Chương 849
Giống như ở Thánh Vũ Mật Giới, dù đều là ma luyện sinh tử, ai cũng không cách nào chưởng khống nguy hiểm trong đó, nhưng loại nguy hiểm này, trên thực tế đối với các đại thế lực mà nói thì đều hiểu rõ trong lòng.
Thánh Vũ mật giới là hiểm cảnh, nhưng đối với đệ tử kiệt xuất của các đại thế lực mà nói thì vẫn có khả năng khống chế nhất định, tuy không dám nói một trăm phần trăm, nhưng chín mươi phần trăm vẫn phải có, không đến mức khiến cho đệ tử kiệt xuất trong môn tử nạn.
Bằng không các đại thế lực tuyệt đối sẽ không đưa đệ tử kiệt xuất trong môn vào Thánh Vũ Mật Giới.
Còn ma luyện của Tô Dật lại khác, những nơi như Man Yêu lâm, Man Yêu sâm lâm hoàn toàn không có bất kỳ bảo đảm gì.
Hết thảy kinh nghiệm thực chiến của Tô Dật đều đến từ tranh đấu sinh tử, đó thật sự là cầm mang ra để đánh cược.
Cho nên cùng là kinh nghiệm thực chiến, trong quyết đấu giữa Nạp Lan Như Ngọc và Tô Dật có lẽ không nhìn được gì, nhưng nếu là sinh tử chi chiến, chênh lệch giữa hai người lập tức hiển hiện.
- Tô Dật vô địch!
- Thiên kiêu chi hoàng, quét ngang tứ phương, chính là Tô Dật!
- Tô Dật, ta yêu ngươi!
-...
Khi thân mình Nạp Lan Như Ngọc cứ vậy rơi rụng xuốngđất, toàn trường ồ lên, tiếng hò hét trợ uy theo đó leo tới đỉnh phong, ầm vang như sấm.
Thậm chí không ít nữ tử trẻ tuổi ánh mắt rung động, hoàn toàn bị chinh phục!
Giờ này khắc này, thiếu niên gầy gò kia lấy phong thái oai hùng vô thượng chinh phục toàn trường, đây mới thật sự là thiên kiêu chi hoàng, quét ngang tứ phương!
- Ông!
Hết thảy còn chưa kết thúc, kinh nghiệm thực chiến của Tô Dật được trui rèn ra từ trong vật lộn sinh tử, hắn há sẽ bỏ qua cơ hội này, lập tức hành động như nước chảy mây trôi, ngay khi Nạp Lan Như Ngọc đảo cắm xuống đất, máu phun xối xả, Tô Dật lập tức ổn định thân thể, chân đạp hư không, hai cánh sau lưng vỗ động, một thanh đại đao xuất hiện trong tay.
Nguyên khí quán chú, nguyên khí thuộc tính hỏa đỏ hồng điên cuồng tuôn động quanh người Tô Dật, một tia năng lượng như thực chất tràn ra từ trong không gian hư vô, nháy mắt lưu động quấn quanh bốn phía đại đao, hơi nóng tuôn trào cuốn thốc tám hướng.
- Cuồng Long Bá Vương trảm!
Hoàn toàn không chút do dự, đại đao trong tay, Tô Dật hai tay cầm đao, hư không bốn phía tràn ra một mảnh phong bạo nóng rực, uy thế lăng lệ tuôn hiện từ trong đó, hai cánh tay hung hăng chém xuống.
- Xuy...
Trong sát na, đao quang kéo theo một dải lôi đình đỏ dài bắn ra, hơi nóng phô thiên cái địa tràn khắp.
- Gào...
Trong ánh đạo có hư ảnh Xích Long như ẩn như hiện, mang theo uy thế lăng lệ cuồng bạo tưởng chừng có thể trảm phá hư không, trực tiếp chém về phía Nạp Lan Như Ngọc.
Cường giả tại trường đều rõ ràng, nếu một đao này chém xuống, Nạp Lan Như Ngọc dù không chết cũng bị trọng thương.
- Tiểu tử ngươi dám!
Một tiếng hét lớn truyền ra gần như đồng thời với đao quang, trong trận hình Thánh Sơn, thân ảnh Băng Phủ bất chợt biến mất.
- Băng Phủ, đây là Thánh Vũ đại hội, ai dám phá hoại!
Cùng lúc đó, một thanh âm sâu kín cũng vang vọng ra, thân ảnh Cổ Nhạc lão nhân cũng biến mất khỏi trận hình Ngự Thiên Cung.
- Xoẹt...
Nháy mắt, thân ảnh Băng Phủ và Cổ Nhạc lão nhân thậm chí còn nhanh hơn cả đao quang của Tô Dật, cả hai đồng loạt xuất hiện trên cự thạch, thế tới như xé rách hư không, hai người không biết vì sao trực tiếp va chạm vào nhau.
- Ùng ùng...
Tiếng năng lượng trầm vang quanh quẩn, gợn sóng năng lượng giống như vòi rồng cuốn thốc ra từ nơi Băng Phủ và Cổ Nhạc lão nhân đụng nhau, khí tức hàn băng và hỏa quang xông thẳng trời mây.
- Ken két...
Bốn phía quảng trường bị tạc vụn, lực tàn phá kinh khủng khiến bốn phía chìm trong lang tạ!
- Gào...
Cùng lúc đó, có tiếng long ngâm vang vọng, ánh đao như long ảnh trực tiếp rơi trên thân Nạp Lan Như Ngọc, quang mang xung thiên, hơi nóng tràn ra khắp cự thạch, che khuất tầm nhìn.
- Bang bang...
Cự thạch bang bang rung động, kèm theo đó là khí tức xung thiên, cảnh tượng cực kỳ kinh người.
- Xoẹt...
Giữa trời, thân ảnh Băng Phủ lùi ra sau, không cố được bản thân vừa chịu thiệt, đưa mắt nhìn về phía cự thạch, thần sắc đại biến.
Vẻ mặt Băng Phủ ngưng trọng đến cực điểm, hắn rõ ràng, nếu hôm nay Nạp Lan Như Ngọc gặp bất cứ bất trắc gì, đó tuyệt đối là tổn thất không cách nào khỏa lấp đối với toàn bộ Thánh Sơn.
- Sưu sưu!
- Ầm!
Gần như cùng lúc, trưởng lão cường giả Thánh Sơn và đám cường giả Ngự Thiên Cung nhất tề đạp không mà tới, chia nhau đứng ở sau lưng Băng Phủ và Cổ Nhạc lão nhân.
Khí tức hai bên tuôn trào, đối chọi gay gắt, chấn đãng một góc trời.
Nhưng lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn vào trên cự thạch, đó là nơi quan trọng nhất bây giờ
Hai người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng cũng đạp hư không mà tới, đưa mắt nhìn chằm chằm xuống quảng trường.
Động tĩnh bốn phía, trong lòng Tô Dật sớm rõ ràng.
Ánh đao tiêu tán, năng lượng tán loạn.
Ở nơi Nạp Lan Như Ngọc vừa nằm, có quang mang mông lung lóe lên, sau đó, một đạo thân ảnh lần nữa hiện ra.
- Không việc gì, Nạp Lan Như Ngọc tựa hồ không việc gì!
Có người run rẩy lên tiếng, Nạp Lan Như Ngọc tựa hồ không sao cả. Hai thanh niên trên cự thạch quả đều là loại biến thái.
Quanh thân Nạp Lan Như Ngọc bao phủ một tầng quang huy mông lung, bốn phía xuất hiện một đạo hư ảnh bạch long vờn quanh, giống như vật sống, tán phát uy áp không gì sánh nổi.
Khí tức Nạp Lan Như Ngọc có vẻ rất suy yếu, nhưng uy áp quanh thân lại có vẻ cường hãn hơn cả Thánh Vương chi khí do Nạp Lan Như Ngọc thúc giục lúc trước.
Chẳng qua có thể thấy, lúc này bộ dạng Nạp Lan Như Ngọc nhếch nhác vô cùng, quần áo tả tơi, máu tuôn xối xả, mái tóc xanh rối bù, thần quang trong mắt cũng sớm bị thay bởi vẻ oán hận và kinh hãi.
- Thánh Vương hộ thể khí!
- Không ngờ Thánh Tử đã tu luyện thành Thánh Vương hộ thể khí!
Đột nhiêng, có tiếng kinh hỉ truyền ra từ miệng đám cường giả Thánh Sơn, hình như bọn họ rõ ràng khí tức quanh thân Nạp Lan Như Ngọc kia đại biểu cho cái gì.
Trong mắt Băng Phủ thoáng hiện kinh hỉ, cảm giác như được đại xá, tảng đá đè nặng trong lòng như được trút xuống, thả lỏng một hơi.
Nhưng lập tức, thần sắc Băng Phủ chuyển vẻ khó coi, Nạp Lan Như Ngọc không ngờ đã tu luyện thành Thánh Vương hộ thể khí, nếu ngay từ đầu liền trực tiếp vận dụng thì đâu đến tình trạng như bây giờ.