← Quay lại trang sách

Chương 958

Vừa dứt tiếng nói, phía trước có nguyên thủy tùng lâm, đại thụ che trời sừng sững, dãy núi liên miên che khuất.

- Chúng ta đi vào.

Tô Dật tỏ ý, cùng Tô Tiểu Soái chui vào bên trong rừng rậm.

Tại phương diện tốc độ, mặc dù Tô Dật có chút tự tin đối với Phù Diêu Bách Biến Bộ của mình, nhưng nếu so sánh cùng Nguyên Hoàng cảnh, đây quả thật là tự tin quá mức.

Tô Dật tự biết không thể so sánh với tốc độ của Nguyên Hoàng cảnh.

- Che giấu khí tức, Kim Đao tông Nguyên Hoàng cảnh cường giả rất dễ dàng đuổi theo.

Tô Dật nhắc nhở Tô Tiểu Soái, che giấu khí tức, chui vào bên trong rừng rậm nguyên thủy này so với phi hành giữa không trung phải an toàn hơn rất nhiều, chạy vào bên trong, bên trong có không ít khí tức của cường giả Yêu tộc, ngược lại càng có lợi hơn, có thể sẽ khiến cho Nguyên Hoàng cảnh cường giả Kim Đao tông có điều cố kỵ.

- Hình như nữ nhân đó biết ngươi, chúng ta chạy thoát cũng vô dụng, tự nhiên sẽ biết là chúng ta giết, nếu là Nguyên hoàng cảnh bình thường, chúng ta toàn lực liều mạng một lần, cũng không phải là không có cơ hội giết chết.

Tô Tiểu Soái lẩm bẩm, thu liễm khí tức, đã rơi thẳng lên vai của Tô Dật, muốn là Nguyên Hoàng cảnh bình thường, toàn lực mà chiến, nó có tự tin có thể chống lại cũng không sợ hãi.

- Nàng ta... xem ra không nói a.

Tô Dật lẩm bẩm, không nghĩ tới Quý Hàm Nặc lại có mặt ở đó, coi như là đã từng cứu nàng ta, tin tưởng nàng ta sẽ không khai ra mình.

Nhưng cho dù Quý Hàm Nặc có nói, Tô Dật cũng không sợ, chỉ cần trốn khỏi lần này, vậy coi như là đối mặt với toàn bộ Kim Đao tông, hiện tại Bá Vương tông cũng có thể chống lại.

Về phần chống đỡ Nguyên Hoàng cảnh tu vi giả, tuy Tô Dật khẳng định thân phận phượng hoàng ấu tế (thú con) của Tô Tiểu Soái, nhưng sợ cái gọi là sau khi giác tỉnh, tu vi tăng vọt đến Yêu Hư cảnh Cửu trọng đỉnh cao, nhưng cũng không có tự tin khiến cho Tô Tiểu Soái đi chống lại Nguyên Hoàng cảnh cường giả, vạn nhất không phải là cường giả tu vi Nguyên Hoàng cảnh bình thường thì hậu quả càng phiền phức lớn rồi.

⚝ ✽ ⚝

Trên núi, cự thạch lởm chởm, chỉ có hai người Quý Thiên Phục và Quý Hàm Nặc.

Quý Thiên Phục ngưng kết thủ ấn, bố trí một đạo phong ấn cấm chế cách âm đơn giản ở chung quanh, mắt nhìn Quý Hàm Nặc, hỏi:

- Hàm Nặc, bốn hộ pháp Kim Đao tông rốt cuộc là người nào giết, người đó con phải biết?

- Xem ra không thể qua mặt được cha a.

Đôi môi đỏ mọng của Quý Hàm Nặc bất đắc dĩ nhấc lên một nụ cười.

- Nói đi, người con cực lực che giấu đó, chẳng lẽ là Huyền Kiếm môn trưởng lão ta hay sao?

Có câu nói không ai hiểu con gái bằng cha, Quý Thiên Phục sao lại không hiểu con gái của mình chứ. Nếu là người khác có thể hắn sẽ không nhận ra, nhưng người mà con gái cực lực che giấu ấy, dĩ nhiên chỉ có người của Huyền Kiếm môn.

Nhưng trong Huyền Kiếm môn, người có thực lực đánh chết bốn hộ pháp Kim Đao tông trong thời gian cực ngắn ấy, cũng chỉ có cấp bậc trưởng lão trở lên.

Điều này làm cho Quý Thiên Phục hơi nghi hoặc một chút, Huyền Kiếm môn và Kim Đao tông tuy không có giao tình gì, thậm chí cũng có đọ sức âm thầm, nhưng thật sự không có oán cừu sâu nặng nào.

Hiện tại cường giả Huyền Kiếm môn đều ở bên cạnh mình, thời khắc này còn đang tìm tòi động tĩnh khác thường ở nơi này, không hề có ai rời đi xuất thủ.

- Cha, cha còn nhớ Tô Dật đã cứu con thoát khỏi tay Hải Long Bang hay không?

Quý Hàm Nặc do dự một chút, không che giấu trước mặt cha.

- Con nói thiếu niên kia a, tuổi không lớn lắm, thật ra thì không tầm thường. Huyền Kiếm môn chúng ta xem như còn thiếu hắn một nhân tình.

Quý Thiên Phục gật gật đầu. Thiếu niên ấy khiến cho hắn khắc sâu ấn tượng, đã từng tán thưởng.

- Là hắn xuất thủ.

Quý Hàm Nặc do dự một chút, sau đó khẽ nói, trong mắt vẫn chấn động ghê gớm khó có thể nhẫn nhịn.

- Là cường giả bên cạnh hắn xuất thủ?

Quý Thiên Phục có chút kinh ngạc.

- Không, chính là Tô Dật xuất thủ, một chiêu liền đánh chết một Kim Đao tông hộ pháp. Bên cạnh hắn còn có một con chim kỳ quái, hẳn là Yêu Hư cảnh rồi, trong nháy mắt đốt cháy ba hộ pháp Kim Đao tông.

Quý Hàm Nặc nói, trong lòng vẫn còn sợ hãi, Khí tức nóng bỏng trên người con điểu nhi sặc sỡ kỳ quái ấy thật là đáng sợ, cảm thấy xa xa cũng có thể đốt cháy cả linh hồn của mình vậy.

- Cái gì, Tô Dật đó một chiêu đánh chết một Kim Đao tông hộ pháp.

Quý Thiên Phục chấn động ghê gớm. Nếu là Yêu Hư cảnh cường giả Yêu tộc xuất thủ, đánh giết ba Kim Đao tông hộ pháp Nguyên Hư cảnh trong chớp mắt thì cũng không phải là chuyện gì ly kỳ.

Nhưng đây là thiếu niên còn rất trẻ a, lần trước rõ ràng hắn cảm thấy thực lực mới chỉ là Nguyên Chân cảnh mà thôi, một chiêu đánh chết một Kim Đao tông hộ pháp, Kim Đao tông hộ pháp ấy ít nhất cũng là Nguyên Hư cảnh Tam trọng Tứ trọng, đây là cần đến thực lực bực nào.

- Đúng thật là hắn tự mình xuất thủ, một chiêu đánh chết hay sao?

Quý Thiên Phục hoàn toàn không để cho tin, đối với Quý Hàm Nặc hỏi.

- Đúng là như thế.

Quý Hàm Nặc biết phụ thân khó mà tin được, chính nàng tận mắt nhìn thấy mà cũng không thể tưởng tượng nổi.

- Nếu là thật, như vậy cũng khó mà tin được.

Quý Thiên Phục lẩm bẩm, nội tâm khó có thể bình tĩnh.

Thiếu niên kia mới bao nhiêu tuổi, còn muốn nhỏ hơn cả Quý Hàm Nặc, nếu thật một chiêu đánh chết người có tu vi Nguyên Hư cảnh Tam trọng Tứ trọng, đây thật quá biến thái đi.

Quan trọng nhất là, lần trước rõ ràng hắn ta mới vừa vặn đến Nguyên Chân cảnh mà thôi, có lẽ là Kim Đao tông hộ pháp xuất thủ ấy trước đó đã bị trọng thương, hoặc là nguyên nhân khác. Tóm lại, Quý Thiên Phục không thể giữ được bình tĩnh, thực tế cảm thấy không thể tin.

- Cha, Dương Bách Côn đuổi theo, con sợ hắn có chuyện, cha có thể bảo hộ cho hắn một chút hay không.

Quý Hàm Nặc khẽ cắn môi, trong đôi mắt sáng có sắc ngưng tụ. Dương Bách Côn đuổi theo chính là hướng Tô Dật rời đi.

- Trước đó có nghe Dương Xuyên, con trai độc nhất của Dương Bách Côn bị người giết. Cha nhận được tin tức lúc ở gần đây, dường như Kim Đao tông phát hiện ra người đánh chết Dương Xuyên, vì thế người của Kim Đao tông một mực đào sâu ba thước tìm kiếm. Dương Bách Côn cũng chạy tới nơi này ngay lập tức. Nếu cha đoán không lầm, người mà Kim Đao tông muốn tìm, khẳng định có liên quan tới Tô Dật. Nếu không, chỉ tính riêng về chuyện giết mấy tên Kim Đao tông hộ pháp, Dương Bách Côn không đến mức nổi giận mà làm khó mấy người hậu bối các ngươi, đắc tội với Huyền Kiếm môn chúng ta.

Quý Thiên Phục suy nghĩ, trong ánh mắt có quang mang dao động, nói:

- Chẳng lẽ người đánh chết Dương Xuyên chính là Tô Dật, chí ít cũng có quan hệ a...

- Cha, cha nhất định phải cứu Tô Dật.

Quý Hàm Nặc cũng biến sắc, nhớ lại thần tình của mấy tên Kim Đao tông hộ pháp khi nhìn thấy Tô Dật, đoán chừng suy đoán của phụ thân rất có khả năng. Nếu Tô Dật có liên quan tới người giết Dương Xuyên, e rằng Dương Bách Côn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Hàm Nặc, nếu như Tô Dật thật sự có liên quan tới cái chết của Dương Xuyên, con cũng biết nếu Huyền Kiếm môn chúng ta nhúng tay vào, vậy là không chết với Kim Đao tông không thôi. Dương Xuyên ấy nghe nói cũng không thành tài, thế nhưng hắn ta là con trai độc nhất của Dương Bách Côn. Con vừa mới giúp Tô Dật che giấu thân phận, coi như đã trả một nhân tình cho hắn rồi.

Quý Thiên Phục nghiêm nghị nói.