Chương 974
Đi ra khỏi khu rừng này, lại tiếp tục đi thẳng về phía đông, thì đã có thể đến địa bàn của Âm Dương Minh giao rồi.
Trong lúc đoàn người đang chạy đi, thỉnh thoảng Nam Cung Ngưng Nguyệt sẽ lại lên tiếng, chỉ rõ đường cho Tô Dật.
Quả thật nàng rất hiểu rõ địa hình của khu rừng này, hơn nữa còn hiểu rõ địa bàn chiếm cứ của tất cả các thế lực chung quanh đây.
Âm Dương Minh Giao với tư cách là một vị Yêu Hoang cảnh, đương nhiên là một nhân vật cao cao tại thượng, được rất nhiều tán tu, dong binh đoàn kính trọng. Với những người tu vi không quá mạnh mẽ mà nói, chỉ có thể đi vòng qua chỗ này.
Nhưng mà Nam Cung Ngưng Nguyệt thật sự không rõ, tại sao thiếu niên này lại phải tiến vào sào huyệt của Âm Dương Minh giao, nhưng mà nàng cũng không hỏi nhiều.
Tô Dật cũng không nói cho nàng biết, kỳ thật Âm Dương Minh Giao đã bị hắn thu phục.
Tiếp xúc với nhau trong thời gian dài, rốt cuộc Tô Dật cũng có chút thưởng thức vị Nam Cung Ngưng Nguyệt này.
Hắn đã từng nghĩ cách thăm dò bọn hắn. Khi một con Yêu thú cường đại xuất hiện, Tô Dật cũng không bày ra toàn lực, hơn nữa còn giả vờ bày ra tư thế khó có thể chống lại.
Tại thời khắc mấu chốt, hắn nói chỉ có thể mang theo một mình Nam Cung Ngưng Nguyệt rời đi, mười một người còn lại của Thương Nguyệt Dong binh đoàn thì không thể nào chiếu cố hơn nữa rồi.
Nhưng thái độ của Nam Cung Ngưng Nguyệt lại biến đổi hoàn toàn, nàng thề phải cùng đồng sinh cộng tử với đám thủ hạ của mình, dù cho Tô Dật uy bức, lợi dụ như thế nào thì nàng đểu bỏ mặc ngoài tai.
Tình huống như vậy, làm cho Tô Dật âm thầm gật đầu không thôi.
Nếu như Nam Cung Ngưng Nguyệt đồng ý, vì tính mạng của mình mà vứt bỏ đám huynh đệ đã cùng mình vào sinh ra tử, thì Tô Dật tuyệt đối sẽ không dám tin tưởng nàng.
Cuối cùng, Tô Dật và Tô Tiểu Suất, hiểm lại càng thêm hiểm, cứu mười hai người kia ra khỏi hiểm cảnh, làm cho tất cả mọi người đều thở phào một hơi.
- Hình như tình huống có chút không quá tốt!
Trong lúc chạy đi, Tô Dật âm thầm nhíu mày, thản nhiên mở miệng thốt ra một câu.
Hắn phát hiện hoạt động của đám yêu thú trong rừng có chút bất thường, điều này làm cho hắn bất giác sinh ra đề phòng.
Tình huống như vậy, đương nhiên Nam Cung Ngưng Nguyệt cũng phát hiện ra, chỉ nghe nàng nói:
- Có lẽ chung quanh có cường giả qua lại, khiến cho đám yêu thu này bị kinh hãi, nên thái độ mới khác thường như vậy.
Nghe nàng nói như vậy, Tô Dật cũng chỉ khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đám cường giả kia, có thể là Yêu thú cường đại, hoặc là cường giả trong Nhân loại.
Bất kể là tình huống như thế nào, Tô Dật cũng đều cảm thấy có chút không ổn.
- Chúng ta phải tăng thêm tốc độ thôi.
Tô Dật mở miệng nói, giọng điệu có thâm trầm.
Mọi người nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, nhưng mà theo thời gian trôi qua, bọn hắn lại có cảm giác như mình đang hoảng sợ bỏ chạy thục mạng.
Sau lưng bọn hắn, giống như có một nhân vật vô cùng cường đại đuổi theo vậy.
Tô Dật âm thầm tính toán thời gian một chút, hiện tại có lẽ tin tức đám người Nhiễm Diễm chết trong Kiếm Tinh Thành đã truyền đến tai đám cường giả như tông chủ Thất Tinh Kiếm tông... Nhiễm Kiếm Hiên rồi.
Trước mắt, chắc chắc đám người kia đã bắt đầu có hành động rồi. Nói không biết chừng còn đã truy ra được một ít dấu vết mà hắn để lại, đuổi theo đến tận chỗ này rồi.
Vừa nghĩ đến đây, bọn hắn nào dám trì hoãn hơn nữa, tất cả đều đẩy tốc độ lên đến cực hạn.
Ngay cả Tô Tiểu Suất, vẻ mặt vốn nghiêm túc này càng nghiêm túc hơn. Đôi móng vuốt nhỏ bé, mỗi bộ kẹp chặt lấy một người, nhanh chóng bay đi.
Tô Dật như ngựa xung trận chạy lên trước, dẫn theo mọi người không ngừng vòng qua vòng lại trong rừng, đường đi hết sức vòng vèo. Dựa vào điểm đặc thu của Hỗn Nguyên Chí Tôn, bọn hắn lần lượt né tránh được các khu vực có Yêu thú cường đại trấn giữ.
Hiện tại hắn chỉ một lòng muốn trở về sớm một chút, mảnh núi rừng này hiện tại đã không còn yên ổn nữa rồi.
Đương nhiên điều này cũng là do hắn góp một phần công lao rất lớn.
- Lão đại, ta cảm ứng được khí tức của đám người Thanh Hoang!
Đột nhiên, trong lúc phi hành, Tô Tiểu Suất mở miệng nói với Tô Dật một câu.
Bộ dạng còn hết sức hưng phấn.
- Ta cũng cảm ứng được! Chúng ta nhanh chóng chạy đến chỗ đó đi!
Tô Dật đại hỉ, vui vẻ nói.
Hắn và Tô Tiểu Suất đều có thể cảm ứng được khí tức của hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đã vô cùng gần. Chuyện này đối với bọn hắn mà nói, quả thật là quá mức vui mừng.
Đã có hai vị cường giả kia đến, Tô Dật hắn lại có thể tiếp tục xông pha ở chỗ này rồi.
Trong tất cả các thế lực lớn, bao gồm cả những thú hoàng cường đại kia, có lẽ là có rất ít người nào đó có thể đối phó với hai vị Yêu Hoàng cảnh.
Quả nhiên không lâu sau, rốt cuộc Tô Dật cũng đã nhìn thấy được bóng dáng của Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng. Ngoài ra còn có một con Lang Đầu Yêu bức.
- Chủ nhân!
Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng chạy đến trước mặt Tô Dật, cung kính hành lễ.
- Các ngươi đến đúng lúc lắm!
Tô Dật khẽ gật đầu. Cười cười nói.
- Bọn họ là... hai vị thú hoàng?
Nhìn thấy ba bóng dáng vừa xuất hiện kia, Nam Cung Ngưng Nguyệt chợt cảm thấy toàn thân lạnh toát, miệng há rộng, đôi mắt thì trừng lớn, hoàn toàn bộ dạng của sự sợ hãi đến cực độ.
Nàng không có để cảm ứng được, hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng chính là Yêu thú chi thân. Cái khí tức đáng sợ, cuồn cuộn tản ra từ thân bọn hắn, làm cho bọn hắn giống như một vực sâu đen kịt không thấy đáy hiện ra trước mặt mọi người, làm cho mọi người như rơi vào hầm băng.
Yêu thú có thể hóa thành hình người, đó chắc hẳn là Yêu Hoàng cảnh, không thể nghi ngờ.
Nhưng mà, hai vị Yêu Hoàng cảnh kia mới vừa gọi thiếu niên kia là gì cơ? Chủ nhân?
Nam Cung Ngưng Nguyệt móc móc lỗ tai, hoài nghi có phải là mình đã nghe nhầm hay không.
Lúc trước, khi con chim nhỏ kia mở miệng nói chuyện, đã làm nàng kinh ngạc vô cùng rồi. Hiện tại, ngay thời điểm này, quả thật là một sự trùng kích cực hạn.
- Chủ nhân, nếu như đã không còn chuyện gì khác, vậy thì bây giờ chúng ta mau trở về đi!
Thanh Hoàng bước lên trước, sau khi đưa mắt nhìn đám người của Thương Nguyệt dong binh đoàn, cũng không hỏi han gì nhiều, chỉ nói ra một câu như vậy.
Y có thể nhìn ra được, hẳn là đám người Tô Dật đã trải qua một vài chuyện, hiện tại chắc là cần phải về rồi.
Nhưng mà Tô Dật lại đột nhiên cười cười, khoát tay áo nói:
- Chuyện này không vội!
Chợt hắn đảo mắt quan sát chung quanh, rốt cuộc cũng tìm được một khu vực khá tốt, liền nói với Tô Tiểu Suất:
- Tiểu Suất, mau đi nhóm lửa đi, chúng ta thử xem thịt của Thanh Cương Liệt Thiên Hổ như thế nào.
Nói xong, Tô Dật đã chạy đến bên cạnh một dòng suối, lấy thi thể của Thanh Cương Liệt Thiên Hổ ra khỏi không gian đại lý, bắt đầu tẩy rửa cho sạch.
- Được!
Thấy động tác của Tô Dật, nước miếng của Tô Tiểu Suất liền “xùy xùy rơi xuống. Nó hoan hô một tiếng, hai cánh liền vũ động, bay đi tìm củi nhóm lửa.
Hành động như vậy làm cho đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt nhìn đến sững sờ, tất cả đều trợn tròn mắt.
Bọn hắn có chút nghĩ không tông, tại sao khi gặp được hai vị Thú Hoàng cảnh này, thiếu niên này lại không vội vàng tìm kiếm một nơi an toàn nữa, trái lại còn dừng lại ở chỗ này làm gì? Thịt nướng? Hầm cách thủy sao?
Bộ dạng kia đều là việc quen dễ làm, rõ ràng là có tay nghề cao.
- Chúng ta ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, vừa ăn vừa chờ. Nhìn xem người nào lại xui xẻo như vậy, là người đầu tiên rơi vào hố.
Tô Dật vô cùng phấn khởi mà nướng thịt ăn, bên cạnh là một nồi lớn đang hầm cách thủy, miếng thịt đang nổi lên, rất bắt mắt.
Từng món gia vị được hắn cho vào, một mùi thơm tinh tế bay ra, làm cho tất cả mọi người đều phải dựng lên ngón trỏ.
Nếu như hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đã đến vậy thì Tô Dật không còn gì phải sợ nữa. Hắn muốn đứng đợi ở chỗ này, bất kể là người nào tìm đến tận cửa thì hắn cũng tự tin là có thể thu thập.
Hắn đã kết oán với ba nhà thế lực Thất Tinh kiếm tông, Kim Đao tông và Thanh Minh kiếm tông, vậy thì giết thêm vài người cũng chẳng sao.
Ngoài ra, Kim Lân Liệt Thiên Cung còn đang nằm trong tay Phệ Linh Hoàng đấy, nếu đối phương có thể chủ động tìm đến cửa, cũng đỡ mất công hắn phải tự thân đi tìm.