← Quay lại trang sách

Chương 955

Vốn bọn họ còn dùng khí tức nhắm khóa mục tiêu bốn phía, lo sợ tiểu tử này trong nháy mắt liền quay đầu bỏ chạy.

Bọn họ biết tiểu tử này mặc dù tu vi chỉ là Nguyên Chân cảnh, nhưng tốc độ tuyệt đối nhanh vô cùng, nếu không phải bọn họ là Nguyên Hư cảnh, với tầng mức tu vi như vậy, tại phương diện tốc độ liền không đuổi kịp thiếu niên này.

- Tiểu tử, lần này ngươi chắp cánh cũng khó chạy thoát, xem ngươi còn có thể bay được hay sao?

Trung niên cao gầy cười lạnh, tâm tình rất tốt, rốt cục đã tìm được tiểu tử này, nếu mang về cho tông chủ, tự nhiên là không cần trừng phạt, còn là mất mà lại được một công lớn.

- Tháo chạy, vì sao ta phải trốn.

Tô Dật mỉm cười.

Nhìn thái độ của Tô Dật, bốn hộ pháp Kim Đao không thể không kinh ngạc, thái độ của tiểu tử này ngày hôm nay so với lần trước chạy trối chết có thể nói là khác thường, chẳng lẽ là sư môn cường giả đến hay sao.

Đang ở trong Hỗn Loạn vực, bốn người bọn họ ai nấy đều dãi nắng dầm mưa, một mực thận trọng, chưa bao giờ khinh thường người, vì thế đều đưa mắt nhìn nhau, âm thầm trao đổi một ánh mắt, lập tức theo dõi bốn phía chung quanh.

Nhưng bốn người theo dõi, bốn phía căn bản không có bất kỳ khí tức cường giả nào, ngoại trừ một con chim nhỏ kỳ quái và một thiếu nữ không rõ lai lịch. Dường như thiếu nữ kia còn có chút quen mặt.

- Hừ, bất kể như thế nào, ngày hôm nay tiểu tử ngươi có chắp cánh cũng khó mà chạy thoát.

Trung niên cao gầy trầm sắc mặt xuống, hàn quang trong mắt bắt đầu khởi động, tránh cho đêm dài lắm mộng, khí tức bắt đầu khởi động, lao tới Tô Dật, một đạo thủ ấn nhô ra, chộp thẳng tới Tô Dật.

Lần này, trung niên cao gầy không có bất kỳ khinh thường nào.

Lần trước hơi có khinh thường cho nên mới bị thiếu niên này trốn thoát.

Lần này đã có bài học kinh nghiệm, hắn cơ hồ dốc toàn lực, nhất định phải tự tay bắt giữ cho được tiểu tử này, đến lúc đó dạy dỗ cho hắn ta một trận, mới có thể tiêu tan mối hận trong lòng!

Mắt nhìn bàn tay chộp tới phía trước, nụ cười nơi khóe miệng của Tô Dật càng sâu hơn, ánh mắt nóng rực và đầy mong đợi, trong điện quang hỏa thạch, vung tay động, năm ngón tay nắm chắc, bay thẳng đánh ra một quyền tới trước, mạnh mẽ chống lại cùng thủ ấn.

- Tiểu tử muốn chết.

Nhìn thiếu niên kia không ngờ không lùi mà tiến tới, trung niên cao gầy cười lạnh. Tiểu tử này mặc dù đôi chỗ bất phàm, vốn lấy Nguyên Chân cảnh tu vi so sánh với hắn Nguyên Hư cảnh Tam trọng hay sao, vậy đơn giản là lấy trứng chọi đá, thậm chí không khỏi thu hồi chia ba phần lực đạo, sợ không cẩn thận giết chết tiểu tử rồi, đến lúc đó không biết phải ăn nói thế nào với tông chủ a.

- Đó là Kim Đao tông hộ pháp, Tô Dật cẩn thận.

Cách đó không xa, Quý Hàm Nặc kiều nhan thất sắc. Nàng ta nhận ra bốn người kia, bốn Kim Đao hộ pháp Kim Đao tông đều là cường giả tầng mức Nguyên Hư cảnh, dường như có thù hận rất lớn với Tô Dật.

- Ầm.

Tiếng nổ trầm đục rơi xuống, hư không nổ oành đùng, dưới kình lực bốn phía cát bay đá chạy, mặt đất rạn nứt.

- Răng rắc...

- Phốc...

Trước hàng trăm cặp mắt đổ dồn, chỉ thấy thân thể cao gầy của trung niên ấy bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong con ngươi vốn cười lạnh, chẳng biết từ lúc nào ánh mắt kinh khủng và hoảng sợ y như gặp quỷ vậy, rồi sau đó hai mắt trắng bệch.

- Ầm.

Thân thể của trung niên đập xuống, cả người loang lổ máu me, bàn tay vừa mới xuất thủ máu thịt bầy nhầy, mềm nhũn, xương cốt đều bị vỡ nát thành nhiều mảnh, chết ngay tức khắc.

Cho đến chết trung niên cao gầy cũng không hiểu vì sao thiếu niên kia chỉ ngắn ngủi mấy ngày không gặp, không ngờ lại trở nên kinh khủng như vậy, hắn còn thu hồi mấy phần lực đạo, sợ giết chết tiểu tử này.

Ngẫm lại, quả thực là chết không nhắm mắt a!

Tô Dật phất tay một cổ nguyên khí chấn khai máu tươi trung niên hộc ra, tránh cho lây dính lên áo bào mình mới thay.

Đánh chết trung niên xong, thân hình Tô Dật chỉ khẽ run lên mà thôi, bước chân chưa từng di động nửa phần.

- Kém như vậy sao...

Ánh mắt hơi nghi hoặc một chút, Tô Dật không hiểu, đối phương tu vi Nguyên Hư cảnh Tam trọng chẳng lẽ là giả, thật sự là quá yếu đi.

Ngay sau đó, khóe miệng Tô Dật nhấc lên nụ cười, không phải đối phương yếu mà là mình bây giờ quá mạnh mẽ, Nguyên Hư cảnh Nhất trọng đỉnh phong, cộng thêm thối luyện Kim Cương Chi Thể và Kim Long Tinh Huyết, cho dù đứng ở nơi này bất động, Nguyên Hư cảnh Nhất trọng tu vi sợ là cũng không có biện pháp gây chấn thương tới mình, mà vừa rồi tuy Tô Dật chưa từng dùng toàn lực, như vậy không có bao nhiêu khách khí.

So sánh với sự kinh ngạc của Tô Dật, Quý Hàm Nặc và ba Kim Đao hộ pháp còn lại đều trố mắt líu lưỡi, như là gặp quỷ rồi.

- Trên người tiểu tử này có gì đó quái lạ, cùng nhau lên, nhanh.

Trung niên dẫn đầu lấy lại tinh thần, sắc mặt âm lệ đại biến, hét lớn một tiếng, đánh tới Tô Dật, thanh đại đao trong tay phát ra chiến vang, một đao chém thẳng tới Tô Dật.

- Cùng nhau lên.

Hai người kia chóng tỉnh hồn lại, cũng một trái một phải, nắm chắc đại đao trong tay, ánh đao như điện giáng xuống Tô Dật.

Ba đạo ánh đao như điện, ba cổ khí thế ác liệt.

Chái chết của lão tứ khiến cho ba người hiểu rõ ngay lập tức, khó trách tiểu tử lần này không chạy trốn, thì ra là trên người có cổ quái, lúc này không còn khinh thường chút nào.

- Hừ, không biết sống chết.

Ba đạo thân ảnh bổ nhào tới, ba cổ thế công vừa mới động thì một thanh âm non nớt đã rơi vào trong tai ba người.

- Oành.

Một thân ảnh nhỏ màu sắc sặc sỡ xuất hiện ở trước người Tô Dật, trong nháy mắt hóa thành một phiến biển lửa nóng rực, thích phóng một hơi nóng không gì so sánh nổi.

Ba ánh đao ác liệt vô cùng, như có thể trảm phá hư không vậy, cực kỳ cường hãn, nhưng chỗ hỏa diễm tràn ngập trong nháy mắt hóa thành hư vô, sương mù bốc khói 'Lẹt rẹt', bị đốt cháy sạch sẽ.

- Không ổn rồi..

Trung niên dẫn đầu và một nam một nữ khác đột nhiên cảm giác được chuyện gì, hai tròng mắt co rút lại, thần tình trong nháy mắt đại biến vô cùng hoảng sợ.

- Rầm rầm rầm.

Ba đạo sấm sét hỏa diễm mang theo vẻ sặc sỡ, hoa mỹ chói mắt, đụng vào thân thể của ba người.

- Phốc phốc...

Ba người đồng thời hộc máu, cũng chưa tỉnh hồn lại, thân thể liền rơi thẳng xuống đất đồng thời trên thân còn có liệt diễm tràn ngập thiêu đốt không tiêu tan.

Trong nháy mắt, thân thể ba người bị thiêu thành tro tàn, chỉ để lại mấy mảnh xương vỡ cháy đen mà thôi.

Hết thảy chỉ trong thời gian hai vị thở dốc.

Hỏa diễm nóng rực sắc thái sặc sỡ co rút lại, một con chim nhỏ dang cánh, khí tức nóng bỏng trên người đang từ từ phai nhạt tiêu mất.

Mắt nhìn Tô Tiểu Soái trước mắt, Tô Dật cũng rất bất đắc dĩ, còn muốn nghiệm chứng bản thân mình một chút, ai ngờ Tô Tiểu Soái một lần liền xử lý ba tên.

Nhưng đối với thực lực của Tô Tiểu Soái hiện giờ, Tô Dật cũng không kìm nổi sự kinh hãi. Tên tiểu tử này cũng không biết thức tỉnh cái gì rồi, đây thật là quá biến thái đi.

- Cục cục...

Cách đó không xa, có người ngược lại nuốt nước bọt, ánh mắt Quý Hàm Nặc nhìn Tô Dật và Tô Tiểu Soái chằm chằm, kiều nhan liên tiếp thảng thốt, chiếc cằm nhô ra còn chưa thu trở về.

Bốn tên Kim Đao tông hộ pháp kia, Quý Hàm Nặc có chút hiểu biết a, tại một vùng gần đây cũng là những hạng người tiếng tăm lừng lẫy, trong toàn bộ Kim Đao tông hộ pháp, thực lực cũng liệt vào hàng đầu.

Chỉ trong nháy mắt mà thôi, bốn hộ pháp Kim Đao tông đã bị miểu sát rồi.