← Quay lại trang sách

Chương 809

Ồ!

Đám trưởng lão Thiên Huyền Tông Giản Vạn Niên lúc này đều đang chăm chú theo dõi quyết đấu giữa Cung Thiên Tinh và Hư Trần. Thấy Cung Thiên Tinh trực tiếp bị đẩy lui, rơi xuống hạ phong, trên mặt ai nấy lập tức đều hiện vẻ khó coi.

- Ầm!

Một luồng khí tức nóng bỏng xông thẳng trời mây, đúng lúc này, Xích Thiên Huyễn xuất thủ.

Xích Thiên Huyễn sắc mặt ngưng trọng, bàn tay kết một thủ ấn quỷ dị, từ trong cơ thể, khí tức không chút bảo lưu cuốn thốc mà ra.

- Ù ù...

Khí nóng xung thiên, ẩn ẩn mang theo tiếng vang leng keng.

- Không ngờ Xích Thiên Huyễn đã đến Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong, đúng là mạnh thật!

- Lấy nguyên khí đơn thuần mà có thể hội tụ ra thanh thế như vậy, tên Xích Thiên Huyễn này quả không đơn giản!

Khí tức Xích Thiên Huyễn triển lộ ra trên người thu chút chú ý từ cường giả tứ phương, cường giả trong các đại thế lực đều không khỏi tán thán.

Không chút nghi vấn, Xích Thiên Huyễn rất mạnh, mạnh đến mức khiến các cường giả đều phải lau mắt mà nhìn.

Đối với thực lực Xích Thiên Huyễn, cường giả Hỏa Thần tông rất mãn ý, trong lòng bọn họ cũng đều hiểu rõ, Hỏa Thần tông đã đổ quá nhiều tâm huyết lên người Xích Thiên Huyễn, vốn tưởng rằng lúc này thực lực Xích Thiên Huyễn sẽ đủ khả năng tiến vào vòng một bốn, nhưng không giờ lại gặp phải Nạp Lan Như Ngọc.

- Phần phật...

Khí tức nóng bỏng ba động, thủ ấn Xích Thiên Huyễn còn đang không ngừng ngưng kết, hơi nóng bao phủ quanh thân, trùm lên cả cự thạch, biến cả khoảng không thành một mảnh biển lửa phô thiên cái địa.

Hơi nóng tuôn động, thân ảnh Xích Thiên Huyễn càng lúc càng to lớn, dần dần phù hiện ra từ trong biển lửa, được che phủ bởi một bộ áo giáp hỏa diễm.

Trên áo giáp có phù văn đỏ sậm như dung nhan đang lưu động, ẩn ẩn như hư ảnh một con Hỏa Lang, thần võ bất phàm, khí tức cường hãn khuếch tán mà ra.

- Viêm Lang chiến giáp!

Chứng kiến động tĩnh diễn ra trên người Xích Thiên Huyễn, không ít ánh mắt bốn phía sáng rực lên.

- Không ngờ Xích Thiên Huyễn đã đạt tới trình độ này, còn có được cả Viêm Lang chiến giáp của Hỏa Thần tông!

Có cường giả trong ngũ tông tam môn hít sâu một hơi khí lạnh, chấn kinh thốt lên.

- Viêm Lang chiến giáp, đúng là có chuẩn bị mà đến a!

Trong Thần Kiếm Môn, Tô Cuồng Ca trưởng lão cũng nói nhỏ một tiếng, ánh mắt khẽ động.

- Khải giáp mạnh thật!

Ánh mắt Tô Dật cũng bị hấp dẫn, rơi ở trên thân Xích Thiên Huyễn, từ bộ áo giáp Xích Thiên Huyễn khoác trên người, cách qua hư không vẫn cảm nhận một cỗ khí tức cực kỳ cường hãn, uy áp hiển hách.

Cách xa xa nhưng khí tức đó vẫn khiến người cảm thấy cháy cả da thịt, tóc gáy dựng đứng.

Rất nhanh, dưới sự che phủ của Viêm Lang chiến giáp, thân mình Xích Thiên Huyễn càng lúc càng lớn, cao tận mấy trượng, đứng ở trước người Nạp Lan Như Ngọc như là một con voi đối đầu một con kiến.

- Chiến!

Xích Thiên Huyễn quát nhẹ một tiếng, nháy mắt, thân ảnh hỏa diễm khổng lồ bước ra, hư ảnh Hỏa Lang trên áo giáp như là vật sống vậy.

Vung tay mà động, sóng lửa ngất trời, Xích Thiên Huyễn ra tay, từng luồng khí tức nóng rực xuyên thấu không gian, tiếng xé gió gào thét, mang theo uy thế cuồng bạo cuốn thốc về phía Nạp Lan Như Ngọc.

- Cũng tạm được, vậy ta chơi với ngươi một chút!

Mắt nhìn thế công hung hãn, Nạp Lan Như Ngọc khẽ nhướng mày, lại không có vẻ gì căng thẳng, ngược lại khóe miệng nhếch lên ý cười hài hước.

- Ầm!

Khí tức nóng rực ba động, hơi nóng đốt cháy hết thảy cuốn thốc mà ra, đúng thời khắp lao đến trước mặt Nạp Lan Như Ngọc, đột nhiên, từ quanh thân Nạp Lan Như Ngọc, một luồng ánh sáng chói mắt xông thẳng ra, khí tức thần thánh hàng lâm.

Thoáng chốc, thân ảnh Nạp Lan Như Ngọc vút không mà lên, sau lưng có nguyên khí ngưng tụ thành hai cánh, một đạo chưởng ấn đã thành hình, quang mang ngưng tụ trên lòng bàn tay phải.

Mọi thứ diễn ra rất nhanh, tốc độ Nạp Lan Như Ngọc đã đạt đến một đẳng cấp cực kỳ khủng bố.

Lúc Xích Thiên Huyễn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên thì thân ảnh Nạp Lan Như Ngọc đã hiện ra trước mặt, biển lửa và hơi nóng ngất trời bốn phía dường như hoàn toàn không cách nào ảnh hưởng được tới đối phương.

- Ầm...

Một tiếng vang đinh tai nhức óc như trọng chùy gõ lên mặt trống ẩn ước truyền ra từ trong lòng bàn tay Nạp Lan Như Ngọc.

Đồng thời với đó, trọn cả bàn tay Nạp Lan Như Ngọc trở nên óng ánh trong suốt, một cỗ uy áp ngút trời khuếch tán ra, khí tức thần thánh không gì sánh bằng!

- Thánh Thủ Chấn Thiên Ấn!

Khi đạo thủ ấn kia hiện ra trong tay Nạp Lan Như Ngọc, có cường giả Hỏa Thần tông biến sắc hô thất thanh.

Nhưng giờ này khắc này, người biến sắc nhất phải là Xích Thiên Huyễn, hắn cảm giác được một luồng uy áp thần thánh khủng bố áp xuống, toàn thân bất giác run rẩy, vô hình chung liền chịu áp chế.

- Gào!

Từ trên Viêm Lang chiến giáp, một con Hỏa Lang giống như vật sống lao ra.

- Ầm!

Hai cái đụng nhau, ánh sáng rợp trời, sóng lửa kích đãng khuếch tán tứ phương.

Dưới ánh nhìn của vô số cặp mắt kinh hãi, Hỏa Lang to lớn nứt vụn thành từng khúc giữa hư không, tan tác như chẻ tre.

- Ầm ầm!

Thân mình Xích Thiên Huyễn liên tiếp lui ra sau, khí tức hỏa diễm trên người cũng dần ảm đạm.

- Ra tay đi!

Thanh âm trong trẻo dễ nghe truyền vào tai Tô Dật.

Thần Nhan Hoan mắt nhìn Tô Dật, môi hồng hơi giương lên.

Lúc này Tô Dật mới thu hồi ánh mắt, quay về trên thân Thần Nhan Hoan, mắt hiện ý cười, trước đây lúc gặp nữ nhân này đoạt bảo trong hạp cốc, thực lực nàng quả thực không yếu.

- Ngươi ra tay trước đi!

Tô Dật đáp.

- Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng muốn thắng ta, e rằng sẽ không đơn giản đâu. Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn đừng nên khinh thường.

Nhìn thần tình có vẻ nhẹ nhàng của Tô Dật, Thần Nhan Hoan nhíu mày, đáy lòng có chút không vui, người này tựa hồ căn bản không để nàng vào trong mắt.

- Cám ơn đã nhắc nhở!

Tô Dật gật đầu cười.

- Xuy!

Nhưng lời Tô Dật còn chưa dứt, thân ảnh mạn diệu trước mặt đã lấy thế nhanh như thiểm điện lao đến trước mắt, hai tay siết chặt hai thanh đoản đao.

Đoản đao hơi cong cong, lưu quang dật động, tràn ngập uy áp.

Cánh tay Thần Nhan Hoan đột nhiên run lên, đôi loan đao vẽ ra một đạo đường cong quỷ dị, một đao đâm tới lồng ngực, một đao quấn quanh lên cổ Tô Dật.

- Quả nhiên nữ nhân đều là đa biến!

Tô Dật thoáng ngạc nhiên, song vẫn mặt không đổi sắc, bàn chân trực tiếp lui ra sau, đồng thời trong tay xuất hiện một thanh bảo kiếm màu đen, hắc quang tràn ngập, cổ tay uốn cong, cấp tốc vạch ra, hóa thành kiếm ảnh ngăn trở ở trước người.

- Đinh đang...

Tia lửa tung tóe, kiếm ảnh chói mắt.

Mạch Bách Minh kiếm trong tay Tô Dật kịp thời ngăn cản song đao của Thần Nhan Hoan.

Hai binh khí giao kích, Tô Dật phản ứng cực nhanh khiến sắc mặt Thần Nhan Hoan khẽ trầm xuống, nhướng mày, cánh tay lập tức cấp tốc rung động, lách mình sang một bên.

Mái tóc phất phới, loan đao trong tay Thần Nhan Hoan lần nữa xoay về, hai tay đồng loạt đâm ra vô số đao ảnh.

Từng đạo đao ảnh hư hư thực thực, khí tức lăng lệ nhắm đến Tô Dật, xảo quyệt mà quỷ dị.