← Quay lại trang sách

Chương 862

Lúc này Tây Vô Tình làm sao sẽ không nguyện ý, nửa đoạn xương già của hắn đã chôn xuống đất, mấy thiên kiêu tuổi trẻ tuyệt đỉnh kia lại không chê, trong lòng bất giác tuôn lên hào khí.

- Cứ quyết định vậy đi, chúng ta kết bái làm huynh đệ, án năm tuổi cao thấp xếp hàng thứ, ta năm nay hai mươi.

Hư Trần cười nói.

- Ta năm nay mười bảy.

Viêm Lân có vẻ rất hưng phấn.

- Mười bảy...

Tây Vô Tình thảng thốt, Viêm Lân mới mười bảy mà đã có thực lực như vậy, quả đúng là khủng bố.

- Ta năm nay mười sáu, cũng sắp mười bảy.

Tô Dật có chút ủy khuất, thì ra Viêm Lân còn lớn tuổi hơn cả mình.

- Mười sáu...

Nghe được Tô Dật nói mới mười sáu, Hư Trần không khỏi liếc nhìn Tô Dật một cái, mới mười sáu mà thôi, vậy mà gia hỏa này đã khủng bố đến vậy, ngẫm lại chính mình bốn năm trước, trong lòng không khỏi bị đả kích.

- Vậy bộ xương già này của ta đành phải chiếm tiện nghi rồi.

Tây Vô Tình cười khổ.

- Ta cũng muốn kết bái, ta năm nay một tuổi.

Tô Tiểu Soái vỗ cánh phành phành, rất gấp gáp, như là sợ Tô Dật bỏ quên mình vậy.

- Con chim nhỏ này chỉ mới một tuổi thôi ư?!

Hư Trần, Viêm Lân đều kinh ngạc, con chim biết nói chuyện này không ngờ chỉ mới một tuổi.

- Được, tính luôn cả ngươi!

Tô Dật cười, thêm tiểu gia hỏa cũng không sao, tiếp sau liền quay sang nhìn mọi người nói tiếp.

- Hoàng thiên hậu thổ, hôm nay ta Tô Dật, cùng Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Hư Trần, Viêm Lân, kết làm huynh đệ, có nạn cùng chịu, có họa cùng chia, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, nếu có ai làm trái thề này, thiên lôi đánh xuống, ngũ lôi oanh đỉnh!

Trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, Tô Dật hai gối quỳ dưới đất, phá kiếm tàn khuyết đảo cắm xuống, tiếng kêu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày vang vọng khắp hư không.

- Hoàng thiên hậu thổ, hôm nay ta Tây Vô Tình, cùng Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Hư Trần, Viêm Lân, kết làm huynh đệ, có nạn cùng chịu, có họa cùng chia, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, nếu có làm trái thề này, thiên lôi đánh xuống, ngũ lôi oanh đỉnh!

- Hoàng thiên hậu thổ, hôm nay ta Hư Trần, cùng Tây Vô Tình, Tô Tiểu Soái, Hư Trần, Viêm Lân, kết làm huynh đệ, có nạn cùng chịu, có họa cùng chia, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, nếu có ai làm trái thề này, thiên lôi đánh xuống, ngũ lôi oanh đỉnh!

......

Từng đạo thanh âm xen lẫn nguyên khí xông thẳng trời mây, quanh quẩn tứ phương!

Toàn trường thinh lặng, vô số ánh mắt đều rơi trên thân mấy người bọn họ.

Bốn thân ảnh, một con chim nhỏ kỳ lạ, ngay dưới mắt đám cường giả Thánh Sơn kết bái thiên địa, khinh cuồng ngạo nghễ!

- Bọn họ đang kết bái, không sợ sinh tử, không sợ Thánh Sơn!

- Quá hào hiệp, quá cuồng ngạo!

- Tô Dật, Hư Trần, Viêm Lân, đây chính là ba tên tuyệt đỉnh thiên kiêu tiến nhập vòng một tám Thánh Vũ đại hội a, bọn họ đang kết nghĩa!

- Nếu hôm nay bọn họ không chết, giả lấy ngày giờ, bọn họ sẽ là ba huynh đệ cường hãn nhất Trung Châu!

- Không biết tại sao mà ta cảm thấy huyết dịch đang sôi trào!

- Ta cũng không biết vì sao mà có cảm giác muốn rơi lệ!

-......

Toàn trường chấn kinh, ánh mắt rung động!

Dưới sự trấn áp của cường giả Thánh Sơn, mấy đạo thân ảnh kia vẫn không sợ hãi, kết bái thiên địa, hào khí can vân!

- Thanh niên mà, vẫn là quá xung động, nhưng thế mới gọi là thanh niên a!

Trong ngũ tông tam môn, có cường giả nhịn không được cảm thán.

Hư Trần và Viêm Lân không ngờ lại đứng ra kết bái cùng Tô Dật, không chút nghi ngờ đây là hành vi cực không sáng suốt, thanh niên đúng là quá xung động, nhưng vậy mới là thanh niên.

Bọn họ đã từng tuổi trẻ qua, có thể khi đó bọn họ không khinh cuồng như vậy, so sánh ra, mấy thanh niên này hơn xa bọn hắn.

Nơi xa trên quảng trường, đám người Thiểu Ti Quân, Thần Nhan Hoan, Lâm Phàm, Xích Thiên Huyễn dõi mắt nhìn mấy đạo thân ảnh kia, ánh mắt chớp sáng.

- Hôm nay đã không cách nào so sánh cùng ba người bọn họ, lúc này đây, ta bại tâm phục khẩu phục!

Xích Thiên Huyễn thì thào nói nhỏ, nhìn ba thân ảnh trẻ tuổi kia, mắt lộ ra kính sắc, hắn biết hôm nay đã không cách nào so sánh với ba người kia.

- Nếu trơ trọi một mình, ta cũng muốn như thế, vậy mới không phụ tuổi trẻ khinh cuồng!

Thiểu Ti Quân nói nhỏ, hai tròng mắt tuôn ra quang mang như vòng xoáy, nhìn ba thanh niên phía xa xa, trong mắt chứa đầy ngưỡng mộ, trong cơ thể nhiệt huyết dâng trào, nếu sau lưng không có Thú Hoàng tông, hắn cũng muốn được như vậy, nhưng hắn không thể.

Trên hư không, đám cường giả Thánh Sơn cường giả ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt rung động.

- Ha ha!

Tây Vô Tình cười to, vung tay rót rượu cúng bái.

- Tùng tùng tùng tùng!

Bốn người một chim, dập đầu vang vọng, bộ dạng nho nhỏ của Tô Tiểu Soái khiến người không nhịn được muốn cười, nhưng lúc này không ai cười, cảnh tượng đó chỉ khiến bọn họ nhiệt huyết dâng trào.

- Đại ca, nhị ca, tam ca, ngũ đệ!

Sau ba lượt khấu đầu, Tô Dật đứng dậy, mắt nhìn Tây Vô Tình, Hư Trần, Viêm Lân, Tô Tiểu Soái ở bên cạnh, hai tròng mắt lóe lên xích quang.

- Đại ca, tam đệ, tứ đệ, ngũ đệ!

- Đại ca, nhị ca, tứ đệ, ngũ đệ!

Hư Trần, Viêm Lân cũng đứng dậy, mắt mang ý cười, áo bào phần phật, mái tóc tung bay.

- Ha ha ha ha, không ngờ Tây Vô Tình ta hôm nay lại có được mấy anh em tốt như các ngươi, thượng thiên đối với ta cũng không tệ a!

Tây Vô Tình cười to đứng dậy, giơ hồ lô rượu lên uống một ngụm, thân hình gầy gò cao ngất tuôn trào một cỗ khí tức vô hình, áo bào không gió mà động, ánh mắt sáng rực, hào khí xung thiên nói:

- Uống rượu!

- Uống, Thánh Vũ đại hội bây giờ, ai có thể sánh được với chúng ta, ha ha!

Hư Trần tiếp lấy hồ lô, uống một ngụm lớn, áo trắng tung bay, mắt chớp động lôi quang.

Viêm Lân không nói gì, lân phiến trên người hé mở, lại không chút để ý, nở nụ cười hàm hậu, tiếp lấy hồ lô uống một ngụm lớn.

- Tới phiên ta, ta cũng muốn uống!

Tô Tiểu Soái vỗ cánh phành phành, mong mỏi nói.

- Được.

Tô Dật tiếp lấy hồ lô, rót cho Tô Tiểu Soái một ngụm.

- Ừng ực...

Một ngụm xuống họng, Tô Tiểu Soái nét mặt hưng phấn đến mức có chút quái dị, há mồm lè lưỡi nói:

- Thật là cay, rượu này sao cay như vậy!

- Ha ha ha...

Nhìn biểu tình Tô Tiểu Soái, ai nấy đều không nhịn được cười.

- Ừng ực...

Tô Dật ngẩng đầu chuốc rượu, rượu vào trong cổ họng, xông thẳng toàn thân, mắt nhìn Hư Trần, Viêm Lân, Tây Vô Tình và Tô Tiểu Soái ở bên cạnh, ánh mắt chớp động xích mang, nói:

- Hôm nay Tô Dật ta có các ngươi, không uổng kiếp này!

Trên hư không, Thánh Hỏa nhìn mấy bóng người bên dưới, nghe tiếng nghị luận càng lúc càng nhiều từ bốn phía vọng lại, mặt sắc xanh đen.