Chương 899
Cũng phải, nói không chừng tắm cái liền trắng.
- Nhưng không biết thế này có non quá không, rốt cuộc thoạt nhìn mới chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi!
- Hỏi xem!
- Đúng, hỏi xem là biết!
Năm tên trung niên, tuổi tác ăn mặc tương tự nhau, nhìn chằm chằm Tô Dật đánh giá nghị luận, tựa hồ không coi ai ra gì, sau cùng một tên đại hán trong đó nghiêm túc hỏi:
- Thiếu niên, ngươi còn là xử nam?
Vốn nghe đám trung niên này thảo luận không kiêng nể gì ai, Tô Dật đã không khỏi nghi hoặc, lúc này lại bị hỏi như vậy, càng khiến hắn sững sờ, phản ứng đầu tiên chính là đám trung niên này chắc sống ở trong núi quá lâu, ngay cả giới tính cũng đều thay đổi.
- Ta có phải xử nam hay không thì liên quan gì đến các người?
Tô Dật âm thầm phòng bị, mấy người này tu vi đều là Nguyên Chân cảnh, chỉ là chưa tới Nguyên Chân cảnh bát trọng, thế nên dù có hơi kiêng kỵ, nhưng vẫn chưa đến mức sợ hãi. Nếu thật sự động thủ, ít nhất mình vẫn có sức thoát thân, hơn nữa Hoàng Kiện cũng đang cách đó không xa.
- Tiểu tử này có vẻ nóng tính!
- Tiểu tử hình như có chút thủ đoạn, con Thanh Quang Dược Mãng vừa nãy cũng không dễ đối phó!
Có trung niên nghị luận, càng thêm hiếu kỳ đánh giá Tô Dật.
- Nhìn tinh khí thần tiểu tử này có vẻ không tệ, chắc là Đồng Tử Kê không nghi ngờ!
Trung niên niên kỷ tựa hồ lớn nhất trong đám đánh giá từ đầu đến chân Tô Dật một lượt, ánh mắt chuyển động, nói:
- Trước bắt về đi, sau đó kiểm trắc xem liền biết.
- Không ngờ mới ra ngoài không lâu đã gặp được, đúng là trời giúp chúng ta, mau trói tiểu tử này!
- Có vẻ không sai.
Mấy tên trung niên đại hán phụ họa, ánh mắt ai nấy đều nhìn chăm chú trên thân Tô Dật, hệt như thợ săn thấy được con mồi.
Giờ này khắc này, trong lòng Tô Dật đang rất điên tiết, lẽ nào hôm nay mình gặp phải một đám biến thái.
Trong cơ thể bắt đầu tuôn động nguyên khí, âm thầm phòng bị, ánh mắt đảo qua năm tên trung niên. Tô Dật ngầm tính toán, một khi động thủ thì nên thoát thân thế nào, đại ca Tây Vô Tình đang trong thời khắc đột phá, tuyệt không thể bị quấy rầy.
- Tiểu tử, đừng trách chúng ta, chỉ trách ngươi vận khí không tốt, theo chúng ta đi thôi!
- Sưu...
Nói xong, nguyên khí bạo lướt dưới chân trung niên đại hán kia, thân hình theo đó xuất hiện trước người Tô Dật, một tay chộp lên vai, muốn bắt lấy hắn.
Tô Dật ánh mắt trầm xuống, nguyên khí dưới chân bắt đầu tuôn động, Phù Diêu Bách Biến Bộ bước ra, cả người kéo ra liền một chuỗi tàn ảnh, lấy một độ cong không thể tưởng tượng, trực tiếp thoát thân khỏi tay đại hán.
- Ồ...
Nhìn Tô Dật kéo ra liền một chuỗi tàn ảnh tan biến ngay trước mắt mình, trung niên đại hán sững sờ, có vẻ rất ngạc nhiên, lập tức thân hình ngừng trệ, nhịp bước dưới chân cũng biến ảo, trảo ấn trong tay truy hướng tàn ảnh Tô Dật lưu lại.
- Tiểu tử này có vẻ không tầm thường.
Chứng kiến cảnh đó, mấy tên trung niên bên cạnh đều rất chấn kinh.
- Xoẹt...
Cả người Tô Dật lướt đi, trực tiếp đánh về phía trước, thân ảnh như điện, bạo vút tới nơi xa. Hắn muốn rời cách nơi đại ca Tây Vô Tình đột phá càng xa càng tốt, không để ảnh hưởng tới đại ca Tây Vô Tình đột phá.
Mấy tên tu vi Nguyên Chân cảnh này, chỉ cần mình liều mạng, tựa hồ không phải là không thể đối phó, ít nhất có thể dùng một ít thủ đoạn thoát thân.
- Sưu...
Đột nhiên, một đạo thân hình quỷ dị xuất hiện trước người Tô Dật, lặng không tiếng thở, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu, nháy mắt mấy đạo thủ ấn đã rơi xuống trên thân hắn.
- Ầm!
Mấy đạo thủ ấn rơi xuống, nguyên khí trong cơ thể Tô Dật lập tức ngừng trệ, bị cầm cố, cả người ngã nhào ra đất, không cách nào nhúc nhích.
Một tên lão giả tuổi chừng hơn năm mươi xuất hiện, cúi đầu nhìn Tô Dật ngã sấp trên đất một cái. Người đó thân hình nhỏ gầy, mái tóc đen tung bay trong gió, đôi mắt mảnh nhỏ híp lại, bên trong lấp lánh tinh quang.
- Phong Úc trưởng lão.
Nhìn lão giả đột nhiên xuất hiện, năm tên trung niên đại hán lập tức hành lễ, thần sắc lại không mấy ngạc nhiên, dường như đều biết lão giả sẽ đến.
- Không trắng lắm, chẳng qua tắm một cái thử xem, nói không chừng sẽ trắng ra chút. Thời gian cấp bách, dùng tạm vậy. Chỉ là tiểu tử này thực lực rất mạnh, thiên tư có vẻ không sai, đúng là đáng tiếc, trước mang về đi!
Lão giả được gọi là Phong Úc trưởng lão mở miệng, sau đó phất tay ra hiệu, lập tức có đại hán tiến tới, nâng lên Tô Dật, trực tiếp rời đi.
- Sưu sưu sưu...
Mấy đạo thân ảnh tan biến, chui vào trong rừng rậm.
- Đều biến thái như vậy sao?
Lúc này, Tô Dật đang bị phong ấn cấm chế, trong lòng lại càng thêm điên tiết, thậm chí không khỏi lo âu. Chỉ là trên người bị phong ấn cấm chế, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng, hơn nữa lão giả vừa xuất hiện kia rất có thể là cường giả đỉnh cấp, theo Tô Dật phỏng chừng, chắc không đến hoàng kim, nhưng tu vi thực lực sợ rằng không kém Hoàng Kiện là mấy.
Trong đêm đen, lão giả và đại hán tựa hồ đều rất gấp gáp, một đường không nói nửa lời, chỉ cắm đầu đi đường, cấp tốc tiến sâu vào trong hạp cốc giữa rừng, ở đó thậm chí có vài đường nhỏ bí mật rất khó phát hiện.
Lấy tốc độ toàn lực của đám đại hán tu vi Nguyên Chân cảnh này, tuy không phải phi hành giữa trời, nhưng cũng đã rất nhanh. Chưa tới canh tư, sắc trời đã dần dần mờ sáng, mấy người này rốt cục xuyên qua hạp cốc, có vẻ như đã đến nơi.
Tô Dật bị một tên đại hán gác lên vai, không cách nào nhúc nhích, đầu tựa lên lưng đại hán, chỉ ẩn ẩn thấy được đây tựa hồ là một sơn cốc bằng phẳng, bên trong có khác động thiên, năng lượng thiên địa bốn phía nồng nặc hơn xa bên ngoài, có thân ảnh linh cầm dị thú, có kỳ hoa dị thảo, có không ít kiến trúc cổ xưa, cảnh sắc rất là hùng vĩ.
- Phong Úc trưởng lão.
- Phong Cốc đại thúc, sao các ngươi trở về nhanh thế?
Tiếng người huyên náo, không ít thân ảnh xuất hiện, lập tức xúm lại, sau đó liền tò mò đánh giá Tô Dật.
- Nhanh như vậy đã bắt được người?
- Ồ, sao người này chẳng trắng gì cả?
- Liệu có được không?
Tô Dật chỉ thấy được từng đôi chân, tầm nhìn không cách nào quan sát toàn cảnh, nhân số không ít, còn có người ngồi xổm xuống tò mò nhìn hắn.
- Đây là sào huyệt của bọn biến thái?
Tô Dật nội tâm phát điên, hình như mình đang bị dẫn vào trong sào huyệt của đám biến thái, nam nữ già trẻ trong này tựa hồ đều biến thái như nhau.
- Dẫn đi tắm rửa một phen, xem xem có thể trắng ra chút hay không.
Đại hán khiêng Tô Dật ném hắn ra đất.