hắn đánh chết Mạch Bách Minh cùng Sở Trường Hoan cũng vì muốn bọn người Thánh Sơn phát điên, nếu lại đánh chết Nạp Lan Như Ngọc, khiến thế hệ trẻ Thánh Sơn chẳng còn một người trở về, điều này mới thật sự khiến cho Thánh Sơn chân chính khắc sâu.
Đáng tiếc, khó mà toại nguyện, Tô Dật cũng có chút tiếc nuối.
Nạp Lan Như Ngọc Thánh Sơn, Tô Dật biết người này rất mạnh, từ khí thế phát ra cũng đủ biết được, người này mạnh hơn Sở Trường Hoan nhiều.
Nhưng với tu vi cùng thực lực hiện tại của mình, Tô Dật cũng tự tin hơn mấy phần. Tuy nhiên với thân phận như Nạp Lan Như Ngọc, trên người hắn cũng có khá nhiều át chủ bài chưa lật, nhưng nếu thật sự ra sát chiêu thì hắn cũng không sợ. Mặc dù Thái Hư Thần Hải của hắn còn kém hai lần nữa mới chính thức tu luyện thành công nhưng chiến lực đã tăng lên gấp đôi.
- Dường như Thánh Vũ Mật Giới có chút vấn đề, Hư Không Thánh Vũ đài xuất hiện, mặc kệ thế nào, trước tiên cứ lên một tòa Hư Không Thánh Vũ đài rồi nói.
Hư Trần đến bên người Tô Dật, ngước mắt nhìn kim quang sáng chói trên Hư Không Thánh Vũ đài nói.
- Vậy thì lên đi.
Tô Dật gật nhẹ đầu nói với Hư Trần, ánh mắt đảo qua bốn phía, bên trong tầng tầng lớp lớp không gian gợn sóng, hắn thấy được không ít bóng dáng quen thuộc, trong đó có Mộ Dao Thần Kiếm môn, Tư Đồ Mục Dương, Âu Lạc, Anh Thiển Thiển, Kiếm Vô Khuyết đều bước lên tranh đoạt Hư Không Thánh Vũ đài.
Còn có những đệ tử đỉnh phong ngũ tông tam môn, những thân ảnh quen thuộc kia lóa mắt vô cùng, quét sạch tứ phương.
- Bắt đầu đi, đi trước một bước.
Hư Trần khẽ cười một tiếng, áo trắng khẽ nhúc nhích, trên gương mặt tuấn mỹ tuyệt trần, con ngươi trong suốt, quang mang nhàn nhạt, nguyên khí dưới chân lướt động. Từ thân hình thẳng tắp, một luồng ánh sáng nguyên khí bao phủ cả người mà tiến, uy thế hùng hồn áp bách, lập tức cuồn cuộn lan tràn mà ra, xông vào không trung. Bàn chân hắn đạp vào hư không, nguyên khí chớp động, gợn sóng tỏa ra theo một cách lạ thường, trực tiếp đặt chân lên một tòa Hư Không Thánh Vũ đài.
Trên Hư Không Thánh Vũ đài này đã có người, một đệ tử Thanh Vân tông, khí chất hơn người, tu vi không tầm thường, ánh mắt trầm xuống, nhất thời đánh thẳng về phía Hư Trần, tới trong nháy mắt.
Hư Trần mỉm cười, không chút để ý, nghiên người vừa lui vừa né, trực tiếp tránh đi quyền kia, cùng lúc thủ ấn ngưng kết, trảo ấn trực tiếp đánh về nắm tay phía trước, ánh sáng nguyên khí màu trắng chớp động, như mây mù mờ ảo, trảo ấn như mây, giống như Long trảo trực tiếp bao phủ trên nắm tay đến, lộ ra một cỗ uy thế cực lớn, khí tức này khiến người thanh niên kia phải run rẩy, nguyên khí toàn thân tắc nghẽn, sắc mặt đại biến.
- Đi xuống đi.
Hư Trần quát nhẹ một tiếng, trực tiếp hất ra, thân thể người thanh niên kia không thể kìm được, trực tiếp từ trên Hư Không Thánh Vũ đài bay ngược mà xuống, căn bản không chịu nổi một kích.
Viêm Lân mắt nhìn thấy ở tầng trời thấp kim quang tràn ngập Hư Không Thánh Vũ đài, gương mặt dưới mũ bào không dám để lộ, trong ánh mắt tỏa ra khao khát rực lửa. Loại khao khát này không phải giống như khao khát đối với Thánh Sơn, vốn hắn hy vọng có thể tiến vào Thánh Sơn, nhưng lúc này Viêm Lân cảm thấy Thánh Sơn không là gì cả, khát khao hắn hướng tới chính là thế hệ đỉnh phong toàn Trung Châu, đọ sức cùng trăm vạn thế hệ trẻ Trung Châu. Bầu không khí nơi này khiến thân thể hắn sôi trào nhiệt huyết, mong muốn được chiến đấu trở nên bành trướng.
- Ầm.
Viêm Lân cũng động, khí tức ngút trời, vảy đen trên người hắn đột nhiên hé ra, một cỗ khí thế cường hãn tuôn trào, thẳng lướt mà đi.
Đây là trận chiến quan trọng của những người trẻ tuổi, toàn bộ thanh niên trẻ tuổi Trung Châu đều đến tranh giành.
Những ánh mắt vẫn còn rung động vì Dịch Túc Bá Vương tông, vốn đang mong đợi Dịch Túc cùng Nạp Lan Như Ngọc Thánh Sơn đại chiến một trận, nhưng một màn giờ phút này, ánh mắt người bên ngoài tập trung chú ý vào Thánh Vũ đại hội, đặc biệt là các đại thế lực. Mặc dù Thánh Vũ Mật Giới xuất hiện vấn đề, Hư Không Thánh Vũ đài đồng thời xuất hiện nhưng mặc kệ thế nào, đệ tử trong các sơn môn đạp lên Hư Không Thánh Vũ đài trước tiên là việc cực kỳ quan trọng.
Đặc biệt ngũ tông tam môn cùng một số đại thế lực khác, đệ tử Thánh Sơn dường như bị Dịch Túc Bá Vương tông chém giết hầu như không còn, điều này khiến những đệ tử của các thế lực khác có thêm cơ hội, bằng không mà nói dựa theo Thánh Vũ đại hội những năm trước thì ba mươi hai Hư Không Thánh Vũ đài, Thánh Sơn chiếm ít nhất cũng hơn mười tòa, thậm chí còn nhiều hơn.
Bốn phía cuồn cuộn, quần hùng tranh phong, ánh mắt Tô Dật dời khỏi người Nạp Lan Như Ngọc, dưới bầu không khí này, trong lòng hắn cũng không nhịn được trong lòng bành trướng sôi trào.
Đây mới là nghiệm chứng thực sự, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi Trung Châu thành tranh hùng.
Tô Dật ngước nhìn một tòa Hư Không Thánh Vũ đài lơ lửng ở tầng trời thấp cách đó không xa, khí tức thần thánh chập chờn, kim quang chói mắt, quang mang tỏa sáng, đã có người đặt chân, đang quyết đấu.