Chương 808
Mười sáu khối cự thạch chia cặp song song đụng vào nhau, giao xoa tạo nên tám khối cự thạch càng lớn hiện ra sừng sững giữa quảng trường bát ngát.
Trên cự thạch, mắt nhìn đạo thân ảnh trước mắt, Tô Dật khẽ nhíu mày.
Lúc này đứng đối diện cùng Tô Dật là một nữ tử tuổi không lớn lắm, khuôn mặt xinh đẹp động người, dưới hàng mi cong cong là đôi mắt to sáng tỏ, nhãn đồng (con ngươi) kỳ dị có màu vàng nhạt càng tăng thêm mấy phần mị hoặc.
Nữ tử được bao bọc bởi một bộ kình y, tôn lên hai chân thon dài, phong thái thướt tha, lộ ra khí tức thanh xuân.
Tô Dật gặp qua cô gái này, thậm chí còn từng tiếp xúc qua, chính là Càn Thiên tông Thần Nhan Hoan từng tham dự đoạt bảo ở hạp cốc.
Nữ tử động người hắn gặp qua không ít, nhưng với cô gái như nàng, Tô Dật không khỏi đánh giá thêm một lần.
Không chút nghi ngờ, Thần Nhan Hoan so với đám người Mộ Dao, Thượng Quan Vi thì cũng không thua kém bao nhiêu, trang phục càng là nóng bỏng, làn da ngăm đen, sống mũi thẳng tắp, mang đến cho người xem cảm giác cuồng dã và khí chất tinh trí.
Chỉ là nhìn thấy nàng đứng ở trước mắt, Thần Nhan Hoan bất giác khẽ nhíu mày.
Vừa nãy trong lòng Thần Nhan Hoan còn đang nghĩ, chỉ cần lượt này không gặp phải Nạp Lan Như Ngọc, thì gặp bất cứ người nào nàng hẳn đều có cơ hội tiến vào vòng một tám.
Song không ngờ được rằng, tuy quả thực nàng không gặp phải Nạp Lan Như Ngọc, nhưng trong nhất thời lại quên mất sự tồn tại của gia hỏa khủng bố kia.
Gặp người này, so với gặp Nạp Lan Như Ngọc, tựa hồ cũng không mấy khác biệt.
Nhìn đối thủ của mình, trong lòng Tô Dật hiểu rõ, Càn Thiên tông Thần Nhan Hoan trước mắt này tuyệt đối cường hãn, nhưng chỉ có hạn.
Ánh mắt đảo quanh bốn phía, Tô Dật rất tò mò xem đối thủ của những người còn lại là ai.
Lập tức, Tô Dật nhìn thấy tám cặp đôi đang đứng đối diện nhau, Hư Trần gặp Thiên Huyền Tông Cung Thiên Tinh.
Viêm Lân gặp Thanh Hư Môn Lâm Phong, Lý Thanh Vi gặp một thanh niên khác của Càn Thiên tông, người Mộ Dao gặp cũng là một đệ tử bất phàm của Thú Hoàng tông.
Còn Thiểu Ti Quân thì lại đối mặt Tam Nguyên môn Phong Thanh Lộng, Kiếm Vô Khuyết đối mặt với một đệ tử của Ngự Thiên Cung.
Cuối cùng ánh mắt Tô Dật dừng ở trên thân Nạp Lan Như Ngọc, đối diện với Nạp Lan Như Ngọc là Hỏa Thần tông Xích Thiên Huyễn.
Mười sáu người đứng đối diện nhau trên tám khối cự thạch.
Vô số người vây xem bốn phía dõi mắt nhìn lên, trong lòng không kìm được mong đợi.
Nhưng riêng với người của các đại thế lực mà nói, có người chờ mong căng thẳng, cũng có người mắt lộ ra ngưng trọng, thần sắc không quá dễ nhìn.
Cường giả trưởng lão Càn Thiên tông và Hỏa Thần tông lúc này đều có vẻ không quá cao hứng.
Xích Thiên Huyễn gặp phải Nạp Lan Như Ngọc, điều này khiến cho cường giả Hỏa Thần tông dù có lòng tin với Xích Thiên Huyễn, biết Xích Thiên Huyễn còn bài tẩy chưa lật, nhưng trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác đành chịu.
Nạp Lan Như Ngọc, đây chính là Thánh Sơn Thánh Tử.
Cường giả Càn Thiên tông nhìn thấy Tô Dật, ánh mắt ai nấy đều không giấu được khổ não.
Bọn họ tự nhiên cũng có lòng tin đối với Thần Nhan Hoan, đây chính là Thánh Vũ đại hội, Càn Thiên tông đã đổ vào quá nhiều tâm huyết, Thần Nhan Hoan cũng không khiến cường giả Càn Thiên tông thất vọng, thiên tư siêu phàm, một đường ca cao mãnh tiến, dẫn dắt toàn bộ thế hệ trẻ Càn Thiên tông.
Hiện tại các cường giả Càn Thiên tông cũng rõ ràng, đến tận bây giờ Thần Nhan Hoan đều chưa từng vận dụng thực lực chân chính, một mực có điều bảo lưu, muốn dành lá bài tẩy cho thời điểm quan trọng nhất.
Nếu là trong vòng một tám này gặp phải một tên tán tu hoặc ngựa ô của tiểu sơn môn nào đó, ai nấy hẳn đều cao hứng không thôi.
Nhưng giờ đây cường giả Càn Thiên tông lại cao hứng không nổi.
Bá Vương tông không mấy nổi danh, tên Dịch Túc này đúng thật là một chú ngựa ô, thậm chí ở trước mặt con ngựa ô ấy Thánh Sơn Sở Trường Hoan cũng không kham nổi một kích.
Đây là ngựa ô, một con Hắc Long mã!
Trên tám khối cự thạch, từng đạo khí tức ba động, ánh sáng chói mắt.
Người có thể đi được đến đây, bất kể là ai thì đều có thiên tư siêu tuyệt, không ai là kẻ yếu cả mà đều là nhân trung long phượng.
Quyết đấu như vậy khiến cho ai nấy đều không khỏi chờ mong!
- Ông!
Có tiếng chuông vang vọng, leng keng đinh tai.
- Phần phật...
Trên quần sơn bên ngoài quảng trường, bầu không khí náo nhiệt càng được đẩy cao, cuộn lên từng cơn sóng triều.
- Ngươi và tiểu tử kia hình như quan hệ không cạn, vậy cứ bắt đầu từ ngươi đi!
Cung Thiên Tinh nhìn chăm chăm Hư Trần, ánh mắt khẽ chớp động, hắn nhìn ra được tên Hư Trần này tựa hồ có quan hệ không cạn với Dịch Túc, có lẽ đây là thiên ý.
- Hưu!
Trong không khí giương cung bạt kiếm, Cung Thiên Tinh trực tiếp ra tay, hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh, trước giải quyết đối thủ, không chỉ bảo tồn được thực lực, mà còn có thể thu được càng nhiều thời gian thở dốc.
Nháy mắt, nguyên khí tuôn ra từ bàn chân, thân ảnh Cung Thiên Tinh giống như tia chớp bạo lướt mà đi, vung tay thò ra, năm ngón uốn khúc, một đạo trảo ấn mang theo ánh sáng xanh phá không lao đến, xảo quyệt mà quỷ dị, trực tiếp chộp tới Hư Trần.
- Thiên Huyền Tông à, hình như có nghe nói qua!
Hư Trần nhướng mày, dưới chân nguyên khí ba động, như thể hóa thành một luồng lốc xoáy khí lưu, trực tiếp che mờ thân ảnh.
- Xoẹt...
Tốc độ Cung Thiên Tinh rất nhanh, thần sắc lạnh lùng, lướt thẳng mà tới, trảo ấn màu xanh quỷ dị rơi trên lồng ngực Hư Trần.
Một tràng tiếng xé gió vang lên, trảo ấn trực tiếp xuyên thấu qua ngực Hư Trần.
- Xoẹt...
Nhưng trảo ấn lướt qua, lại không thấy có chút tiên huyết nào phun theo, ngược lại thân ảnh Hư Trần như bị trảo ấn đánh tan, hóa thành gợn sóng.
- Chơi trảo ấn với ta ư? Ta cũng biết!
Đột nhiên, giọng nói Hư Trần truyền ra từ bên cạnh, cùng lúc đó thân ảnh áo trắng phiêu dật cũng hiện ra, khí lưu cuồng bạo xoay tròn trong tay, giống như sương mù, nháy mắt quét tới Cung Thiên Tinh.
Trảo ấn đi qua đâu, nơi đó tràn ngập ánh sáng, nguyên khí gào thét bốc lên như vòi rồng, hình thành một cơn lốc xoáy nháy mắt nghiền áp về phía Cung Thiên Tinh.
Giữa lúc nguy cấp, Cung Thiên Tinh quả không hổ là cường giả đứng đầu trong lứa tuổi trẻ Thiên Huyền Tông, sau thoáng hoảng hốt, trảo ấn cấp tốc ngưng kết, đẩy ra một đạo chưởng ấn.
Quang mang màu xanh quỷ dị gào thét, chưởng ấn hóa thành mấy đạo dải lụa như cây mây, nguyên khí thuộc tính Mộc tuôn trào khuếch tán, quấn quanh trảo ấn Hư Trần.
Nháy mắt, hai cỗ lực lượng va vào nhau, quang mang màu xanh và ánh sáng màu trắng kích tán mà ra.
Cuồng phong gào thét, phong bạo kích đãng, ngay sau đó, một tiếng nổ vang truyền ra giữa hai người.
- Ầm ầm...!
Kình khí còn chưa hoàn toàn tiêu tán, thân mình Cung Thiên Tinh đã lảo đảo giật lùi ra sau mấy chục bước, khuôn mặt trắng bệch, trong cổ họng truyền ra một tiếng rên rỉ.
- Ầm!
Hư Trần chỉ lùi ra sau một bước liền ổn định thân thể, ánh mắt hờ hững.