Chương 886
Đang nói chợt thoáng dừng lại, Tây Vô Tình đưa mắt nhìn Tô Dật, nghiêm mặt trầm giọng nói tiếp:
- Hỗn Loạn vực có quy củ của Hỗn Loạn vực, nhưng nếu Thánh Sơn thật muốn đối phó chúng ta, tự nhiên sẽ có vô số cách, dù bọn họ vào không được, cũng vẫn có thể đối phó chúng ta.
Ánh mắt Tô Dật trầm xuống, nghe lời này của Tây Vô Tình, trong lòng hắn đã rõ ràng.
Hỗn Loạn vực có quy củ của Hỗn Loạn vực, bằng không mấy năm gần đây Hỗn Loạn vực sớm đã không còn là Hỗn Loạn vực nữa rồi.
Rất nhiều người trong Hỗn Loạn vực cực phản cảm người các đại môn phái tiến vào.
Nhưng nếu Thánh Sơn treo thưởng đối phó chính mình, đến lúc đó sợ rằng sẽ có không biết bao nhiêu cường giả trong Hỗn Loạn vực hợp lực tấn công.
So với người ở Trung Châu, bất cứ ai trong Hỗn Loạn vực đều càng ham muốn treo thưởng kia.
- Nói như vậy, đến chỗ nào đều không tuyệt đối an toàn.
Trong lòng cảm khái, Tô Dật nói nhỏ, như vậy đến bất kỳ đâu trên thế gian này cũng không phải là nơi an toàn tuyệt đối.
Mắt nhìn Tô Dật, Tây Vô Tình nói:
- Cũng không hẳn, chí ít ở trong Hỗn Loạn vực, người Thánh Sơn muốn đối phó chúng ta cũng không thể tùy tâm sở dục như ở bên ngoài, mặt khác...
Đang nói chợt dừng lại, Tây Vô Tình ngưng mắt nhìn Tô Dật, tựa hồ muốn nói lại thôi.
- Đại ca, mặt khác cái gì, cứ nói thẳng là được.
Tô Dật hiếu kỳ.
- Sở dĩ Thánh Sơn khiến người kiêng sợ, ngươi cảm thấy là vì cái gì?
Tây Vô Tình mỉm cười, hỏi.
- Thánh Sơn cường giả như mây.
Tô Dật không thích Thánh Sơn, nhưng không thể không thừa nhận Thánh Sơn cường giả như mây, căn bản không phải thế lực hiện nay mình có thể đối phó.
- Đúng là cường giả như mây, nhưng nếu Thánh Sơn chỉ có một người, dù người đó thực lực mạnh đến đâu, vậy sẽ có Thánh Sơn như lúc này ư?
Tây Vô Tình tiếp tục hỏi Tô Dật.
- Một người...
Tô Dật cau mày, nếu Thánh Sơn chỉ có một người, vậy dù thực lực có mạnh đến đâu, sức một người vẫn luôn có hạn, nếu Thánh Sơn chỉ có một người, dù là thực lực kinh thiên, lúc này mình cũng không cần phải kiêng sợ đến vậy.
- Tựa hồ ngươi có không ít thù hận với Thánh Sơn, có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là bởi vì chuyện gì không?
Tây Vô Tình khẽ cười, hỏi.
Đối với ân oán giữa Tô Dật và Thánh Sơn, Tây Vô Tình cũng mới biết được trên Thánh Vũ đại hội, nhưng nguyên nhân cụ thể bên trong lại không mấy rõ ràng.
Từ sự kiện Tô Dật đánh chết đám đệ tử Thánh Sơn thì thấy, ân oán này căn bản không xuất phát từ chuyện chị em Âu Dương Kim Vi, hơn nữa tựa hồ trước kia Tô Dật còn là đệ tử Thánh Sơn, trong này chắc có nguyên do càng sâu.
Tô Dật cười khổ, hắn đều đã dẫn Tây Vô Tình vào trong không gian thần bí, cũng không có gì phải giấu giếm, bèn kể lại đại khái một lần cho Tây Vô Tình nghe, bắt đầu từ chuyện trước đây Thánh Sơn chọn đệ tử và bắt mình từ hôn cùng Liễu Nhược Hi, sau đó là chuyện Vương Toàn Đức giết chuyện đoạt bảo.
Chỉ riêng chuyện dưới vách đá vạn trượng ở Man Yêu sâm lâm, xảo ngộ gặp được cường giả thần bí kia là Tô Dật không nhắc đến với đại ca Tây Vô Tình.
- Thì ra là vậy.
Nghe Tô Dật nói xong, Tây Vô Tình động dung, không khỏi âm thầm cảm thán.
Thế sự vô thường, tạo hóa trêu ngươi, nếu trước đây Tô Dật thuận lợi tiến vào Thánh Sơn, sợ rằng giờ này khắc này hắn đã là tuấn kiệt nổi bật nhất trong lứa tuổi trẻ Thánh Sơn. Còn hiện tại, sau lần Thánh Vũ đại hội này, đám cường giả Thánh Sơn kia chắc đang tiếc nuối khôn nguôi.
Một thanh niên yêu nghiệt nghịch thiên thế này, vốn hẳn là hy vọng tương lai của Thánh Sơn, giờ lại trở thành ẩn hoạn và đối thủ lớn nhất của Thánh Sơn.
- Đám khốn nạn Thánh Sơn kia thật đáng hận, không ai tốt đẹp gì. Giả lấy ngày giờ, đợi khi trở thành cường giả, ta tất hiệu lệnh yêu tộc, diệt đi Thánh Sơn cho hả giận.
Nghe Tô Dật kể chuyện Thánh Sơn muốn hủy hôn, Vương Toàn Đức người giết đoạt bảo, cộng với hành động bức người trên Thánh Vũ đại hội, trong mắt Tô Tiểu Soái tràn ngập hỏa quang, uy áp tràn ra, oán hận không thôi.
Nhìn Tô Tiểu Soái, Tây Vô Tình âm thầm chậc lưỡi, hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng Tô Tiểu Soái đang nói đùa.
Lấy thân phận Tô Tiểu Soái, ngày sau trưởng thành đến trình độ trong truyền thuyết, khi đó hiệu lệnh yêu tộc, muốn diệt Thánh Sơn, hoàn toàn không phải là điều không thể.
- Thánh Sơn rất mạnh, nhưng nếu Thánh Sơn chỉ có một người, ngươi có phải sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn không?
Thu hồi ánh mắt từ trên thân Tô Tiểu Soái, Tây Vô Tình quay sang hỏi Tô Dật, trong mắt lóe lên ánh sáng.
- Chắc vậy!
Tô Dật gật đầu.
- Như vậy nếu ngươi không chỉ có một mình, mà bên cạnh còn có một đám người, thế thì Thánh Sơn muốn đối phó ngươi sẽ không tùy ý như bây giờ. Tỷ như nếu ngươi thực sự gia nhập Ngự Thiên Cung, trở thành một đệ tử Ngự Thiên Cung chân chính, Thánh Sơn còn dám đối phó ngươi không?
Tây Vô Tình nhìn Tô Dật nói.
- Hô...
Tô Dật trầm mặc không nói, thở ra một hơi dài, tựa hồ đã hiểu ý của Tây Vô Tình.
- Lão đại vốn không chỉ một mình, còn có ta, đại ca ngươi, nhị ca và tam ca.
Tô Tiểu Soái nghiêm mặt nói.
- Ta không phải ý đó, chỉ mấy người chúng ta thì không đủ.
Tây Vô Tình cười với Tô Tiểu Soái:
- Huống hồ dù sau này chúng ta có thể đạp chân tới cảnh giới cao hơn, nhưng Thánh Sơn không chỉ có một vài cường giả, bọn họ cường giả như mây, nhiều không kể xiết!
- Vậy à...
Tô Tiểu Soái như có sở ngộ, lập tức vỗ cánh phành phành, trên thân tán phát ánh sáng năm màu, thản nhiên nói:
- - Ta nói qua chờ lúc trở thành cường giả, đến lúc đó sẽ hiệu lệnh yêu tộc diệt đi Thánh Sơn.
- Chỉ sợ ngươi còn chưa hiệu lệnh được yêu tộc, chúng ta đã bị Thánh Sơn đối phó rồi.
Tây Vô Tình lườm Tô Tiểu Soái một cái, hắn không chút hoài nghi năng lực Tô Tiểu Soái, nhưng chờ Tô Tiểu Soái chân chính trưởng thành, vậy phải cần rất nhiều thời gian.
Đồng thời Viêm Lân và Hư Trần cũng đều là hạng bất phàm, đều có được thiên tư biến thái, bản thân Tô Dật lại càng thêm hung hãn. Chỉ cần trưởng thành, tất sẽ là thế lực đáng sợ, khi ấy Thánh Sơn chắc chắn phải kiêng sợ.
Nhưng hết thảy đều cần rất nhiều thời gian.
- Chuyện này...
Tô Tiểu Soái nghẹn họng, không cách nào phản bác Tây Vô Tình.
- Xem ra, chúng ta phải chuẩn bị chu đáo chút.
Tô Dật khẽ nói, đôi mắt chớp động xích quang.
- Có tính toán gì không?
Nhìn thần tình Tô Dật, Tây Vô Tình hỏi.
- Trong lòng đại ca hẳn cũng có kiến nghị, đúng không?
Tô Dật cười, đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình nói nhiều như vậy, trong lòng chắc đã sớm kiên nghị, lấy sự từng trải của Tây Vô Tình, còn có tình nghĩa sinh tử giữa bọn hắn, kiến nghị này Tô Dật rất xem trọng.
- Ngươi tuy trên danh nghĩa đã từng là đệ tử Thánh Sơn, nhưng đấy chỉ là danh nghĩa, lấy thiên tư của ngươi, nếu muốn gia nhập Ngự Thiên Cung, tất sẽ được Ngự Thiên Cung toàn lực bảo hộ và bồi dưỡng. Trên khắp Trung Châu, cũng chỉ có Ngự Thiên Cung có thể đối kháng cùng Thánh Sơn, chỉ cần ngươi gia nhập Ngự Thiên Cung, trở thành đệ tử đích thực của Ngự Thiên Cung, Thánh Sơn không làm gì được ngươi!
Tây Vô Tình nghiêm mặt nói với Tô Dật, nếu Tô Dật có thể chân chính gia nhập Ngự Thiên Cung, lấy thiên tư của hắn, tất sẽ được Ngự Thiên Cung toàn lực bảo hộ và bồi dưỡng, khi đó Thánh Sơn cũng không dám làm sao.