← Quay lại trang sách

Chương 956

Đặc biệt đối với thực lực của Tô Dật, Quý Hàm Nặc là người biết rất rõ.

Cách đây không lâu, rõ ràng Tô Dật còn lâu mới được đạt đến trình độ tu vi này.

Mà vừa rồi nàng ta tận mắt nhìn thấy một Kim Đao tông hộ pháp bị hắn giết trong chớp mắt chỉ bằng một chiêu, nàng tận mắt nhìn thấy, còn hoài nghi có phải là mình hoa mắt nhìn lầm rồi chăng.

Còn con chim nhỏ ấy khí tức thật kinh khủng, Quý Hàm Nặc lại run rẩy.

Khí tức nóng bỏng vừa rồi như muốn đối cháy linh hồn của nàng trong nháy mắt, thật là đáng sợ!

Ba cường giả Nguyên Hư cảnh trong tích tắc bị đốt cháy hóa thành tro bụi, thật kinh khủng bực nào!

- Là ai dám đụng đến người của Kim Đao tông ta.

Một tiếng hét lớn mênh mông cuồn cuộn hư không, sâu từ trong dãy núi truyền đến.

- Tô Dật đi mau, đó là người của Kim Đao tông. Kim Đao tông có Nguyên Hoàng cảnh cường giả ở gần đây, đi mau.

Ngay khi thanh âm rơi xuống, đinh tai nhức óc khiến cho Quý Hàm Nặc cũng lấy lại tinh thần, lập tức mặt hoa thất sắc, nói với Tô Dật.

- Đa tạ Hàm Nặc cô nương.

Tô Dật nhìn Quý Hàm Nặc gật đầu trí tạ, lập tức tỏ ý cho Tô Tiểu Soái rời đi.

Đối mặt mấy tên tu vi Nguyên Hư cảnh có thể không sợ, nhưng Kim Đao tông có Nguyên Hoàng cảnh cường giả, Tô Dật không có tự tin bằng bản thân mình, thậm chí thực lực của Tô Tiểu Soái hiện giờ có thể chống lại Nguyên Hoàng cảnh cường giả.

Xem ra người vừa mới đánh chết mấy tên Kim Đao tông này, không biết bọn họ có thủ đoạn âm thầm truyền tin, đã thông tri cho Kim Đao tông Nguyên Hoàng cảnh cường giả biết, tự nhiên đã biết Kim Lân Liệt Thiên cung ở trong tay mình, một khi rơi vào trong tay Nguyên Hoàng cảnh cường giả Kim Đao tông, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha mình.

- Vèo...

Không hề trì hoãn, Tô Dật lôi kéo Tô Tiểu Soái thi triển thân hình rời đi, không dám dừng lại chút nào.

- Nguyên Hoàng cảnh sợ cái gì, Thanh Hoàng và đại ca đâu, còn có tiểu giao hay không?

Tô Tiểu Soái vừa chạy theo Tô Dật, vừa không xem chuyện này là quan trọng, hỏi.

- Bọn họ đều không tới.

Tô Dật nói, nếu đại ca Tây Vô Tình và Thanh Hoàng hoặc là Âm Dương Minh Giao còn ở đây, vậy cũng không cần lo lắng cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Kim Đao tông nữa.

- Lão đại, chúng ta vẫn nên rút lui trước đi.

Nghe vậy, Tô Tiểu Soái lập tức quay tít một vòng, dang cánh gia tốc một chút. Nguyên Hoàng cảnh tu vi giả, có thể không gặp thì tốt hơn.

- Ngươi cũng có lúc sợ a.

Tô Dật nguýt mắt Tô Tiểu Soái, tăng tốc theo Tô Tiểu Soái, trong nháy mắt rơi vào sau đó, lập tức nguyên khí dưới chân bắt đầu khởi động, thân hình bay lên trời, dùng Phù Diêu Bách Biến Bộ tăng tốc, theo sát sau lưng Tô Tiểu Soái.

Phù Diêu Bách Biến Bộ tầng thứ ba có thể đủ nguyên khí ngưng tụ hai cánh phi hành, nhưng thời khắc này Tô Dật bay lên trời thực sự.

Đến Nguyên Hư cảnh, nguyên khí Hóa Hư, dường như có cộng minh chi lực nào đó cùng không gian, Nguyên Hư cảnh tu vi giả có thể chân chính đằng không phi hành.

Chân chính đằng không phi hành, Tô Dật mới phát hiện nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ Phù Diêu Bách Biến Bộ ngưng tụ nguyên khí hai cánh.

Chỉ có điều, bất kể Tô Dật nhanh như thế nào cũng phát hiện vẫn không thể đuổi kịp Tô Tiểu Soái, mơ hồ cảm giác Tô Tiểu Soái vẫn chưa phải là tốc độ cao nhất.

⚝ ✽ ⚝

- Chẳng lẽ lúc trước hắn giấu giếm thực lực, cũng không đúng...

Mắt nhìn Tô Dật rời đi, vẻ mặt của Quý Hàm Nặc càng khắc sâu vẻ nghi hoặc.

Lúc trước nàng ta rõ ràng thấy được thực lực của Tô Dật tuy nhiên không tầm thường, nhưng còn xa mới đạt đến mức này, nếu không cũng không thể một mực bị người của Hải Long Bang đuổi giết.

Để xem thực lực của Tô Dật vừa rồi, ngắn ngủi một thời gian, cho dù là người đột phá mau hơn nữa cũng tuyệt đối không thể tăng lên nhanh như vậy...

- Hàm Nặc sư muội.

- Hàm Nặc sư tỷ.

Quý Hàm Nặc chìm trong trầm tư, không ít thân ảnh từ phía sau lướt ra ngoài, có hai, ba chục người, tuổi tác không lớn, đều vào khoảng mười bảy mười tám cho đến 24, 25 tuổi, khí chất nam nữ đều không tầm thường.

Từ khí chất dao động trên người mà xem, nhóm người này tuổi không lớn lắm, nhưng tu vi không yếu, cũng coi là người xuất sắc trong lớp trẻ.

Đặc biệt một thanh niên áo đen đi trước, bộ dáng hai mươi mốt hai hai tuổi, thân hình cao gầy, mày kiếm mắt sáng, trông rất là tuấn lãng, tự có một cổ khí chất siêu tục.

Gặp được Quý Hàm Nặc, dáng vẻ khẩn trương trên khuôn mặt của thanh niên áo đen bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm, ân cần tiến lên hỏi:

- Hàm Nặc sư muội, muội không sao chứ, chưởng môn có nói, chúng ta không được chạy loạn, chung quanh đây có không ít cường giả Yêu tộc.

- Du sư huynh, ta không sao, khiến cho mọi người lo lắng rồi.

Quý Hàm Nặc lúc này mới hồi phục tinh thần lại, bày tỏ áy náy đối với mọi người.

- Hàm Nặc sư muội, muội có chuyện như vậy, hình như là... Kim Đao tông hộ pháp?

Thanh niên áo đen quét mắt qua bốn phía, lập tức ánh mắt đại biến, cảm thấy dường như vừa rồi ngay tại nơi này có cường giả giao thủ qua, có thi thể trên đất, nhìn kỹ, vết máu loang lổ trên áo bào có huy chương của Kim Đao tông.

- Oành.

Theo thanh niên áo đen vừa dứt tiếng nói, hai cổ khí tức mênh mông cuồn cuộn đột nhiên hàng lâm.

Một lão giả khoảng năm mươi tuổi dẫn đầu, để lộ ra tóc mai, bộ dáng lộ ra cảm giác già đi mười mấy tuổi trong một thời gian ngắn.

Lão giả phía sau khoảng sáu mươi, hai tròng mắt sáng, thân hình không cao không lớn, áo bó sát vừa vặn, tóc đen chải búi tóc chỉnh tề, trên người thời khắc này tràn ngập một cổ khí tức khiến cho người ta đảm chiến.

Lão giả năm mươi tuổi không ai khác, chính là Kim Đao tông tông chủ, mắt nhìn bốn phía đánh giá một vòng, khi nhìn thấy một cỗ thi thể và không ít xương trắng nằm rải rác trên đất, lập tức ánh mắt âm hàn, trong mắt tức giận tràn đầy tơ máu, càng thêm vẻ âm lệ.

Ánh mắt nhìn thẳng vào nhóm người Quý Hàm Nặc, Dương Bách Côn âm trầm nói:

- Thì ra là Huyền Kiếm môn đệ tử, đây là do Huyền Kiếm môn các ngươi làm sao?

- Bái kiến Dương tông chủ, khi ta tới đá có như vậy, chẳng lẽ với thực lực của chúng ta, Dương tông chủ cảm thấy chúng ta có năng thực giết được Kim Đao tông hộ pháp sao?

Dương Bách Côn tông chủ Kim Đao tông, đương nhiên là Quý Hàm Nặc biết đấy, thời khắc này cảm giác được khí tức trên người Dương Bách Côn và ánh mắt âm trầm ấy, cũng không kìm nổi thân thể phát run.

Dương Bách Côn quét mắt nhìn qua nhóm đệ tử Huyền Kiếm môn, tự nhiên cũng biết với thực lực của bốn hộ pháp Kim Đao kia, mấy tên đệ tử Huyền Kiếm môn sẽ không có thực lực đó.

- Bị một cú đánh trí mạng, làm vỡ nát nội tạng, thực lực rất mạnh, sợ là đến Nguyên Hoàng cảnh cũng không xa.

Lão giả sáu mươi đã kiểm tra qua thi thể của trung niên cao gầy, ngay sau đó đến bên cạnh Dương Bách Côn, thần sắc rất là khó coi.

- Các ngươi ở chỗ này, vậy chuyện này không thoát khỏi có liên quan tới các ngươi, nói đi, là ai làm?

Dương Bách Côn âm trầm sắc mặt, con ngươi âm hàn nhìn chằm chằm vào đám đệ tử Huyền Kiếm môn. Bốn hộ pháp Kim Đao nói là phát hiện có người của Kim Lân Liệt Thiên cung. Chuyện này rất có khả năng liên quan tới hung thủ đã giết chết con trai độc nhất của hắn, tâm tình ra sao là có thể tưởng tượng được.

- Dương tông chủ, sư muội của ta đã nói, thực lực của chúng ta không có thể giết được Kim Đao tông hộ pháp, chúng ta chỉ trùng hợp tới chỗ này, chuyện này không liên quan với chúng ta.

Thanh niên áo đen dẫn đầu Huyền Kiếm môn đi ra, mặc dù có chút phát run trước ánh mắt âm hàn và khí tức của Dương Bách Côn, nhưng cũng chắn trước người của Quý Hàm Nặc.