← Quay lại trang sách

Chương 861

Ai, không biết là ta nhân phẩm tốt, hay là hai các ngươi ngu xuẩn.

Tô Dật nhún vai, thán một tiếng, khóe miệng nhấc lên ý cười.

Nơi không xa, Tây Vô Tình nhìn ba thân ảnh trẻ tuổi trước mặt, trong mắt lóe lên quang mang.

- Lão đại, còn có ta, hôm nay ai dám động đến lão đại, ta không để yên!

Một đạo quang mang sặc sỡ như ánh chớp lướt đến, hạ xuống trên vai Tô Dật.

Đây là một con chim nhỏ, giống như ma tước (chim sẻ), đứng ở trên vai Tô Dật, bộ dạng vô cùng thân thiết.

- Con chim kia biết nói tiếng người, chẳng lẽ là Yêu Hư Cảnh!

Sự xuất hiện của chim nhỏ lập tức khiến Hư Trần và Viêm Lân rất đỗi kinh ngạc, bèn lên tiếng hỏi.

- Ta không gọi chim nhỏ, ta gọi Tô Tiểu Soái, Tô Dật là lão đại của ta!

Tô Tiểu Soái vỗ cánh, trong mắt có ánh sáng tràn ngập, biết Hư Trần và Viêm Lân kề vai chiến đấu cùng lão đại ở, thái độ của nó đối với hai người khá là hữu hảo.

- Con chim lạ thật!

Hư Trần nghi hoặc không thôi, vừa nãy khi con chim nhỏ lướt tới hắn rõ ràng cảm nhận được một tia khí tức đáng sợ lóe lên, nhưng lại lập tức tan biến, hắn không khỏi tò mò về lai lịch thân phận của con chim nhỏ này.

Ánh mắt Viêm Lân cũng không giấu được kinh ngạc, hắn cũng cảm thấy được uy áp khiến hắn chấn kinh từ trên người Tô Tiểu Soái, đây tuyệt đối không phải một con chim nhỏ bình thường.

- Ai, đều không sợ chết à? Xem ra hôm nay bộ xương già này của ta cũng phải tham gia náo nhiệt rồi!

Có giọng nói truyền ra, một đạo thân ảnh lặng lẽ xuất hiện bên thân ba người Tô Dật, Hư Trần, Viêm Lân. Tiếp sau, ngay dưới vô vàn ánh mắt, khuôn mặt người đó nhuyễn động, xương cốt trên người truyền ra tiếng rắc rắc, chỉ trong thời gian cực ngắn đã hoàn toàn biến thành bộ dạng một người khác, chính là Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình!

- Là thuật dịch dung!

Hư Trần kinh ngạc thốt lên, hắn nhận ra thủ đoạn này, đây là một loại thuật dịch dung cực kỳ ít thấy.

- Lả tả...

Đợi khi Tây Vô Tình khôi phục bộ dạng ban đầu, trong đám đông lập tức có không ít khí tức ba động.

- Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, quả nhiên là người này!

Trong trận hình Ngự Thiên Cung, sắc mặt ba người Quan Lan phó cung chủ, Vân Đỉnh phó cung chủ, Diễm Lô phó cung chủ âm thầm biến sắc, tựa hồ bọn họ sớm đã đoán được phần nào thân phận Tây Vô Tình, chỉ là không dám xác định thôi.

- Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, không ngờ là gia hỏa khủng bố này!

Trong Thần Kiếm Môn, đám người Mai Hoa Diệp trưởng lão, Đoạn Nguyệt Dung trưởng lão cũng không khỏi bất ngờ. Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, đây chính là một tồn tại khủng bố, không ngờ lại đi cùng với Tô Dật.

Trong đám đông vây xem nơi xa, có tiếng nghị luận vang lên, không ít cường giả cũng nhận ra thân phận Tây Vô Tình.

- Lão ca...

Tô Dật nhìn Tây Vô Tình, cười khổ nói. Hôm nay dù có thêm cả Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, e rằng cũng căn bản không cách nào đối kháng đám người Thánh Sơn kia.

- Ta biết tiểu tử ngươi muốn nói gì, đừng quên trước đây chúng ta từng phát thề, có nạn cùng chịu, có họa cùng chia. Không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày.

Nếu làm trái thề này, thiên lôi đánh xuống, ngũ lôi oanh đỉnh, bằng không, ngươi nghĩ rằng bộ xương già này của ta nguyện ý chôn cùng với ngươi?!

Tây Vô Tình đang nói bỗng chợt dừng lại, tay móc ra một chiếc hồ lô rượu, giơ lên uống một hớp lớn, ợ một hơi, lại đẩy hồ lô cho Tô Dật, cặp mắt nâu hãm sâu trong hốc mắt chớp động, tuôn ra quang mang, nói:

- Không chừng hôm nay phải chết ở đây, uống chung hớp rượu sau cùng đi!

- Ha ha ha ha, cho dù không long thành phi tướng, cũng có thiết huyết hàn thương, sống trên đời làm nhân kiệt, chết cũng thành quỷ hùng. Có lão ca ngươi đi cùng, không uổng kiếp này!

Tô Dật nở nụ cười, giơ hồ lô uống một hớp. Rượu Tây Vô Tình rượu quả nhiên là rượu ngon.

Sau đó Tô Dật chuyển hồ lô cho Hư Trần ở bên cạnh, hỏi:

- Có muốn làm một hớp không, rượu của đại ca ta không tầm thường đâu.

- Các ngươi là anh em kết nghĩa?

Hư Trần nghe đối đáp giữa Tô Dật và Tây Vô Tình, trong lòng không khỏi kinh ngạc, lập tức tiếp lấy hồ lô, không chút khách khí, cũng uống một hớp.

Rượu vào miệng, ánh mắt Hư Trần lập tức sáng lên, không nhịn được nói:

- Rượu ngon!

- Ngươi có muốn uống chút hay không?

Hư Trần cũng đưa hồ lô rượu tới trước mặt Viêm Lân, nói:

- Đúng là rượu ngon, không uống quá đáng tiếc!

- Tiền bối, ta có thể uống một ngụm không?

Viêm Lân tiếp lấy hồ lô rượu, ánh mắt lại nhìn về Tây Vô Tình, dè dặt hỏi.

- Ha ha ha ha, đương nhiên có thể, trên người ta vẫn còn, hôm nay cứ uống thả cửa.

Tây Vô Tình cười, thân hình gầy gò nhưng cao ngất, lúc cười, nếp nhăn trên mặt chồng chất với nhau, áo bào phất phơ theo gió, ánh mắt sáng rực lên.

Nghe vậy, Viêm Lân mới yên tâm, lập tức cũng uống một hớp.

- Ho khan...

Rượu vào cổ họng, Viêm Lân tức thì ho khan, khuôn mặt đỏ bừng, đưa trả hồ lô cho Tây Vô Tình, nói:

- Rượu cay thật.

- Ta cũng muốn uống, nhìn có vẻ ngon quá.

Tô Tiểu Soái sớm đã nhịn không được, nước bọt chảy cả ra.

- Chim nhỏ thì uống rượu cái gì, đây không phải cho ngươi.

Tây Vô Tình vỗ vỗ đầu Tô Tiểu Soái, tiếp lấy hồ lô.

Toàn trường ngạc nhiên, ngay trước mặt đám cường giả Thánh Sơn, mấy người này không ngờ lại nhìn như không thấy, còn vui vẻ chuyện trò uống rượu, không coi Thánh Sơn vào đâu.

Đám cường giả Thánh Sơn cũng sững sờ, mắt lồi cả ra, ngay cả Băng Phủ và Thánh Hỏa trưởng lão cũng không giấu được vẻ mờ mịt.

- Ta giới thiệu cho mọi người, đây là đại ca kết nghĩa của ta, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình.

Tô Dật nhìn chúng nhân cạnh đó, mỉm cười giới thiệu cho Hư Trần và Viêm Lân.

- Ta có ý này, dù sao hôm nay không biết là chết hay sống, chi bằng chúng ta cùng nhau kết bái làm huynh đệ, dù chết, cũng chết náo nhiệt chút, mọi người cảm thấy sao?

Hư Trần nhìn Tô Dật và Tây Vô Tình hỏi.

- Cùng nhau kết bái...

Tô Dật ngẩn người.

- Được được, ta cũng muốn cùng nhau kết bái.

Tô Tiểu Soái lại rất hứng thú, vỗ cánh phành phành, ánh mắt chớp động.

- Ta không vấn đề, chỉ cần mọi người không ngại là được.

Viêm Lân trả lời, mắt lộ quang mang.

- Lão ca, ngươi thấy thế nào?

Hư Trần hỏi Tây Vô Tình.

- Ha ha ha ha, không ngờ Tây Vô Tình ta lại có thể may mắn được kết bái huynh đệ cùng các ngươi, cao hứng, rất cao hứng!

Tây Vô Tình cười lớn, quyết đấu trên Thánh Vũ đại hội còn hiện rõ trong đầu, hai thanh niên trước mắt này đều có thiên tư vô cùng đáng sợ, lại thêm Tô Dật cũng là nhân trung chi long, nhúm xương già như hắn có thể kết bái cùng những thanh niên như vậy, đó là may mắn của Tây Vô Tình hắn.