Chương 856
Mắt nhìn đạo thân ảnh thấp bé trước mắt, nhìn ý cười nặn ra trên khuôn mặt trắng bệch rướm máu kia, Tô Dật không khỏi nghẹn ngào.
Từ bước vào Thần Kiếm Môn đến hiện tại, Tô Dật luôn biết một điều, Tô trưởng lão tính tình cổ quái người sống chớ gần trước mắt này một mực bảo hộ mình.
Lão giả thân hình thấp bé, trước nay không nói nhiều, đằng sau nét mặt nghiêm lệ lại là tình cảm quan hoài ấm áp.
Cảm giác đó, vừa là cha vừa là thầy.
- Chủ nhân!
- Lão đại!
Thanh Hoàng, Tô Tiểu Soái, Tây Vô Tình cũng lướt đến bên người Tô Dật.
Tô Tiểu Soái ngược lại không sao.
Nhưng Thanh Hoàng và Tây Vô Tình thì lúc này trong miệng đều tràn ra tiên huyết, khuôn mặt xám trắng, rõ ràng vừa nãy đã chịu thiệt không nhẹ dưới tay Thánh Hỏa.
Cường giả Ngự Thiên Cung lũ lượt đứng đấy, ai nấy đều bị trọng thương, máu nhuộm áo bào.
Trên hư không, đám người Thánh Sơn Băng Phủ, Khuông Quế Lan, Vương Toàn Đức mặt hiện ý cười, đối diện với thực lực, ai dám ngăn trở.
- Thánh Hỏa, ngươi muốn đại biểu Thánh Sơn khai chiến với Ngự Thiên Cung chúng ta?!
Cổ Nhạc cung chủ ngước mắt lên, nhìn chằm chằm Thánh Hỏa trưởng lão, ngưng trọng nói.
Tên Thánh Hỏa này quá mạnh, lại có chuẩn bị mà đến, hắn không cách nào ngăn đỡ được.
- Cổ Nhạc, tiểu tử này căn bản không phải là đệ tử Ngự Thiên Cung, trong lòng ngươi hiểu rõ, nếu Ngự Thiên Cung muốn cường hành nhúng tay, Thánh Sơn ta cũng không sợ, hôm nay nếu ngươi còn dám ngăn cản, ta tuyệt đối sẽ không khách khí!
Nét mặt Thánh Hỏa khôi phục vẻ bình tĩnh, giọng nói nhiều thêm mấy phần lăng lệ, việc này hắn không chỗ kiêng sợ, tuy Ngự Thiên Cung khiến Thánh Sơn có phần cố kỵ, nhưng lúc này Thánh Sơn có được niềm tin tuyệt đối.
Ánh mắt Cổ Nhạc cung chủ trầm xuống, trong lòng hắn sao không biết, Tô Dật chỉ kiểm trắc linh hồn tại Ngự Thiên Cung, không tính là đệ tử chính thức Ngự Thiên Cung.
Tô Dật không chân chính gia nhập Ngự Thiên Cung, Ngự Thiên Cung muốn bảo hộ hắn liền phải đối diện với thực lực mạnh mẽ từ Thánh Sơn, không khỏi có phần đuối lý.
Huống hồ tình hình bây giờ xem ra cũng là nắm đấm người nào lớn, người đó liền có đạo lý, trong khi thực lực Thánh Hỏa lại quá cường đại.
- Tô Dật, hiện tại gia nhập vào Ngự Thiên Cung ta, mọi lễ tiết đều giản lược, chỉ cần ngươi gật đầu là được!
Cổ Nhạc cung chủ liếc mắt nói với Tô Dật. Nếu Tô Dật gật đầu đồng ý, như vậy Ngự Thiên Cung tính là có cớ, Thánh Sơn sẽ phải cố kỵ phần nào.
- Cổ Nhạc, ngươi thật tưởng rằng như vậy hữu dụng, hết thảy đều phí công thôi, hôm nay Tô Dật nhất định phải theo ta trở về Thánh Sơn!
Thánh Hỏa trưởng lão nhàn nhạt quét mắt nhìn hết thảy, bộ dạng hết sức tự tin.
- Tô Dật, chỉ cần ngươi gia nhập Ngự Thiên Cung, trở thành đệ tử Ngự Thiên Cung, như vậy Thánh Sơn sẽ có điều cố kỵ. Hôm nay Trung Châu Ngự Thiên Cung ta dù có liều mạng cũng phải mang ngươi rời đi. Nếu ngươi lên Thánh Sơn, e rằng họa phúc khó dò.
Cổ Nhạc cung chủ truyền âm vào tai Tô Dật, chờ đợi Tô Dật trả lời.
Đám cường giả Ngự Thiên Cung như Quan Lan phó cung chủ cũng đang im ắng chờ đợi Tô Dật đưa ra lựa chọn.
Tô Dật quét mắt nhìn quanh toàn trường, sau cùng ánh mắt hướng đến Cổ Nhạc cung chủ và đám người Quan Lan phó cung chủ, thi lễ một cái, nói:
- Đa tạ Cổ Nhạc cung chủ và chư vị tiền bối ưu ái, hôm nay vãn bối e rằng vẫn không thể gia nhập Ngự Thiên Cung.
Nghe lời này của Tô Dật, đám đông kinh động.
Ai cũng rõ ràng, nếu Tô Dật gật đầu, trở thành đệ tử chính thức của Ngự Thiên Cung, như vậy lấy tính khí của đám người Ngự Thiên Cung, Thánh Sơn không thể không kiêng dè.
Nhưng bây giờ, Tô Dật không ngờ lại trực tiếp lắc đầu.
- Lẽ nào Tô Dật thay đổi ý định, tưởng muốn lên Thánh Sơn tu hành cùng Thánh Tử Thánh Nữ!
Ngoài quảng trường, có người nói nhỏ, đoán là Tô Dật đổi ý muốn lên Thánh Sơn.
Nghe lời này của Tô Dật, sắc mặt đám người Cổ Nhạc cung chủ, Quan Lan phó cung chủ càng thêm phần ngưng trọng.
Ánh mắt Tây Vô Tình cũng khẽ động, hắn biết Tô Dật là người thông minh, nếu lúc này gật đầu, như vậy Thánh Sơn ít nhiều cũng phải có điều cố kỵ.
Nhưng giờ Tô Dật lại không gật đầu, rốt cục tiểu tử này đang nghĩ gì, điều này thực sự khiến Tây Vô Tình rất khó hiểu.
- Ha ha ha ha...
Thánh Hỏa trưởng lão bật cười, trên khuôn mặt lạnh như băng của Băng Phủ trưởng lão cũng hiện lên ý cười, Tô Dật cự tuyệt Ngự Thiên Cung, đó là bởi nhìn rõ chênh lệch, biết hôm nay sợ rằng Ngự Thiên Cung cũng không che chở được hắn, mới chọn cách lên Thánh Sơn. Nếu tiểu tử này thật có thể thành tâm lên Thánh Sơn, vậy tuy dù tổn thất đám đệ tử Sở Trường Hoan, nhưng Thánh Sơn tuyệt đối là được nhiều hơn mất.
- Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Tô Dật, theo ta lên Thánh Sơn, chẳng mất bao lâu ngươi sẽ có cơ hội trở thành đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ Trung Châu!
Thánh Hỏa lão nhân nhìn Tô Dật, thu liễm tiếng cười, ánh mắt hiện vẻ mừng rỡ, tựa hồ cái chết của đám người Sở Trường Hoan so với giành được thiếu niên trước mắt quả thực bé không đáng kể.
Chỉ có Vương Toàn Đức và Khuông Quế Lan là sắc mặt cực khó coi, một khi Tô Dật thật lên Thánh Sơn, đối với bọn hắn mà nói, đó tựa hồ không phải chuyện tốt đẹp gì.
- Ta nói rồi, ta cũng không có ý định muốn cùng ngươi đi Thánh Sơn. Ta không gia nhập Ngự Thiên Cung, thế thì cần gì phải cùng ngươi đi Thánh Sơn, một ngày nào đó, lại đi cũng không muộn!
Tô Dật ngước mắt nhìn thẳng Thánh Hỏa trưởng lão nói.
- Tô Dật cũng sẽ không lên Thánh Sơn.
Toàn trường náo động, vốn có người còn tưởng rằng Tô Dật đổi ý, ai ngờ hắn vẫn không chút nể mặt Thánh Hỏa trưởng lão.
Ngự Thiên Cung không gia nhập, cần gì lại đi Thánh Sơn, những lời này vô hình chung càng đặt Thánh Sơn dưới Ngự Thiên Cung. Hóa ra Tô Dật căn bản không hề có ý tới Thánh Sơn.
Đám người Cổ Nhạc cung chủ, Quan Lan phó cung chủ đều không giấu được vẻ kinh ngạc.
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh truyền ra từ trên hư không, một luồng khí tức mạnh mẽ trùm xuống, nháy mắt đã bao phủ Tô Dật.
Ý cười trên mặt Thánh Hỏa trưởng lão cứng lại, nháy mắt chuyển vẻ âm hàn.
Hắn lại bị tiểu tử kia đùa bỡn một phen, há có thể dung nhẫn, khí tức nóng bỏng lập tức trấn áp về phía Tô Dật.
- Ầm!
- Tô Dật cẩn thận!.
Gần như đồng thời, hai luồng khí tức bán ra, hai thân ảnh Tô Cuồng Ca trưởng lão và Cổ Nhạc cung chủ đồng loạt sáng bừng quang mang.
Hai thân ảnh lướt giữa khoảng không, một đạo kiếm quang và một đạo quang ấn mang theo sóng linh hồn khủng bố quét tới.
- Các ngươi còn kém chút!
Tiếng quát như sấm, khí tức nóng bỏng ba động, từ trong hư vô đột nhiên tuôn ra một mảnh biển lửa, có hai luồng hỏa diễm cuộn trào ngưng tụ thành cự mãng và xích long, giống như vật còn sống, mang theo hung uy ngút trời, hung hăng đụng vào kiếm quang và quang ấn.
- Ù ù!
Đất trời chấn đãng, tiếng năng lượng trầm vang như sấm rền.
Va chạm đáng sợ tạo thành cơn bão năng lượng khuếch tán khắp vòm trời, tưởng như muốn lật tung cả thiên địa.
Mặt đất nứt ra từng khe rãnh sâu hoắm, lan đến tận quần sơn.
- Ùng ùng...
Cự thạch lăn lộn, đất rung núi chuyển, bụi đá tung bay, cảnh tượng hãi người.
- Trời ạ, thật là đáng sợ!
Đối chiến giữa các cường giả đỉnh cấp như thế khiến người vây xem bốn phía không khỏi liên tiếp giật lui, hãi hùng khiếp vía, hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ.