← Quay lại trang sách

Chương 898

Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức cũng không chút chậm trễ, chúng sớm đã thèm nhỏ dãi.

Tiếp đó, một tô canh rắn lần lượt chui vào bụng ba người hai thú.

- No quá!

Khoảng khắc sau, Tô Dật ợ một cái, mỉm cười thỏa mãn, tìm một nhánh cây nhỏ xỉa răng, thấy đã đến lúc hoàng hôn, lập tức bèn khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn ngưng kết, bắt đầu vận công thổ nạp, luyện hóa năng lượng ẩn chứa trong thịt thú.

Nơi đây khá an toàn, Tô Dật cũng yên tâm, huống hồ hiện tại hắn đã khôi phục bảy tám phần, đại ca Tây Vô Tình cũng không còn hư nhược như trước. Chỉ cần không gặp phải siêu cấp cường giả liền không cần phải quá lo.

Tây Vô Tình cũng vừa lòng thỏa ý, ăn đến độ miệng đầy dầu mỡ, sau đó khoanh chân ngồi xuống cách đó không xa, bắt đầu vận công thổ nạp.

Hoàng Kiện tự nhiên cũng biết trong thịt Yêu Chân cảnh Bát Dực Hắc Ô Mãng ẩn chứa lợi ích không nhỏ, thấy Tô Dật và Tây Vô Tình vận công thổ nạp liền cũng đến một bên điều tức tu luyện.

Trên người Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn có thương, ăn xong liền tránh sang một bên bắt đầu chữa trị.

Riêng Lang Đầu Yêu Bức lại nhảy đến nơi cao, ẩn thân trong vách núi, hai mắt lấp lánh tràn ngập huyết quang, chăm chú nhìn chằm chằm bốn phía, hộ pháp cho Tô Dật.

Thời gian dần trôi, sắc trời từ từ vào đêm.

Ánh trăng chiếu xuống như ngân quang trải dọc mặt đất, soi sáng bốn phía.

Trên thân Tô Dật, Tây Vô Tình, Hoàng Kiện, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đều được bao bọc bởi quang mang, nguyên khí ba động.

Trong đêm trăng, hai mắt đỏ ngầu của Lang Đầu Yêu Bức nhìn càng thêm khiếp người, nằm im một chỗ trông chừng bốn phía.

- Ngao ô...

Xung quanh ngoại trừ tiếng gió thổi và tiếng thú gầm không biết truyền tới từ phương nào ra, thì hoàn toàn yên tĩnh, thỉnh thoảng lại có gió nhẹ thổi phất, rừng cây phập phồng.

- Hô!

Không biết qua bao lâu, Tô Dật chợt thu lại thủ ấn, xích quang trên thân cũng thu liễm, nguyên khí như từng con linh xà đỏ chói chui vào trong cơ thể, tiếp đó thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt hé mở, có xích quang lóe lên.

Tô Dật liếc nhìn nơi không xa, chỉ thấy trên thân đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình có ánh sáng bốc lên, lấy hắn làm trung tâm, năng lượng thiên địa bốn phía chấn động, từ từ tụ lại.

- Đại ca sắp đột phá!

Cảm giác được khí tức ba động quanh thân Tây Vô Tình, trong mắt Tô Dật lập tức hiện ra hỉ sắc, thương thế trên người đại ca tựa hồ vẫn chưa triệt để khỏi hẳn, nhưng khí tức ba động này rõ ràng là dấu hiệu đột phá, đây tuyệt đối là thời cơ khó gặp.

Tô Dật phỏng chừng có lẽ bởi lúc ở trong không gian thần bí đại ca phục dụng không ít linh dịch, nên lúc này dù thương thế chưa khỏi hẳn đã bắt đầu có dấu hiệu đột phá, song bất kể thế nào, đây đều là chuyện tốt.

Đại ca Tây Vô Tình đột phá, đến lúc đó tiến thêm một bước, thực lực tự nhiên càng mạnh.

- Xuy xuy...

Bất chợt, trên vách núi, đôi mắt đỏ ngầu của Lang Đầu Yêu Bức bỗng tán phát huyết quang, tựa hồ cảm giác được điều gì, khí tức huyết sát trên thân cũng theo đó ba động.

Gần như cùng lúc, ánh mắt Tô Dật chợt trầm xuống, tức thì ngưng thần, trong đầu có sóng linh hồn tuôn ra thăm dò.

- Lang Bức, ngươi ở lại đây hộ pháp, không thể vọng động, ta đi một chút liền trở về.

Nhỏ giọng dặn dò một tiếng, thân ảnh Tô Dật lập tức lướt đi.

Tô Dật cảm thấy có người tới gần, đại ca Tây Vô Tình đang đột phá, nếu bị quấy rối, rất dễ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, thậm chí sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Hoàng Kiện, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn đều đang bận chữa thương.

Để tránh quấy nhiễu đại ca đột phá, Tô Dật quyết định đi xem xem, tự linh hồn thăm dò, tựa hồ người tới không nhiều, tu vi cũng không đến mức quá mạnh mẽ.

Đêm, ánh trăng vung vẫy từng vệt sáng loang lổ trong rừng rậm.

Đại thụ che trời, cao vút nhập mây, dưới đất là lùm cỏ dày đậm cao tận mấy trượng.

Đây là một mảnh sơn mạch hiếm có người đặt chân, nhưng giữa rừng có không ít vết tích Man Yêu thú hoạt động, dưới bụi cỏ thường xuyên thấy được vết chân Man Yêu thú lưu lại.

- Mỗi năm đến lúc này ta đều tức chết. Nếu thực lực chúng ta đầy đủ, cần gì phải chịu khuất nhục như thế?

- Biết làm sao được, trưởng lão trong tộc đều xa xa không phải đối thủ bọn họ, chúng ta chỉ có thể nghe lệnh, bằng không, toàn tộc đều không cách nào tồn tại.

- Đừng nói lung tung, nhanh đi tìm người. Cũng may còn có chút biện pháp, chỉ cần tìm được người thích hợp, vậy xem như lại tránh qua một năm.

Trong bụi cây rậm rạp, có mấy đạo thân ảnh đi tới, xuyên qua rừng cây um tùm quăng ném xuống từng đạo quang ảnh loang lổ, có thể thấy chính là năm đại hán khoảng chừng trung niên, tu vi thực lực đều đến đẳng cấp Nguyên Chân cảnh.

Trên đại thụ che trời, Tô Dật thu liễm khí tức, mắt nhìn mấy nam tử trung niên kia bước qua bên dưới, nín thở, không có bất kỳ động tác nào.

Xem ra mấy người này chỉ là đi ngang qua, Tô Dật không quá để ý.

- Tê tê...

Đột nhiên, đúng lúc này, mùi máu tanh bất chợt xộc vào mũi, một luồng khí tức hung hãn bạo phát sau lưng, miệng to như chậu máu trực tiếp hướng về phía Tô Dật.

Có Man Yêu thú thừa lúc Tô Dật thu liễm khí tức trên thân, nín hơi quan sát bên dưới, trực tiếp tiếp cận lại gần Tô Dật, triển khai đánh lén.

- Nghiệt súc!

Phản ứng trong vô thức, Tô Dật mắng to một tiếng, nguyên khí nháy mắt tuôn động, thân thể thẳng tắp rơi xuống, sau cùng rơi đập trên mặt đất, khá là chật vật, nhưng đây cũng là phương pháp hữu hiệu nhất.

Thân ảnh rơi xuống, Tô Dật tức thì nhảy lên, giật lùi ra sau.

- Tê tê...

Khí tức tanh mùi máu theo đuôi mà đến, hai mắt tràn ngập u quang, lạnh lẽo khiếp người, trong đêm đen lóe lên hàn quang, một chiếc đuôi cự đại màu xanh quật tới, miệng lớn như chậu máu mở ra, răng nanh sáng lên hàn quang, lần nữa bạo lướt về phía Tô Dật.

- Nghiệt súc muốn chết!

Tô Dật ánh mắt trầm xuống, thân ảnh tức thì bước ra Phục Dược Bách Biến, quỷ dị tránh khỏi đuôi và miệng cự mãng, vung tay lên, một luồng nguyên khí mãnh liệt tuôn trào, năm ngón siết chặt, một quyền trực tiếp nổ tung mà ra.

- Ầm!

Quyền này trúng ngay bảy tấc cự mãng màu xanh, nương theo sau là tiếng nổ trầm thấp, trên nắm tay Tô Dật be bét máu thịt.

Cự mãng dài mấy trượng trực tiếp bị đánh bay, máu tuôn xối xả, hung đồng tràn đầy vẻ kinh hãi, cuối cùng bị oanh giết.

Tô Dật hít sâu một hơi, may mà con Man Yêu thú này mới chỉ là Yêu Linh cảnh mà thôi, nếu đổi thành Man Yêu thú cường hoành, vừa rồi khả năng mình đã phiền phức to, xem ra bất kỳ lúc nào cũng không thể không đề cao cảnh giác.

- Bá bá bá...

Cũng lúc này, từng tia ánh mắt trực tiếp rơi trên thân Tô Dật.

Cảm nhận được những ánh mắt đó, Tô Dật ngước mắt nhìn lên, chính là năm đại hán trung niên vừa đi ngang qua lúc nãy.

- Ồ, là một hiếu tử, tuổi tác có vẻ không lớn a!

- Thoạt nhìn đúng là không lớn, nhưng hình như không trắng lắm.

- Chắc cũng tạm ổn rồi, nói không chừng tắm một cái liền trắng ra, ở cái nơi hoang sơn dã lĩnh này, không đen mới là lạ!