← Quay lại trang sách

Chương 835

Gào!

Từ trong quang mang lộng lẫy trước người Nạp Lan Như Ngọc hiện ra một hư ảnh dị thú dữ tợn như là vật sống, khí tức đáng sợ khiến hư không ầm vang, phá không mà tới tới, lao thẳng đến Tô Dật.

Tiến công lăng lệ, ai nấy đều nhìn ra được, Nạp Lan Như Ngọc căn bản không có ý định bỏ qua Tô Dật.

Rất nhiều người căng thẳng, không biết Tô Dật có ngăn cản được thế công lăng lệ liên miên bất tận của Nạp Lan Như Ngọc kia hay không? Dù sao Tô Dật còn chưa từng chân chính đặt chân đến Nguyên Chân kỳ.

Nháy mắt khi hư ảnh dị thú lao thẳng đến, khí tức cường hãn đập mặt, ánh mắt Tô Dật trầm xuống, nguyên khí dưới chân tuôn động.

Ngay dưới mắt bao người, đúng lúc này, sau lưng Tô Dật đột nhiên giang ra một đôi cánh màu xích hồng.

Hai cánh mỏng như cánh ve, vỗ động không ngừng, tán phát quang huy.

Thân mình Tô Dật vọt lên, uy thế cường đại tuôn trào từ trong cơ thể, khiến cho hư không bốn phía đều chấn động.

- Không ngờ còn có thủ đoạn này...

Mắt nhìn hai cánh sau lưng Tô Dật, không ít ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.

Nháy mắt, Tô Dật vút không mà lên, thân hình hiện ra phía trên hư ảnh dị thú, hai cánh vỗ liên hồi, sâu trong hai mắt lóe lên lôi điện chói mắt, quần áo tung bay phần phật, mái tóc phất phới, khí thế trên người tăng vọt, mắt sáng như đuốc, dưới chân có vòng xoáy nguyên khí xoay tròn như bão táp, phi thẳng đến chỗ hư ảnh dị thú, giẫm xuống!

- Oanh...

Một cước đạp xuống, hư không rung động, không khí ầm vang!

Cước này trực tiếp đạp trên đầu hư ảnh dị thú kia, từng vòng năng lượng nguyên khí thuộc tính Thổ mà đen quét ra.

- Phần phật...

Từ nơi Tô Dật đặt chân, hư ảnh dị thú rạn nứt ra như mạng nhện, nháy mắt đã bị chấn vỡ thành mưa ánh sáng, hư không bốn phía cũng rung động theo.

- Ngao ô...

Thời khắc này, Man Yêu thú tọa kỵ nơi xa tựa hồ cảm giác được điều gì, ánh mắt run rẩy, rít gào phủ phục xuống.

Trong mưa ánh sáng, Nạp Lan Như Ngọc giương cánh mà hiện, sắc mặt khó coi.

Đối phương một cước đạp nát thế công của hắn, đây là sỉ nhục không thêm không bớt, trong sát na bốn phía gió nổi mây vần, vút không mà lên, đứng đối diện cùng Tô Dật, một cước giẫm hư không, đá thẳng về phía Tô Dật.

- Hừ, dùng chân à, ta cũng biết!

Ánh mắt Tô Dật trầm xuống, hai cánh nguyên khí sau lưng do Phù Diêu Bách Biến bộ ngưng tụ thành lập tức rung động, dưới chân sáng lên quang mang mãnh liệt, nháy mắt nguyên khí tràn ngập hai chân, có từng đạo đường vân thần bí lưu động trên hai chân, tuôn ra phù văn, khí tức mênh mông cuồn cuộn cuốn thốc mà đi, tung người đá hai chân lên trời.

- Ù ù...

Cước ấn nhanh như thiểm điện, nháy mắt như là đá ra vô cùng vô tận cước ấn, hung hăng đụng cùng một cước của Nạp Lan Như Ngọc.

Đột nhiên, quang mang năng lượng sáng chói bùng lên như mặt trời, tiếng trầm vang kinh người liên miên không dứt.

- Rầm rầm rầm...

Hư không chấn đãng, nơi cước ấn đụng nhau, không gian vặn vẹo, phong bạo cuốn thốc tứ phương.

- Ngao ô...

Thú hồn Man Yêu thú tọa kỵ nơi xa run rẩy, rít gào hô ứng.

- Vũ kỹ thật cường hãn, trước đây chưa từng gặp!

Có cường giả trố mắt cứng lưỡi, hai người không ngờ đánh đến trình độ này, vũ kỹ mà Tô Dật vận dụng càng khiến cho cường giả ở đây chấn kinh thất thanh.

- Xì xì xì...

Hai thân ảnh bị đẩy lui sang hai bên, rất nhanh Nạp Lan Như Ngọc liền ổn định thân hình.

Tô Dật cũng chỉ bị đẩy lui hơn mười trượng, hai cánh sau lưng vỗ động, tán phát xích quang lộng lẫy, dần dần đình trệ lại.

Rõ ràng Tô Dật tựa hồ rơi vào liệt thế, nhưng không ai sẽ cảm thấy Tô Dật yếu, lấy Nguyên Linh kỳ cửu trọng đỉnh phong đối đầu với Nạp Lan Như Ngọc Nguyên Chân kỳ tứ trọng đỉnh phong, lại vẫn không thua, thế đã là cường hãn đến biến thái.

Chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng lúc này trên mặt Nạp Lan Như Ngọc lại không hề có vẻ gì là vui sướng, thân hình vừa ngưng lại thế lui, trong mắt lập tức tuôn ra hàn quang mịt mờ, hai cánh vỗ động, lần nữa lao tới Tô Dật.

Cùng lúc đó, khí tức thần thánh ngập trời cuốn thốc ra từ trong cơ thể Nạp Lan Như Ngọc, một thân khí tức tuôn trào như sóng triều ập đến đối phương.

Nháy mắt đã bao trùm khắp cả cự thạch, cũng phủ kín lấy Tô Dật.

Tô Dật thân ở trong đó lập tức cảm giác được sát ý đáng sợ xen lẫn trong khí tức thần thánh.

Sát ý này như đại dương mênh mông, bao trùm hư không, khiến linh hồn run rẩy.

Ánh mắt Tô Dật trầm xuống, sát ý này ảnh hưởng linh hồn, nếu không phải trong đầu mình có Thiên Nguyên Yêu Hồn, sợ là đã bị sát ý này trực tiếp nghiền ép.

Tô Dật chấn cánh tung người lên, trong tay xuất hiện một thanh đại đao.

Đại đao xuất hiện, mang theo xích quang xung tiêu, trên thân đao như được che phủ bởi một tầng quang huy đỏ rực, tựa như hỏa diễm tràn ngập trên đó, có dung nham chảy xuôi nơi mũi đao.

Tô Dật trực tiếp chém ra một đao, khí tức cuồng mãnh chợt hiện, đao như mãnh hổ, thế như cuồng long...

- Ong ong...

Nháy mắt, đại đao trong tay Tô Dật xẹt qua hư không, kéo ra một tia lửa điện dài, có tiếng leng keng vang vọng như rồng ngâm hổ gầm.

Kèm theo đó là khí thế bàng bạc như vạn thú chạy chồm.

Quang mang thần thánh nhảy động kịch liệt, hóa giải ánh đao đỏ rực.

Ánh đao chỉ là chém ra được một khe nứt, không cách nào triệt để trảm phá.

- Đây là Thánh Vương Giới Vực, tiểu tử kia chết chắc rồi!

Trong trận hình Thánh Sơn, sắc mặt đám người Khuông Quế Lan, Vương Toàn Đức cứng lại.

Bọn họ rất rõ ràng lai lịch thủ đoạn này của Nạp Lan Như Ngọc, đây là Thánh Vương Giới Vực mà bọn hắn không tư cách để điều kiện, uy năng cực kỳ cường đại.

Bị vây trong Thánh Vương Giới Vực, dù là vũ giả Nguyên Chân kỳ lục trọng thất trọng bình thường thì cũng sẽ bị Nạp Lan Như Ngọc trực tiếp khốn chết.

- Thánh Vương Giới Vực!

Trong Ngự Thiên Cung, Thần Kiếm Môn, đám người Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ, Tô Cuồng Ca trưởng lão hơi khép mắt, bọn họ biết sự đáng sợ của Thánh Vương Giới Vực.

- Vô dụng, ngươi không phá được Thánh Vương Giới Vực của ta!

Thân ảnh Nạp Lan Như Ngọc xuất hiện trong Thánh Vương Giới Vực, mắt nhìn Tô Dật, lạnh nhạt nói. Thánh Vương Giới Vực của hắn ảnh hưởng linh hồn, ma diệt nguyên khí, đủ để nghiền ép người tu vi đồng cấp, lúc này dù là vũ giả Nguyên Chân kỳ lục trọng thất trọng bị nhốt ở trong thì cũng bị khốn chết như thường.

Không xa dưới cự thạch, ánh mắt đám thiên kiêu nhảy lên, lúc này Mộ Dao, Phong Thanh Lộng, Hư Trần cũng đều đang chăm chú nhìn lên nhất cử nhất động trên cự thạch.

- Nạp Lan Như Ngọc quá mạnh mẽ!

Thiểu Ti Quân thì thào, cảm giác được khí tức tràn ra trên cự thạch, trong lòng hắn hiểu rõ, nếu mình bị nhốt trong đó, sợ rằng căn bản không cách nào chống lại.