← Quay lại trang sách

Chương 846

Cảnh tượng đó khiến toàn trường tắc lưỡi, kinh hãi khó mà tưởng tượng!

Con mắt các cường giả trưởng lão của các đại thế lực như muốn trợn trừng ra ngoài.

Ngay cả cường giả đẳng cấp như Tô Cuồng Ca, Mai Hoa Diệp, Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ, Tây Vô Tình đều trố mắt cứng lưỡi, ánh mắt run rẩy.

Trên mặt đám người Băng Phủ, Âu Dương Viễn Phong, Khuông Quế Lan, Vương Toàn Đức đều lộ vẻ kinh hoảng.

Khoảnh khắc đó, sát ý trong mắt Nạp Lan Như Ngọc cũng bị thay bằng vẻ hoảng sợ.

Lúc này chỉ có Tô Dật là rõ ràng tình trạng bản thân, giờ này khắc này, linh quang trong vòng xoáy khí hải đan điền ba động như ánh sao, hiện tại dù nguy hiểm càng lớn, nhưng Thái Hư Thần Hải đã triệt để rèn tạo thành công.

Khẽ ngước mắt, cúi nhìn thân ảnh mông lung to lớn của Nạp Lan Như Ngọc, chứng kiến thần thánh khí tức tràn ra từ trên người đối phương, Tô Dật lại vẫn bình thản, áo bào rách rưới tung bay phần phật, khóe miệng nhếch lên ý cười, thanh âm nhàn nhạt truyền ra:

- Phách lối đủ rồi đấy, phong lưu thủy chuyển, nay đến lượt ta!

Tô Dật vừa dứt lời, từ trong thân hình gầy gò, một luồng khí tức tràn ngập ra.

- Ầm!

Chớp mắt, hư không quanh người Tô Dật rung chuyển, một luồng xích quang nóng bỏng sáng chói xung kích mà ra, xông thẳng trời mây.

Năng lượng thiên địa bốn phía bị dẫn dắt, thẩm thấu mà ra từ trong hư không, khiến cho không khí như mặt hồ bình tĩnh bị ném nguyên một quả tạc đạn, nháy mắt cuộn lên sóng cả, gợn sóng không gian tầng tầng lớp lớp cuốn thốc tứ phương, quang mang chói mắt.

Nguyên khí mênh mông tràn ra chung quanh!

- Ùng ùng!

Giữa đất trời, phong lôi tuôn động, khí tức hủy diệt bá đạo khuếch tán, khiến toàn bộ quảng trường đều run rẩy.

- Ngao ô...

Bốn phía, Man Yêu thú tọa kỵ rít gào, tựa hồ cảm nhận được loại khí tức nào đó, bất chợt phủ phục, Thú Hồn run rẩy!

Mái tóc tung bay, xích quang tràn ra trên cơ thể, hoàn mỹ vô khuyết, lúc này, xích quang quanh thân Tô Dật như Thần Hoàn, thân hình gầy gò cao ngất sừng sững giữa trời, như một tòa núi cao không thể lay động!

Tô Dật chân đạp hư không, sau lưng hai cánh vỗ động, khí thế tràn ra, như Chiến Thần hàng lâm, uy áp hủy diệt quét ngang hết thảy!

- Nguyên Chân kỳ nhất trọng!

Cảm nhận được khí tức tràn ra trên thân ảnh gầy gò cao ngất kia, trong các đại sơn môn, tất cả cường giả đều nhịn không được kinh hô.

Vô số ánh mắt nhìn lên, có kinh hỉ, có sợ hãi, có ngạc nhiên, vô cùng phức tạp.

- Nguyên Chân kỳ nhất trọng!

Tại trường, không ít thanh niên cảm nhận được khí tức Nguyên Chân kỳ nhất trọng tràn ra, trong mắt ngập tràn vẻ mong mỏi.

- Đây đúng là Nguyên Chân kỳ nhất trọng ư? Sao mạnh vậy được!

Có cường giả trợn trừng mắt, khí tức này mà là của người tu vi Nguyên Chân kỳ nhất trọng ư? Sao so với khí tức trên người Nạp Lan Như Ngọc lại có cảm giác chẳng hề thua kém là bao?

Thậm chí khí tức bá đạo hủy diệt ấy còn khiến người run sợ hơn cả Thánh Vương chi khí trên thân Nạp Lan Như Ngọc!

- Nguyên Chân kỳ nhất trọng, chỉ bằng nguyên khí đã có thể tạo nên uy áp tác động đến năng lượng thiên địa, rốt cuộc nguyên khí trong cơ thể người này phải nồng nặc đến mức nào?

Người mạnh tới đâu đều không phải kinh hãi thất sắc, bọn họ chưa từng thấy qua tu vi Nguyên Chân kỳ nhất trọng nào mà có được nguyên khí hùng hồn đến thế, quả thực quá kinh người.

Luận mức độ kinh hãi, lúc này sợ rằng không ai so được với Nạp Lan Như Ngọc, người cách Tô Dật chỉ gần trong gang tấc.

Cảm nhận được khí tức và uy áp mênh mông phóng ra trước mắt, sâu trong linh hồn Nạp Lan Như Ngọc dâng lên cảm giác bất an, khí thế đối phương quá đáng sợ, so với lúc trước thì đúng là như trời với đất!

Không ai biết Tô Dật từ Nguyên Linh kỳ cửu trọng đỉnh phong đạp chân đến Nguyên Chân kỳ nhất trọng không đơn giản chỉ là nhảy qua một đại cảnh giới, quan trọng hơn chính là Thái Hư Thần Hải triệt để rèn tạo thành công.

Vòng xoáy nguyên khí đan điền qua chín lần rèn tạo, mỗi lần rèn tạo thành công liền được tăng cường theo cấp số nhân, đây mới là thu hoạch lớn nhất của Tô Dật.

Thái Hư Thần Hải rèn tạo thành công ngay trong lúc quyết đấu, Tô Dật một hơi đột phá Nguyên Chân kỳ nhất trọng, đạp chân đến đẳng cấp hoàn toàn mới!

Cảm giác được nguyên khí sôi trào mãnh liệt trong cơ thể lúc này, còn cả lực lượng linh hồn được tăng cường trong đầu, nội tâm Tô Dật bất giác dâng lên cảm giác tự tin ngập tràn, mặt hiện ý cười, nhìn thân ảnh mông lung khổng lồ trước mắt, ánh mắt dần chuyển lạnh, cự lực trực tiếp tuôn ra từ trên nắm tay, hung hăng đụng tới trảo ấn đình trệ trước người.

Nháy mắt, dưới cự lực đáng sợ đó, bốn phía trảo ấn Nạp Lan Như Ngọc xuất hiện vết nứt, khí tức thần thánh trực tiếp bị chấn nát.

- Xì xì xì...

Trảo ấn vỡ tan, hóa thành vô số quang mang biến mất ở trong hư không, hóa thành hư vô.

- Nguyên Chân kỳ ngũ trọng, chẳng qua chỉ thế mà thôi!

Chấn tan trảo ấn trước mặt, Tô Dật khẽ cười nhạt, trong lòng lại không chút sơ suất hay khinh thị nào.

Nạp Lan Như Ngọc mạnh, đó là điều không cần phải chứng minh!

Tô Dật tự biết, nếu không phải Nạp Lan Như Ngọc cũng đã tiêu hao cự đại, mình sẽ không ung dung như thế được.

Trọng yếu hơn chính là, Thái Hư Thần Hải tu luyện thành công đồng thời đạp chân tới Nguyên Chân, đây mới là chỗ dựa lớn nhất của Tô Dật lúc này.

Trảo ấn bị chấn nát, Nạp Lan Như Ngọc triệt để hồi thần lại từ trong kinh hãi và bất an.

Sắc mặt đại biến, Nạp Lan Như Ngọc cấp tốc ngưng kết thủ ấn, đồng thời với đó, trong lòng bàn tay có ánh sáng tuôn động, dị tượng phù hiện, hư không bốn phía gió nổi mây vần.

- Hừ!

Tô Dật hừ lạnh, trực tiếp vung tay lên, khí tức Nguyên Chân kỳ nhất trọng phóng thích ra không chút bảo lưu, nguyên khí hùng hồn như hồng thủy trút xuống, sau cùng hội tụ trên nắm tay siết chặt.

Thân ảnh như quỷ mị, khoảng cách quá gần, Tô Dật trực tiếp tung ra một quyền.

Nhìn tốc độ Tô Dật, trong lòng Nạp Lan Như Ngọc kinh hãi, ánh mắt đại biến, thủ ấn trực tiếp đánh ra.

- Bá Vương quyền!

Thời khắc Nạp Lan Như Ngọc đánh ra thủ ấn, Tô Dật quát to một tiếng, quyền đầu bạo oanh mà tới.

Dưới ánh nhìn đăm đăm của chúng nhân, quyền chưởng đụng nhau!

Mọi người chỉ thấy nắm tay Tô Dật tuy nhỏ, nhưng chớp mắt khi đụng chạm cùng thủ ấn kia lại bùng lên quang mang mãnh liệt, nắm tay bành trướng, có tiếng phong lôi leng keng truyền ra, tựa như sấm rền, kèm theo đó là uy áp như Bá Vương giác tỉnh, Hoàng giả giá lâm trực tiếp trút xuống.

- Ùng ùng!

Trên cự thạch, sấm vang chớp giật, năng lượng xoay vòng tán loạn.

- Ầm ầm...

Đối mặt với khí tức đáng sợ, chỉ thấy thân ảnh mông lung khổng lồ của Nạp Lan Như Ngọc lập tức bị đẩy lui.