← Quay lại trang sách

Chương 917

Bốn người hai thú lập tức rời đi, dần dần biến mất ở trong hư không xa xa.

Trên sân rộng, từng ánh mắt vẫn còn kinh sợ.

Đặc biệt là đám người Đại trưởng lão, đứng dậy nhìn mấy thân ảnh tiêu thất, thật lâu không thể phục hồi tinh thần lại, giống như già đi mấy chục tuổi.

⚝ ✽ ⚝

- Rống!

Hư không bình tĩnh, bỗng dưng có tiếng thú hống truyền ra, một thú ảnh khổng lồ bay tới, tràn ngập kim quang, chính là Kim Cương Sư Thứu.

Tô Dật đến bộ tộc kia, cố ý không mang theo Kim Cương Sư Thứu, vì không muốn bại lộ quá nhiều.

- Hiện tại chúng ta đi đâu?

Hoàng Kiện nhìn Tô Dật và Tây Vô Tình hỏi.

- Đã đáp ứng thu thập Yêu Hoàng kia, vậy thì đi một chuyến đi.

Ánh mắt của Tây Vô Tình yên tĩnh nhìn Tô Dật, từ tốn nói.

- Âm Dương Minh Hoàng tu vi Yêu Hoàng cảnh tam trọng, đi thu thập thôi.

Tô Dật hiểu ý mỉm cười.

- Đa tạ ba vị đại nhân.

Phong Kỳ Nhi hành lễ, ánh mắt cảm kích, không nghĩ tới ba vị đại nhân này sẽ uy tín như vậy, còn muốn hỗ trợ đối phó Âm Dương Minh Hoàng.

- Thật ra việc này không có quan hệ quá nhiều tới ngươi, Âm Dương Minh Hoàng kia, ta cũng muốn đi gặp.

Tô Dật nói, thân hình nhảy lên lưng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, nhìn Tây Vô Tình nói:

- Đại ca chờ chút, ta đi một lát sẽ trở lại.

- Tông chủ, ngươi muốn đi đâu, để ta đưa ngươi đi.

Hoàng Kiện thấy thế, vội vàng muốn theo bảo hộ, mặc dù hắn biết hắn dùng là Phụ Cốt Phệ Hồn Đan của Tây Vô Tình, nhưng Tô Dật mới là chủ tử chân chính của hắn, vừa rồi tông chủ mới gặp chuyện không may, cũng không thể lại xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn gì nữa.

- Không cần, ngươi chờ ở đây là tốt rồi.

Tô Dật cười, ý bảo Hoàng Kiện không cần theo.

- Chúng ta ở này chờ hắn là tốt rồi.

Tây Vô Tình nhìn Hoàng Kiện nói, biết Tô Dật muốn làm gì, sự tình kia còn chưa tiện cho Hoàng Kiện biết.

Tuy Phong Kỳ Nhi cảm thấy Tô Dật thần thần bí bí, nhưng cũng không hỏi nhiều.

⚝ ✽ ⚝

Đi tới chỗ bí ẩn, Tô Dật bảo Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn hộ pháp, ngưng kết thủ ấn, mi tâm có quang mang lấp lóe, gọi ra không gian thần bí.

- Đại nhân.

Thanh quang bao phủ, yêu khí tràn ngập, Thanh Hoàng mở mắt, nhìn thấy là Tô Dật, không khỏi đứng dậy hành lễ.

- Ngươi đột phá?

Cảm giác khí tức trên người Thanh Hoàng, Tô Dật sững sờ, nguyên bản còn lo lắng Thanh Hoàng không khôi phục bao nhiêu, nhưng nhìn sắc mặt Thanh Hoàng hồng nhuận, tinh khí thần tràn đầy, khí tức cường hãn hơn không ít.

- Đa tạ linh dịch của đại nhân, còn có tác dụng của nơi này, cho nên hơi có đột phá.

Thanh Hoàng gật đầu, thần sắc vui vẻ, hết thảy đều là công lao của linh dịch và bảo địa thần bí này.

- Không tệ, không tệ.

Tô Dật cười thoả mãn, Thanh Hoàng lại đột phá, cái này xem như một tin tức tốt, hắn nhìn Thanh Hoàng nói:

- Đang có một sự tình cần ngươi hỗ trợ đây.

- Đại nhân cứ phân phó là được.

Thanh Hoàng gật đầu, vừa mới đột phá, đang muốn kiểm nghiệm mình một chút đây.

Trong không gian thần bí, quanh người Tô Tiểu Soái có ác diễm bao vây, con ngươi đóng chặt, tựa hồ đắm chìm trong trạng thái nào đó, khó được nó dụng tâm tu luyện như vậy, nên Tô Dật không dám quấy rối, mang theo Thanh Hoàng rời đi.

Thời điểm Tô Dật mang theo Thanh Hoàng trở về, Tây Vô Tình tựa hồ cảm giác được cái gì, ánh mắt lấp lóe.

Phong Kỳ Nhi cũng kinh ngạc, từ khí tức trên người Thanh Hoàng, không khó cảm giác kia cũng là một cường giả.

Hoàng Kiện biến sắc, hắn có thể cảm giác được Thanh Hoàng là cường giả rất mạnh.

- Di, Kim Cương Sư Thứu!

Thanh Hoàng nhìn thấy Kim Cương Sư Thứu, cũng có chút ngoài ý muốn, quan sát nhiều vài lần.

Mà nhìn ánh mắt của Thanh Hoàng, Kim Cương Sư Thứu hơi sợ hãi, cái này rõ ràng là Yêu Hoàng, uy áp còn mạnh mẽ hơn Âm Dương Minh Hoàng rất nhiều.

- Đây là tọa kỵ đại ca mới thu.

Tô Dật nhìn Thanh Hoàng nói.

- Chúc mừng.

Nghe vậy, Thanh Hoàng nhìn Vô Tình gật đầu.

- Ngược lại là phải chúc mừng ngươi.

Tây Vô Tình lộ ra tiếu ý, trong khoảng thời gian này ở chung, cộng thêm thực lực của Thanh Hoàng bây giờ, trong lòng đã nhận đồng Thanh Hoàng.

Sau đó ở dưới Kim Cương Sư Thứu dẫn đường, mấy người tiếp tục lên đường.

Một đường tiến lên, Tô Dật đơn giản nói sự tình gần đây một chút.

- Nên giết hết a.

Thanh Hoàng biết được cũng phẫn nộ, sát ý trong mắt làm cho Hoàng Kiện, Phong Kỳ Nhi run rẩy.

Từ trong miệng Kim Cương Sư Thứu, Tô Dật và Tây Vô Tình cũng có hiểu rõ nhất định về Âm Dương Minh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng là Yêu Hoàng cảnh tam trọng, ngoại trừ Kim Cương Sư Thứu, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu và Đạp Vân Ngân Báo, thì còn có bảy cường giả Yêu Hư cảnh.

Tu vi của Âm Dương Minh Hoàng, Tô Dật đoán chừng có đại ca Tây Vô Tình ở đây đã đủ đối phó rồi.

Nhưng vì lý do an toàn, Tô Dật còn phải nhờ Thanh Hoàng, dù sao cường giả Yêu tộc vốn cực kỳ mạnh mẽ, phải ổn thỏa một ít cho thỏa đáng.

Còn Yêu Chân cảnh và Yêu Linh cảnh khác, Tô Dật không chút kiêng kỵ, lấy khí tức của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, chỉ cần không ngoài ý muốn, mình có thể áp chế hết, không đáng để lo.

Không bao lâu, phía trước xuất hiện dãy núi cao vút, sơn nhạc nguy nga, quần phong vây quanh.

- Chủ nhân, đã đến!

Kim Cương Sư Thứu mở miệng, mắt nhìn phía trước, ánh mắt hơi xúc động, sáng sớm đi ra và lúc này trở về, thân phận đã hoàn toàn khác nhau.

- Ngao ô...

Từng tiếng thú hống vang vọng, mênh mông cuồn cuộn truyền đến, rung động vân tiêu.

Trong ngọn núi phía trước, từng cổ khí tức hung hãn tràn ngập, khuếch tán tám phương, chấn động dãy núi phập phồng, khí tức khiếp người.

- Rất nhiều Man Yêu Thú nha!

Tây Vô Tình nhìn ra xa, tựa hồ nhìn thấy được cái gì.

- Đúng là không ít.

Ánh mắt của Tô Dật hơi khép nói.

- Cầm đầu giao cho ta giải quyết là được.

Tây Vô Tình hoàn toàn không có để ý nhiều, vừa mới đột phá, cũng muốn nghiệm chứng mình một chút, nghe nói Âm Dương Minh Hoàng là Yêu Hoàng cảnh tam trọng, sớm đã có hứng thú.

- Chắc là Âm Dương Minh Hoàng tập hợp tất cả Man Yêu Thú a.

Kim Cương Sư Thứu nói.

- Vậy đi gặp thôi.

Tây Vô Tình mở miệng nói.