Chương 815
Hư Trần mang nguyên khí thuộc tính Phong, đồng thời trên người còn mang cả thuộc tính Lôi Điện, người đồng thời mang hai loại thuộc tính là điều cực hiếm thấy.
Quan trọng hơn chính là, lúc này từ trên người Hư Trần, Giản Vạn Niên cảm nhận được một cỗ khí thế đáng sợ, khí tức tựa hồ áp chế cả Cung Thiên Tinh.
- Ầm!
Hư không rền vang, gió nổi mây vần, Hư Trần không lùi mà tiến tới, tay phải trực tiếp phát động, một quyền đánh về phía trước, hư không bốn phía bất chợt nổi lên sấm vang chớp giật, mây đen cuồn cuộn.
Một quyền này tựa như thái dương, thiểm điện sáng chói xung thiên, sấm sét không ngừng, ùn ùn cuốn thốc về phía Cung Thiên Tinh.
- Ầm ầm!
Hồ quang và ánh sáng nguyên khí kích đãng, huyễn lệ như pháo hoa nổ tung, sáng chói một phương.
Từng hồi sấm chớp rộ lên, đứng nhìn từ xa mà vẫn không tránh khỏi tâm kinh mật run!
- Không hay...
Chỉ chớp mắt, trong Thiên Huyền Tông có trưởng lão và cường giả kinh hãi đứng bật dậy, sắc mặt đại biến.
Ngay trước mắt bao người, hư ảnh mãnh thú Cung Thiên Tinh đang ngồi chợt nứt vụn, thế công linh hồn đủ khiến bất cứ vũ giả nào đều kiêng sợ, lại căn bản không cách nào ảnh hưởng được đến Hư Trần.
- Phốc...
Biến hóa diễn ra trong nháy mắt, Cung Thiên Tinh miệng phun máu tươi, ánh mắt tràn đầy tự tin thoáng chốc đã thay bằng vẻ kinh hãi.
Lúc này Cung Thiên Tinh cảm nhận được rõ ràng, uy thế trên thân kẻ trước mắt đột nhiên tăng vọt đến một trình độ mà hắn căn bản không cách nào đương cự được.
Hắn một mực ấp ủ bài tẩy, muốn tung ra một kích khiến đối phương không cách nào trở mình, ai ngờ đối phương lại cũng chưa dùng tới toàn lực.
- Linh Hồn chuẩn Thiên phẩm, hình như còn kém chút!
Thanh âm truyền ra từ trong miệng Hư Trần, báo đạo vô song, thân ảnh lướt đến, hồ quang rực rỡ bao quanh nắm tay, trực tiếp oanh thẳng đến trước người Cung Thiên Tinh.
- Ầm!
Hồ quang nổ tung nơi ngực Cung Thiên Tinh, quang tráo nguyên khí trên người bị đánh vỡ, miệng lần nữa thổ huyết, thân thể bị đánh bay ra sau.
- Ầm!
Tùy theo Cung Thiên Tinh nện xuống, cự thạch cũng vì đó run lên. Miệng không ngừng thổ huyết, hồ quang trên thân chớp động, giãy dụa mấy lần song vẫn không bò dậy được.
- Khá lắm, ẩn tàng sâu thật đấy!
Tô Dật tuy luôn biết Hư Trần sâu không lường được, nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy thực lực Hư Trần, trong lòng cũng không nhịn được cả kinh. Thân mang hai loại thuộc tính đặc thù là Phong và Lôi Điện, sức chiến đấu quả thực kinh người.
- Phân ra thắng thua đi!
Nơi không xa, quyết đấu giữa Kiếm Vô Khuyết và thanh niên siêu phàm của Ngự Thiên Cung cũng đã đến lúc phân ra thắng bại.
Kiếm Vô Khuyết đã dốc hết toàn lực, bảo kiếm trong tay tràn ngập phong lôi.
Bảo kiếm này tuyệt đối cũng đến đẳng cấp Đạo Khí, kiếm quang tuôn trào, trán phóng ra khí tức lăng lệ không gì sánh nổi.
- Rầm rầm rầm rầm...
Từng đạo kiếm quang tung hoành, bao phủ toàn bộ cự thạch, giống như cấu kiến một mảnh kiếm võng, tràn ra phía trước, khí thế hệt như vạn kiếm nhất tề xuất động.
- Kiếm Vô Khuyết này đã sắp một chân đạp đến Nguyên Chân kỳ tam trọng, Thần Kiếm Môn “Kình thiên Lưu Vân kiếm cũng tu luyện đến trình độ như vậy. Thế hệ thanh niên Thần Kiếm Môn hiện giờ quả xuất hiện không ít hạng người tuyệt đỉnh!
Nhìn thế công Kiếm Vô Khuyết triển lộ ra lúc này, rất nhiều cường giả âm thầm tán thán, thực lực Kiếm Vô Khuyết đích xác bất phàm.
- Kiếm pháp, ta cũng tham ngộ qua, đang muốn nghiệm chứng!
Thanh niên Ngự Thiên Cung ánh mắt lấp lánh, trong mắt có chiến ý tuôn động, bảo kiếm trong tay sáng lên, uy năng hiển hách, đẳng cấp không thua gì kiếm trong tay Kiếm Vô Khuyết, kiếm quang lướt đi, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy, đâm thẳng tới trước mặt.
Trong sát na, bốn phía cự thạch đều bị kiếm quang bao bọc.
Cách từ rất xa, kiếm quang vẫn có thể khiến người ta cảm nhận được sự khủng bố và sắc bén, gợn sóng không gian không ngừng bị chấn nát, tứ phương rung động.
- Keng coong...
Tia lửa vẩy ra, giao kích không ngừng, nhanh đến hoa cả mắt.
Kiếm quang tung tóe, thân ảnh giao thoa, Kiếm Vô Khuyết lấn tới, tay trái thò ra, hai ngón đâm đến, đầu ngón tay được quang mang bao bọc, phát ra tiếng xé gió, nhắm thẳng đến trước người.
Thanh niên Ngự Thiên Cung ánh mắt trầm xuống, áo bào phần phật, tay trái tung ra một quyền đón đánh, quang mang nguyên khí bao bọc. Hai người cứ thế đâm thẳng vào nhau.
- Hưu!
Kiếm Vô Khuyết đâm ra bảo kiếm trong tay, kiếm quang như điện nhắm đến mi tâm đối phương.
- Xoẹt...
Kiếm quang đâm thẳng mi tâm, không ít người đều cho rằng Kiếm Vô Khuyết sẽ thắng.
Nhưng đúng lúc này, trước mũi kiếm quang, thân ảnh Ngự Thiên Cung đột nhiên trực tiếp nứt vụn, lại không có bất kỳ tiên huyết nào tràn ra.
Sắc mặt Kiếm Vô Khuyết đại biến, tựa hồ cảm ứng được điều gì, cấp tốc giật lui.ra sau
- Xoẹt...
Song có vẻ đã không kịp, một đạo kiếm quang như điện đâm thẳng giữa trán, thế như chớp giật!
Hai mắt Kiếm Vô Khuyết ro rụt lại, thân pháp quỷ dị cấp tốc thoát thân, ngực có nguyên khí ngưng tụ, phù hiện ra một đạo quang thuẫn.
- Xoẹt...
Kiếm quang xuyên thủng quang thuẫn, nháy mắt, lập tức bạo phát ra tu vi Nguyên Chân kỳ tam trọng đỉnh phong.
- Hưu!
Thoáng chốc, Kiếm Vô Khuyết tránh được yếu hại nơi ngực, nhưng kiếm kia như bóng theo hình, đâm thẳng lên vai.
Tiên huyết vẩy ra, sắc mặt Kiếm Vô Khuyết đại biến, liên tiếp giật lui, thoát khỏi kiếm quang.
- Ầm!
Quá nhanh, tốc độ Ngự Thiên Cung lần nữa tăng vọt, tay trái đánh ra một quyền, trực tiếp rơi trên thân Kiếm Vô Khuyết
- Phốc phốc...
Kiếm Vô Khuyết thổ huyết, thân thể bay ngược ra sau, ầm ầm rơi xuống cự thạch.
- Hàn Lưu Vân một mực vẫn bảo lưu, lúc này mới vận dụng thực lực chân chính!
- Ngự Thiên Cung không hổ là Ngự Thiên Cung, Hàn Lưu Vân quá mạnh!
Chúng nhân chấn kinh, thanh niên đệ tử Ngự Thiên Cung kia cường đại vượt ngoài dự tính. Song nghĩ lại thì cũng thấy bình thường
Dù sao Hàn Lưu Vân cũng là đệ tử Ngự Thiên Cung, đại diện cho Trung Châu Ngự Thiên Cung tới tham gia Thánh Vũ đại hội, sao có thể yếu được!
Kiếm Vô Khuyết đứng dậy, áo bào nhuốm máu, trên người xuất hiện không ít khe nứt, đầu vai máu chảy xối xả, miệng thổ huyết, sắc mặt xám trắng, ánh mắt thẫn thờ. Hắn đã thất bại, không cách nào tiến vào vòng kế tiếp.
Hàn Lưu Vân lặng lẽ thu lại bảo kiếm trong tay, nhét vào trong miệng một viên đan dược, trên áo bào hắn cũng có khe nứt, hiển nhiên lúc chưa triệt để vận dụng toàn lực đã chịu thiệt không ít.
- Hàn Lưu Vân này ẩn tàng sâu quá!
Trong Thần Kiếm Môn, có cường giả không khỏi thốt lên tiếc nuối.
Kiếm Vô Khuyết rất mạnh, riêng lĩnh ngộ về kiếm đạo, dù là một ít cường giả trong môn đều tự thẹn không bằng.
Tuy nói tu vi Kiếm Vô Khuyết mới là Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong, nhưng chiến lực đã có thể đối kháng vượt cấp. Song giờ vẫn thất bại, thua dưới tay Ngự Thiên Cung Hàn Lưu Vân kia.
- Hắc hắc.
Quan Lan phó cung chủ liếc mắt nhìn Tô Cuồng Ca trưởng lão trong trận dung Thần Kiếm Môn, tâm tình có vẻ rất tốt.