Chương 848
Ở chỗ Tô Dật vừa đứng, một đạo thủ ấn mang theo khí tức thần thánh lướt đến như lôi đình.
Thủ ấn xuyên thủng hư không, tán ra vân sóng. Kình phong lăng lệ mang theo sát ý khuếch tán.
Thủ ấn đáng sợ kia lướt qua vạt áo trước người Tô Dật, trực tiếp chấn nát quần áo vốn đã rách tả tơi trên thân hắn.
Chỉ là kình phong lăng lệ kia không hề thương hại được đến da thịt Tô Dật, xích quang dật động trên người Tô Dật để lại một đạo dấu vết mờ mờ, nhưng lập tức khôi phục như thường.
- Ngươi tưởng rằng chỉ thế thôi ư, còn non lắm!
Tiếng nói âm trầm mang theo vẻ uy nghiêm, một đạo trảo ấn hàn quang xuất hiện đầy quỷ dị phía sau thủ ấn kia, thân ảnh Nạp Lan Như Ngọc cũng trực tiếp hiện ra trước người Tô Dật, ánh mắt lành lạnh, tự tin mười phần, tay như hắc hổ moi tim chộp tới trước ngực Tô Dật.
Gần trong gang tấc, mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Nạp Lan Như Ngọc tính chuẩn đường lui của Tô Dật, tung ra sát chiêu.
- Oa...
- Cẩn thận!
Chớp mắt đó, vô số ánh mắt tại trường không khỏi lo lắng thay cho Tô Dật.
- Xoẹt...
Trảo ấn sắc bén tưởng như có thể bóp nát hư không, tốc độ nhanh như thiểm điện, thế như chớp giật, trực tiếp rơi vào trong ngực Tô Dật.
Nguyên khí hộ thân quanh người Tô Dật bị quầng sáng chấn nát, trảo ấn lướt đến xuyên thủng ngực.
Rất nhiều ánh mắt run rẩy, hít sâu một hơi, không khỏi có cảm giác rợn cả tóc gáy.
Nếu Tô Dật bị trực tiếp móc tim, thì dù có nghịch thiên đến mấy cũng không đủ sức xoay chuyển, đây không còn là quyết đấu, đây là chém giết ngươi sống ta chết.
- Xì xì xì...
Ngực Tô Dật bị vồ nát, nhưng một màn quỷ dị xuất hiện, không gian hư vô bốn phía chợt ba động quỷ dị, dưới ánh mắt kinh hãi của bao người, Tô Dật bằng tốc độ chóng mặt kéo ra liền một chuỗi tàn ảnh, hóa thành một đạo quang ảnh màu đỏ mơ hồ, xuất hiện ngay bên cạnh Nạp Lan Như Ngọc.
- Bát Hoang nộ, một cước trấn sơn hà!
Tô Dật quát to, mái tóc đen tung bay, khí thế mang theo lôi đình chi nộ khiến hư không bốn phía đều chấn động, không gian sôi trào vân sóng, khí tức tuôn trào ngút trời, cảnh tượng kinh người, vòng xoáy nguyên khí dưới bàn chân cuốn thốc ra như bão táp, một cước trực tiếp đá lên đầu Nạp Lan Như Ngọc.
- Ầm!
Quá nhanh,cước này không chỉ nhanh như thiểm điện, quan trọng hơn là hoàn toàn vượt qua dự liệu của chúng nhân, càng siêu ra dự liệu của Nạp Lan Như Ngọc, ầm ầm rơi xuống.
Kình phong trùng kích lên đầu Nạp Lan Như Ngọc, tức thì truyền ra một tiếng trầm vang.
Hết thảy diễn ra quá nhanh, không cho phép Nạp Lan Như Ngọc có nửa điểm phản ứng.
Nạp Lan Như Ngọc còn đắm chìm trong trạng thái vui sướng như điên chưa kịp hồi thần lại thì vòng sáng quanh thân đã bị đá nát.
- Phốc...
Cước kia trực tiếp dẫm lên đầu Nạp Lan Như Ngọc, lực lượng cuồng bạo hủy diệt trút xuống, ẩn ẩn có tiếng xương sọ nứt vỡ vang lên thanh thúy, miệng cuồng phun máu tươi.
Cũng đúng lúc này, hai cánh nguyên khí sau lưng Tô Dật vỗ động, thân thể lấy một tư thế cực kỳ quỷ dị vòng ngược lại, tiện tay tung ra một quyền.
Đầu Nạp Lan Như Ngọc đau nhức như búa bổ, linh hồn đều đang run rẩy, não hải truyền ra tiếng ông ông, đau đến tưởng chừng ngất xỉu.
Nhưng Nạp Lan Như Ngọc còn chưa kịp kêu thảm, quyền của Tô Dật đã vòng tới trước mặt.
Trên đầu một cước khiến đầu óc Nạp Lan Như Ngọc còn đang ong lên, phản ứng cực chậm, trong lòng kinh hãi không gì sánh được.
Nạp Lan Như Ngọc cho là hắn đã nắm chắc hết thảy trong tay, ai ngờ đối phương cư nhiên hoàn toàn vượt ngoài dự liệu.
Một cước đó là nhục nhã, là giẫm đạp với hắn, lúc này trước người lại tới thêm một quyền.
- Ầm!
Một quyền toàn lực đánh tới, thân thể Nạp Lan Như Ngọc liên tiếp hứng chịu trọng kích, lập tức bắn ngược ra sau như diều đứt dậy, nặng nề rơi đập xuống đất.
- Ầm!
Dưới mắt bao người, thân mình Nạp Lan Như Ngọc như đạn pháo rơi xuống, cự thạch theo đó chấn động.
- Phốc phốc...
Nạp Lan Như Ngọc nằm chúi mặt xuống đất, máu tuôn xối xả.
Vừa mới khẽ ngước mắt, đang định giãy dụa đứng lên, ánh mắt Nạp Lan Như Ngọc đột nhiên tràn đầy hoảng sợ, chẳng biết tại sao, miệng lần nữa tràn ra từng búng tiên huyết.
Lúc này, chỉ có chính bản thân Nạp Lan Như Ngọc rõ ràng, một quyền vừa nãy của Tô Dật nhìn như đơn giản, thực tế lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, giống như từng tầng sóng xung kích liên miên vô biên.
Trong quyền kia tổng cộng có bảy cỗ kình lực bất đồng, hoặc cương, hoặc nhu, hoặc trong cương có nhu, hoặc trong nhu có cương, hoặc đâm ngang, hoặc xuyên thẳng… khiến hắn đầu óc dại ra, linh hồn run rẩy, tiên huyết trong thể nội tung trào, căn bản không chống đỡ được kình lực cuồn cuộn mà đến kia, lực đạo đó tưởng như muốn oanh bạo lục phủ ngũ tạng trong cơ thể hắn.
Dưới kình lực xung kích đáng sợ, Nạp Lan Như Ngọc chống không nổi, bị trọng thương cực nặng.
- Không hay...
Cường giả tại trường không khỏi ngạc nhiên, cảnh này cũng hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ.
- Luận kinh nghiệm thực chiến, Nạp Lan Như Ngọc tưởng là mình có thể trấn áp Tô Dật, lại không biết, về kinh nghiệm thực chiến, Tô Dật đủ để vượt xa hắn mười con phố!
Cổ Nhạc lão nhân nhịn không được thấp giọng nói, khóe miệng nhếch lên, trên khuôn mặt già nua cũng hiện ý cười.
Hết thảy vừa rồi, Cổ Nhạc lão nhân tự nhiên nhìn được rõ ràng, Nạp Lan Như Ngọc tưởng là kinh nghiệm thực chiến của mình đủ để trấn áp Tô Dật, cộng thêm ưu thế tốc độ và tu vi, cho nên muốn trực tiếp ra tay, thi triển sát chiêu.
Nạp Lan Như Ngọc lại không biết, kinh nghiệm thực chiến của Tô Dật hoàn toàn vượt trên hắn, thậm chí tốc độ cũng không chậm hơn chút nào.
- Hừ!
Trên mặt Tây Vô Tình cũng lộ ý cười, trong đám đông tại trường, sợ là không ai hiểu rõ Tô Dật hơn hắn.
Tây Vô Tình biết kinh nghiệm thực chiến của Tô Dật rất phong phú, trước đây lúc Tô Dật còn nhỏ yếu đã từng lăn lộn ở trong những nơi hiểm ác như Man Yêu lâm, Man Yêu sâm lâm.
Man Yêu lâm, Man Yêu sâm lâm, đó là nơi người ăn thịt người.
Tuy Nạp Lan Như Ngọc tài năng ngất trời, Thánh Sơn cũng dốc lòng bồi dưỡng hắn, trong đó tự nhiên có cả các loại kinh nghiệm thực chiến.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, kinh nghiệm thực chiến của Thánh Sơn dù có ma luyện sinh tử, nhưng điều kiện tiên quyết của loại ma luyện sinh tử này là mọi thứ phải nằm trong tầm khống chế.