Chương 876
Đừng quên, hiện tại chúng ta đang ngồi chung một con thuyền, nếu người Hải Long Bang tìm tới, ngươi đoán những người đó có bỏ qua ngươi không?
Thiếu nữ nhàn nhạt hỏi Tô Dật.
Tô Dật hơi ngớ, khó trách vừa nãy nữ nhân này phá hủy chiếc thuyền còn lại kia, xem ra mình sớm bị nữ nhân này tính kế.
- Nữ nhân a...
Tô Dật âm thầm thở dài, nữ nhân quả nhiên đều là độc, đám người Hải Long Bang kia nếu đuổi theo, quả thực sẽ không chỉ đối phó nữ nhân này, e rằng mình cũng khó mà tránh khỏi liên lụy.
- Ngươi không sợ ta trực tiếp bỏ ngươi lại?
Nhìn cô gái, Tô Dật trầm giọng nói.
Nhìn ngược lại Tô Dật, thiếu nữ cười nhạt đáp:
- Nếu ngươi muốn giết ta, hà tất còn phải cứu ta, yên tâm, chờ đến lên bờ, lời ta nói qua chắc chắn sẽ làm, tất sẽ hậu báo cho ngươi.
Khóe mắt Tô Dật co lại, nữ nhân này tuổi còn trẻ, nhưng tâm kế bất phàm, không ngờ mình toàn bị nàng lấn lướt.
- Sưu...
Dưới chân nguyên khí lướt động, Tô Dật đẩy thuyền đi, bất kể thế nào đều phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được. Mấy tên Hải Long Bang khi trước có đi mà không có về, sợ rằng sẽ có người tới tìm, một khi gặp phải, e là sẽ không dễ đối phó như lần trước.
- Ngươi là ai, sao đám người Hải Long Bang kia phải tìm ngươi?
Tô Dật giả vờ không biết, muốn thử xem nữ nhân có nói thật hay không.
- Ta là người Huyền Kiếm môn, chưởng môn Huyền Kiếm là cha ta, Hải Long Bang kia vốn ngay cả thế lực tứ lưu trong Thần Long hải vực đều không được tính, nhưng không biết vì sao lại dám đối phó Huyền Kiếm môn ta, chắc là có người chống lưng. Có chỗ dựa, lại thu được tin tức ta đơn độc ra ngoài mới xuống tay bắt cóc ta, may mắn ta dùng chút thủ đoạn nhỏ mới có thể thoát thân, chuyện về sau hẳn ngươi cũng biết.
Thiếu nữ đáp, trong mắt lóe lên quang mang lăng lệ.
Lời này của thiếu nữ hoàn toàn trùng khớp với lời khai của tên đệ tử Hải Long Bang khi trước, Tô Dật phỏng chừng nữ nhân này không nói dối, sự tình có tám chín phần mười là như thế.
- Ta gọi Quý Hàm Nặc, hiện tại ngươi biết thân phận ta, ngươi đã cứu ta, sau này ta đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Quý Hàm Nặc nói tiếp. Lấy thân phận của nàng, lấy địa vị Huyền Kiếm môn, đây chính là hứa hẹn.
- Ta muốn biết, người mạnh nhất trong Hải Long Bang có tu vi thực lực đến trình độ nào?
Tô Dật hỏi. Dù sao hiện tại đám người Hải Long Bang kia đang đuổi giết Quý Hàm Nặc, hiểu rõ tình huống cũng dễ tiện bề đối phó.
Nghe vậy, Quý Hàm Nặc khá là kinh ngạc, không ngờ đối phương chẳng hề có phản ứng gì với ba chữ Huyền Kiếm môn, nhưng vẫn từ tốn trả lời:
- Thực lực mạnh nhất trong Hải Long Bang chắc là bang chủ Mạnh Tường Long, tu vi cụ thể không quá rõ ràng, nhưng chắc đã đạp chân đến Nguyên Hoàng cảnh, Phó Bang Chủ Tần Kiếm là Nguyên Hư cảnh, hẳn cũng cách Nguyên Hoàng cảnh không xa, lần này là do Tần Kiếm tự thân xuất mã.
- Tần Kiếm, cách Nguyên Hoàng cảnh không xa.
Tô Dật âm thầm nhíu mày, cường giả Nguyên Hư cảnh cách Nguyên Hoàng cảnh không xa. Nếu là lúc bình thường, có Thanh Hoàng và đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình bên người, hắn tự nhiên không sợ, nhưng bây giờ khả năng sẽ có chút không ổn, tốt nhất là mong đừng gặp phải.
Thấy phản ứng của Tô Dật có vẻ khá là kiêng kỵ, Quý Hàm Nặc tưởng Tô Dật sợ, bèn nói:
- Yên tâm đi, chỉ cần lên bờ, vậy chính là địa bàn của Huyền Kiếm môn ta, đến lúc đó chúng ta liền an toàn, trước mặt Huyền Kiếm môm Hải Long Bang chẳng đáng là gì, đến lúc ấy tự nhiên sẽ khiến Hải Long Bang phải trả ra đại giá thảm trọng!
- Ừm.
Tô Dật chỉ khe khẽ gật đầu, nguyên khí dưới chân bất giác gia tăng thêm một chút, khiến tốc độ đi thuyền càng nhanh, hy vọng có thể sớm chút lên bờ.
- Ngươi tên là gì, sao lại một mình ở chỗ này?
Quý Hàm Nặc ngạc nhiên hỏi, người này tuổi tác có vẻ không lớn, lại có thể đánh chết đám người Hải Long Bang kia, lúc này từ nguyên khí ba động trên người thì tựa hồ tu vi cũng không tệ, chắc phải có chút lai lịch. Nhưng từ lời nói cử chỉ thì thấy, tựa hồ hắn không biết nhiều về nơi này. Hơn nữa bờ cách đây gần nhất cũng tương đối xa, người này không biết đi thuyền, làm sao lại lạc đến đây.
- Tô Dật.
Tô Dật do dự thoáng chốc rồi đáp ngắn gọn.
Thấy Tô Dật vô ý nhiều lời, Quý Hàm Nặc cũng không hỏi nhiều nữa. Nàng hít sâu một hơi, cảm thấy Tô Dật đã nắm giữ cách đi thuyền, bèn nói:
- Ta thương thế không nhẹ, trước thổ nạp một hồi.
Nói xong, Quý Hàm Nặc cũng không để ý Tô Dật có đồng ý hay không, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công luyện hóa dược lực trong cơ thể.
Tô Dật rất đành chịu, nhưng cũng không thể trách được, tuy có hơi tiêu hao nguyên khí, nhưng dù sao mình đã khôi phục ít nhiều, trong khi thương thế của Quý Hàm Nặc thực sự tương đối nghiêm trọng.
- Sưu...
Bàn chân tuôn ra nguyên khí, Tô Dật tăng nhanh tốc độ, miễn gặp phải người Hải Long Bang rước lấy phiền phức, Thanh Hoàng và đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình vẫn còn ở trong không gian thần bí, không biết đã thức tỉnh hay không, bản thân mình trong thời kỳ đều không cách nào đối kháng cường giả Nguyên Hư cảnh, huống hồ là trong tình trạng quẫn bách bây giờ.
Đêm lạnh như nước, hải vực bao la bát ngát, một chiếc thuyền con xẹt qua, khuấy động ra từng hồi gợn sóng trên mặt nước.
Tùy theo thời gian đẩy dời, quanh thân Quý Hàm Nặc dần được bao phủ bởi một tầng quang mang màu xanh lục nhàn nhạt, nguyên khí thuộc tính thủy quanh quẩn bốn phía thân hình mạn diệu, mặt nước bốn phía tựa hồ cũng bị thứ gì đó dẫn dắt, không ngừng ba động bốn phía thân tàu, cuộn trào như nước sôi, cảnh tượng rất kỳ dị.
- Sưu sưu!
Ba chiếc thuyền nhỏ từ nơi xa yên ắng xuất hiện, tốc độ cực nhanh.
- Thấy được, ở ngay mặt trước, nhanh!
Trên ba chiếc thuyền nhỏ có thân ảnh nhốn nháo, có người thấy được chiếc thuyền nhỏ trước mặt, lập tức lớn tiếng hô to, mắt lộ vẻ vui mừng.
- Không ổn...
Tô Dật một mực cảnh giác bốn phía, thấy ba chiếc thuyền nhỏ cấp tốc lao đến, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết quá nửa là người Hải Long Bang đuổi theo.
- Ầm!
Nhíu mày, nguyên khí dưới chân cấp tốc tuôn trào, Tô Dật toàn lực thúc đẩy, thân tàu run lên, lao vút mà đi.
Động tĩnh này thức tỉnh Quý Hàm Nặc đang thổ nạp điều tức, hai mắt khép hờ mở ra, lập tức quay đầu nhìn về phía sau.
- Không hay, là người Hải Long Bang, chúng đã đuổi tới rồi!
Quý Hàm Nặc sắc mặt tái nhợt, tức thì đứng bật dậy, tuy đã thổ nạp chữa thương hai canh giờ, nhưng nàng mới chỉ khôi phục chút khí lực, thần tình không khỏi ngưng trọng.
Tô Dật gần như đã thúc giục hết toàn lực, nhưng tốc độ ba chiếc thuyền nhỏ kia cũng càng lúc càng nhanh, vây theo hình vòng cung, cấp tốc đuổi theo.
- Ở trên nước, người Hải Long Bang chiếm lợi thế, chúng ta gay to rồi.
Quý Hàm Nặc sắc mặt ngưng trọng nói với Tô Dật.
- Đứng lại, các ngươi trốn không thoát đâu!
- Đứng lại!
- Để xem ngươi còn có thể chạy trốn tới đâu!
Ba chiếc thuyền nhỏ rất nhanh đã vây Tô Dật và Quý Hàm Nặc vào chính giữa, binh khí lấp lánh hàn quang, lần lượt từng thân ảnh sát khí tuôn trào hiện ra rõ rệt, mắt lộ hàn ý.