← Quay lại trang sách

Chương 911

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Từng tiếng nổ từ trong cơ thể Kim Cương Sư Thứu vang lên, huyết vụ tràn ngập, làm cho kim giáp bên ngoài xuất hiện vết nứt.

Trong nháy mắt, Kim Cương Sư Thứu hung hãn bén nhọn, trực tiếp uể oải nằm sấp ở trên mặt đất, khí tức suy yếu, không cách nào nhúc nhích.

Tây Vô Tình hắc bào phần phật, sợi tóc bay múa, lấy tư thế mạnh mẽ đạp lên đầu Kim Cương Sư Thứu nói:

- Hộ pháp cho ta!

Nói xong, hai tay Tây Vô Tình ngưng kết từng đạo thủ ấn, trong mi tâm có quang mang ba động, trực tiếp chui vào mi tâm của Kim Cương Sư Thứu.

- Nhân loại, ngươi muốn làm gì, không thể…

Kim Cương Sư Thứu rống giận, tựa hồ bị nhục nhã, có dấu hiệu dẫu chết cũng không khuất phục.

Tây Vô Tình không có ngừng tay, mạnh mẽ trấn áp Kim Cương Sư Thứu, ngưng kết từng đạo thủ ấn, mi tâm có ánh sáng lấp lóe, tương liên với mi tâm của Kim Cương Sư Thứu.

- Đại ca muốn thu phục Kim Cương Sư Thứu!

Xem ra đại ca là coi trọng Kim Cương Sư Thứu, muốn thu phục đối phương, vì vậy cảnh giác hộ pháp.

- Sưu sưu...

Mà giờ khắc này, theo Kim Cương Sư Thứu bị trấn áp, Hoàng Kiện còn chưa kịp xuất thủ, Đạp Vân Ngân Báo và Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu đã chạy trốn mất dạng.

Đám hung cầm tứ tán, Hoàng Kiện cũng không có ý xuất thủ, chờ ở bên người Tô Dật, rất sợ lại xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.

Phong Kỳ Nhi vẫn không có phục hồi tinh thần lại, trước mắt đột nhiên phát sinh tất cả, thực làm cho nàng khó có thể phục hồi tinh thần lại.

Rất nhanh, Kim Cương Sư Thứu giãy giụa kịch liệt đã bình tĩnh, Tây Vô Tình vung thủ ấn, trong tay có một viên Phụ Cốt Phệ Hồn Đan, chấn nó vỡ nát, hóa thành bột phấn trực tiếp đánh vào mi tâm của Kim Cương Sư Thứu.

- Không…

Thời điểm bột phấn và lực lượng linh hồn đánh vào, Kim Cương Sư Thứu lại giãy dụa kịch liệt, ánh mắt sợ hãi, sau đó như gặp trọng kích, khí tức trên người triệt để uể oải, xụi lơ ở trên mặt đất.

Tây Vô Tình thu thủ ấn, trên trán có mồ hôi rơi xuống, nhưng khuôn mặt mang theo tiếu dung, nhảy xuống khỏi lưng Kim Cương Sư Thứu.

- Rống!

Cả người Kim Cương Sư Thứu vô lực, mệt lả, con ngươi nửa khép nửa mở, ánh mắt trừng Tây Vô Tình, tựa hồ hận không thể xé sống hắn.

- Nghiệt súc, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục ta, làm tọa kỵ cho ta, sau này tất nhiên sẽ có chỗ tốt không tưởng tượng nổi, có thể giúp ngươi bước vào cảnh giới mơ ước kia. Nếu như không thần phục, trước không nói trong Thú Hồn của ngươi có thủ đoạn ta bố trí, chỉ cần một ý niệm, ngươi sẽ sống không bằng chết.

Tây Vô Tình nhìn Kim Cương Sư Thứu, sát ý bắt đầu khởi động, sau đó tiếp tục nói:

- Chỉ cần ngươi nói một chữ không, hiện tại ta sẽ trực tiếp nướng ngươi ăn, vừa lúc lấy Yêu Đan của ngươi luyện mấy viên đan dược, cũng không thể tốt hơn nữa!

Nhìn Tây Vô Tình, thấy ánh mắt đối phương lộ ra sát ý và hàn ý, khiến nó nhịn không được rùng mình, nó có thể cảm giác được, lão giả trước mắt không có ý đùa giỡn, nó không muốn thần phục nhân loại, càng không muốn trở thành tọa kỵ, nhưng nếu nói một chữ không, sợ là lão giả kia tuyệt đối sẽ không chút do dự nướng nó, lấy Yêu Đan luyện thuốc.

- Chủ nhân.

Kim Cương Sư Thứu thu liễm hung quang, quấn quýt do dự một lúc, cuối cùng vẫn không muốn chết, tuyển chọn thần phục.

Nghe vậy, sát ý và hàn quang trong mắt Tây Vô Tình lập tức chuyển thành nụ cười thản nhiên.

- Chúc mừng đại ca.

Lang Đầu Biên Bức rơi xuống, Tô Dật nhảy tới bên người Tây Vô Tình, nhìn hắn thu phục Kim Cương Sư Thứu, cũng cảm thấy vui vẻ.

- Kim Cương Sư Thứu này không tệ, sau này có thể tăng cao một tầng.

Tây Vô Tình cũng có chút hài lòng cười, biết Tô Dật có không gian thần bí và linh dịch, đối với Man Yêu Thú có chỗ tốt rất lớn, đến lúc đó đủ để cho Kim Cương Sư Thứu nâng cao một bước.

Tô Dật gật đầu, biết đại ca Tây Vô Tình ám chỉ, Kim Cương Sư Thứu vốn không tầm thường, đến lúc đó ở trong không gian thần bí phạt xương tẩy tủy, dùng linh dịch, đủ để cho huyết mạch tiến hơn một bước.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì, tiểu nha đầu này là ai?

Tây Vô Tình hỏi, mắt thấy nhìn về phía Phong Kỳ Nhi, rất tò mò đánh giá.

Tô Dật biết đại ca Tây Vô Tình mới đột phá, Lang Đầu Biên Bức một mực hộ pháp, không biết mình đi đâu, Hoàng Kiện và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn sớm đi ra tìm mình, nhưng căn bản tìm không được.

Sau đó Tây Vô Tình đột phá, hai người hai thú hội tụ, đang muốn đi tìm kiếm, lại bị động tĩnh bên này kinh động, không nghĩ tới quả nhiên gặp được.

Tô Dật cười khổ, nói sự tình đại khái nhất lần, đương nhiên chuyện tình bị người lột sạch tắm rửa, thì không nói tới một chữ.

- Lại còn có chuyện như vậy...

Hoàng Kiện kinh ngạc.

- Các ngươi rốt cuộc là ai?

Lúc này Phong Kỳ Nhi mới tỉnh hồn, nghe Tô Dật và Tây Vô Tình, Hoàng Kiện trò chuyện, cũng đại khái rõ ràng, Lang Đầu Biên Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, còn có hai cường giả kia, là đồng bạn của thiếu niên này, đến đây chính là vì cứu hắn.

- Ngươi không phải vẫn muốn biết tên của ta sao, ta tên Tô Dật.

Tô Dật cười, nhìn Phong Kỳ Nhi nói.

- Tô Dật...

Đột nhiên ánh mắt của Phong Kỳ Nhi lấp lóe, người này đột nhiên xuất thủ đối phó Kim Cương Sư Thứu, tựa hồ phong ấn trong cơ thể sớm đã mở ra, vì vậy nhìn chằm chằm Tô Dật hỏi.

- Có phải ngươi sớm đã mở khai phong ấn hay không?

- Ừm.

Tô Dật gật đầu.

- A...

Nghe vậy, Phong Kỳ Nhi kinh hô một tiếng, hai tay che mặt, vội vàng chạy đi.

Nàng vẫn cho là thiếu niên này bị phong ấn, sẽ chết, mới nói nhiều như vậy, hết thảy lời trong lòng đều nói cho hắn biết, quan trọng nhất là, mình còn tắm cho hắn, mặt mũi không khỏi thẹn thùng đỏ bừng, hận không thể tìm một cái khe chui vào.

- Tông chủ, nàng làm sao vậy?

Nhìn Phong Kỳ Nhi bụm mặt chạy đi, Hoàng Kiện rất nghi hoặc.

- Không có việc gì.

Tô Dật lắc đầu, ánh mắt không lộ ra dấu vết, cũng không thể nói cho Hoàng Kiện, Phong Kỳ Nhi tắm cho mình a.

- Thật không có việc gì sao...

Hoàng Kiện là lão giang hồ, ánh mắt chuyển động, luôn cảm giác trong này có cái gì không đúng, nhất định là có chuyện.

- Nha đầu kia làm sao bây giờ.

Tây Vô Tình tiến lên nói.

- Chuyện này...

Tô Dật cười khổ, sau đó nói thân thế của Phong Kỳ Nhi cho Tây Vô Tình và Hoàng Kiện.