Chương 910
Rống!
Kim Cương Sư Thứu rít gào, cả người tràn ngập kim quang, ở dưới cự lực kia, đặc biệt là trong đó ẩn chứa uy áp hủy diệt, làm cho cả người nó run rẩy, lợi trảo không tự chủ mở ra, mắt lộ vẻ kinh hãi.
Thân hình của Tô Dật và Phong Kỳ Nhi rơi xuống.
Trong chớp mắt đó, Tô Dật sớm có chuẩn bị, sau lưng bốc lên xích quang, ngưng tụ cánh nguyên khí, lao xuống, bế lấy Phong Kỳ Nhi.
Phong Kỳ Nhi còn có chút sững sờ, ánh mắt đờ ra, kinh hãi không cách nào phục hồi tinh thần lại.
- Hừ!
Một thân ảnh màu đen phá không xuất hiện, khí tức cường đại tràn ngập ra, phong tỏa hư không, thủ chưởng trực tiếp vỗ vào lưng Kim Cương Sư Thứu.
- Rống!
- Phốc!
Kim Cương Sư Thứu rít gào, miệng phun máu tươi, mắt lộ ra vẻ sợ hãi, thân thể bị đánh bay.
- Gào gừ!
Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu và Đạp Vân Ngân Báo phục hồi tinh thần lại, nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức trên người càn quét.
- Nghiệt súc!
Lúc này, thân ảnh của Hoàng Kiện lướt tới, khí tức trên người không giữ lại chút nào, nguyên khí phun trào, rung động hư không, một hư ảnh dị thú ngưng tụ, oanh đến trước người Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu.
- Hừ!
Tây Vô Tình hừ lạnh một tiếng, trở tay đảo qua, hắc bào run lên, một đạo nguyên khí như điện đụng vào người Đạp Vân Ngân Báo.
- Phốc phốc!
Không có bất kỳ ngoài ý muốn, thân thể của Đạp Vân Ngân Báo bị đập rơi xuống, miệng không ngừng thổ huyết, ánh mắt kinh hãi.
Rầm rầm rầm!
Hoàng Kiện và Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu cũng tàn nhẫn va chạm, tiếng nổ vang lên, thân ảnh Hoàng Kiện lui mấy bước, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu thì bị đánh bay, trong miệng có tiên huyết đỏ thẫm tràn ra.
- Ngao ô!
- Òm ọp...!
Một đám hung cầm rít gào, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, tiếng gầm thao thiên, khí tức hung hãn hội tụ cũng rất kinh người, càn quét vân tiêu!
Tô Dật đứng ở trên không, cánh nguyên khí mở rộng, mắt nhìn đám Man Yêu Thú mênh mông cuồn cuộn kia, ánh mắt trầm xuống, xích quang bắt đầu khởi động, khí tức giống như chí tôn hàng lâm càn quét, làm cho không gian xung quanh run rẩy:
- Ai dám!
Tiếng quát như phong lôi leng keng, rung động hư không!
- Ngao ô!
- Òm ọp...
Một đám hung cầm kinh hãi, ở dưới khí tức đáng sợ kia, Thú Hồn của bọn nó tuôn ra vẻ kính nể, thân thể xụi lơ, thực lực thấp một chút thì trực tiếp rơi xuống, không dám nhúc nhích.
Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu đứng trên hư không, vừa rồi bị Hoàng Kiện đánh tổn thương, cảm giác được khí tức trên người Tô Dật, ánh mắt không khỏi kinh hãi.
Ở dưới uy áp hủy diệt kia, khiến nó cảm thấy như gặp chí tôn Yêu tộc, loại uy áp này không quan hệ gì tới thực lực, còn mạnh hơn khi đối mặt Âm Dương Minh Hoàng.
Đạp Vân Ngân Báo và Kim Cương Sư Thứu cũng kinh hãi.
Đám Man Yêu Thú đều phủ phục dưới đất.
- Gào!
- Kỷ...
Lang Đầu Biên Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn giương cánh, một tả một hữu xuất hiện ở bên người Tô Dật, hung đồng lạnh lùng nhìn bốn phương.
Lúc này cho dù là khí tức trên người Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Biên Bức, cũng làm cho đàn thú sợ hãi bất an.
Tô Dật huyền phù ở giữa không trung, khí tức bá đạo tràn ngập bốn phía.
Phong Kỳ Nhi kinh hãi, ánh mắt ngơ ngác nhìn thiếu niên trước mắt, ở gần trong gang tấc, nàng càng có thể cảm giác được khí tức cường đại kia.
Thiếp thân dựa vào, giống như bến cảng, Phong Kỳ Nhi nhìn đám Man Yêu Thú rít gào phủ phục, lúc này trong lòng cực kỳ kiên định, phảng phất như ở bên cạnh mình, có một ngọn núi lớn ngăn trở ở trước người, có cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.
Tô Dật vỗ cánh, mắt nhìn bốn phía, sau đó rơi vào trên lưng Lang Đầu Biên Bức, thu liễm cánh nguyên khí.
- Hoàng Kiện bái kiến tông chủ, để cho tông chủ gặp nạn, xin tông chủ trách phạt.
Hoàng Kiện tiến lên hành lễ, ánh mắt có chút lo lắng sợ Tô Dật trách cứ.
- Không sao, tới rất kịp thời.
Tô Dật lơ đểnh mỉm cười, việc này không trách Hoàng Kiện được.
- Là Nguyên Hoàng cảnh, chạy mau!
Theo khí tức trên người Tô Dật thu lại, Kim Cương Sư Thứu quát to, kim quang tràn ngập, giương cánh bỏ trốn, có cường giả Nguyên Hoàng cảnh, còn có thiếu niên tỏa ra khí tức Yêu tộc chí tôn kia, nó căn bản không dám dừng lại.
- Ngao ô...
Một đám Man Yêu Thú kinh hãi, cấp tốc bỏ trốn.
Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu, Đạp Vân Ngân Báo cũng không dám chậm, trực tiếp xoay người chạy trốn, đối phương có cường giả Nguyên Hoàng cảnh, đủ để quét ngang bọn nó.
- Còn muốn chạy trốn!
Tiếng quát lạnh vang lên bên tai Kim Cương Sư Thứu, thân ảnh của Tây Vô Tình lặng yên xuất hiện, quang mang rạng rỡ, khí tức chấn động cả sơn cốc, thủ ấn ngưng kết, trong mi tâm có lực lượng Nguyên Hồn cuồn cuộn, hư ảnh một con giao long phá không lao ra.
- Gào...
Giao long rít gào, khí tức giống như xuyên thấu thời không thượng cổ truyền đến, rung động không gian, trực tiếp quấn quanh người Kim Cương Sư Thứu.
- Ngự Hồn Sư!
Sắc mặt của Kim Cương Sư Thứu đại biến, cường giả Nguyên Hoàng cảnh kia còn là Ngự Hồn Sư, trong ánh mắt kinh hãi càng nồng nặc, quanh người ánh sáng màu vàng mãnh liệt, muốn tránh thoát cự long ràng buộc.
Nhưng Tây Vô Tình ngưng tụ hư ảnh giao long, mang theo uy áp thượng cổ, tràn ngập sát ý, khí tức đáng sợ làm cho hư không vặn vẹo, gắt gao quấn quanh Kim Cương Sư Thứu.
Phong Kỳ Nhi đứng ở trên lưng Lang Đầu Biên Bức, nhìn một màn trước mắt, không khỏi kinh tâm động phách, đôi mắt không ngừng lưu chuyển, không khó cảm giác được thực lực của lão giả hắc bào kia còn cường hãn hơn đại trưởng lão rất nhiều.
- Ùng ùng...
Giao long quấn quanh Kim Cương Sư Thứu, không ngừng va chạm, tảng đá bốn phía tung tóe, mặt đất lay động, nứt khe nổ tung.
Thân ảnh của Tây Vô Tình lần thứ hai xuất hiện, trực tiếp rơi vào trên hư ảnh giao long, thủ ấn hung hăng rơi xuống, đập nát hư ảnh trên người Kim Cương Sư Thứu.
- Phốc phốc!
Kim Cương Sư Thứu thổ huyết, khí tức trên người uể oải xuống.
Hư ảnh giao long lập tức chui vào cơ thể Kim Cương Sư Thứu.