← Quay lại trang sách

Chương 975

Tô Dật vậy mà hoàn toàn không sốt ruột, dù cho tình trạng khẩn cấp thì vẫn ung dung cắt thịt hầm canh, Tô Tiểu Suất ở bên cạnh hỗn trợ, hai người loay hoay miệng không ngừng khen ngon, khí thế ngất trời, quả thật là vô tư.

Đám người bên cạnh đều trợn trừng mắt, ngay cả Âm Dương Minh Hoàng cũng không ngoại lệ. Y đi theo Tô Dật chưa được lâu, vẫn chưa thử qua tay nghề của của chủ nhân nhà mình.

Thanh Hoàng đứng bên cạnh vừa nuốt nước miếng, mà sống lưng cũng có chút phát lạnh. Lúc trước y cũng từng bị Tô Dật cắt xuống một miếng thịt.

- Nhanh ăn được rồi, nhanh ăn được rồi!

Tô Tiểu Suất hét lên, nhảy chim sáo, hưng phấn vô cùng.

Hương thịt đậm đà phiêu tán trong không khí, làm cho mười hai người của Thương Nguyệt dong binh đoàn Nam Cung Ngưng Nguyệt cũng phải giật giật sống mũi hít hà, tận lực nuốt nước miếng.

- Đến đây, mọi người cùng nếm thử một chút đi.

Đợi đến lúc thịt đã hoàn toàn được nướng chín rồi, hắn liền chia cho tất cả mọi người mỗi người một phần, bao gồm cả Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Lang Bức và đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt.

- Các ngươi đều có thương thế trên người, ăn một ít thịt Yêu thú này cũng xem như có không ít chỗ tốt.

Tô Dật đưa mắt nhìn đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt, nói với bọn họ một câu như vậy.

Lúc đầu, mười hai người của Thương Nguyệt dong binh đoàn đều có chút lúng túng, nhưng mà hiện tại, bọn hắn lại không cưỡng lại được mùi thịt mê người nữa, tất cả đều gia nhập vào bữa ăn rồi.

Một đám người hơn mười người cặm cụi mà ăn, ăn đến mức mười đầu ngón tay đều chảy mỡ.

- Thật ngon!

Một thành viên của Thương Nguyệt Dong binh đoàn vừa ăn vừa khen lấy khen để, không ngừng gật đầu.

- Mới vừa rồi, ta thấy hổ thân này hình như có chút quen mắt.

Trong lúc ăn thịt, chợt có một vị khác của Dong binh đoàn lên tiếng, nói ra một câu như vậy.

- Hình như la Thanh Cương Liệt Thiên Hổ, giống như vật cưỡi của tông chủ Thất Tinh kiếm tông Nhiễm Kiếm hiên.

Ở bên cạnh, lại có một người khác bắt được chủ đề, nói ra một câu như vậy.

Giữa Thương Nguyệt dong binh đoàn và Thất Tinh Kiếm tông từng xảy ra một ít đụng chạm, đương nhiên bọn hắn cũng khá quen thuộc với vật cưỡi của Nhiễm Kiếm Hiên. Biết rõ đó là một con Thanh Cương Liệt Thiên Hổ.

Mà mới vừa rồi, cái xác hổ khổng lồ mà Tô Dật lấy ra, thoạt nhìn thì rất giống Thanh Cương Liệt Thiên Hổ, vậy nên bọn hắn mới cảm thấy có chút quen mắt.

Nghe bọn hắn nói vậy, Tô Dật chỉ hờ hững cười cười, cũng không lên tiếng.

Trái lại thì Tô Tiểu Suất ngồi bên cạnh, đầu cũng không thèm ngẩng lên một cái, sau khi cắn một miệng lớn thịt nướng thơm phức, vừa nhai vừa nói, âm thanh hơi biến dạn, nghe ông rõ:

- Không sai, chính là Thanh Cương Liệt Hổ mà các ngươi nói đấy.

Mười hai người của Thương Nguyệt Dong binh đoàn nghe nói vậy, lập tức đồng loạt dừng động tác nhai nuốt, hai mặt nhìn nhau.

- Ngươi nói là, bây giờ chúng ta đang ăn vật cưỡi của Nhiễm Kiếm Hiên?

Sau một hồi, mới có người hoài nghi lên tiếng, hắn ta trừng mắt nhìn Tô Tiểu Suất, bộ dạng khó có thể tin được.

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn Tô Tiểu Suất đang vùi đầu mà ăn, tất cả đều muốn nghe được câu trả lời của nó.

- Không sai!

Tô Tiểu Suất vẫn trả lời hết sức dứt khoát.

Nghe được câu trả lời của nó, tất cả mọi người của Thương Nguyệt Dong Binh đoàn đều chấn kinh.

Vật cưỡi của Nhiễm Kiếm Hiên chính là một con Yêu thú Yêu Hư cảnh tầng ba cường hãn đấy. Vậy mà hiện tại lại bị thiếu niên này và một chú chim nhỏ cắt thành miếng nhỏ, nướng thịt, và hầm canh ăn.

Nếu như để cho người của Thất Tinh kiếm tông biết được chuyện này, bọn hắn sẽ giận thành bộ dạng gì đây?

Mà cũng vì lý do này, mà ánh mắt của đám người Thương Nguyệt Dong Binh đoàn khi nhìn Tô Dật và Tô Tiểu Suất cũng có nhiều thay đổi.

Một chú chim có thể mở miệng nói chuyện, đại khái cũng phải là Yêu Hư cảnh, không thể nghi ngờ. Mà thiếu niên kia sâu cạn ra sao, mọi người vẫn chưa thể nhìn thấu. Nhưng mà có thể làm cho hai vị Yêu Hoàng cảnh cam nguyện đi theo, chắc chắn là không hề đơn giản.

Đám người chung quanh, kể cả Nam Cung Ngưng Nguyệt cũng đưa mắt nhìn Tô Dật thật sâu. Trong ánh mắt lộ ra cái nhìn khó hiểu, còn có một tia sáng lưu động, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Dưỡi sự dẫn dắt của Tô Dật, mọi người vừa ăn thịt vừa lấy ra hơn mười chiếc bát to, mỗi người bới thêm một chén canh thịt thơm phức nữa.

- Ở bên trong thịt này có rất nhiều năng lượng tinh thuần, ta cần phải luyện hóa một phen.

Sau khi ăn xong, mấy thành viên của Thương Nguyệt dong binh đoàn đều cảm nhận được bên trong cơ thể mình có một luồng năng lượng hùng hồn đang chảy xuôi, không khỏi muốn nghỉ ngơi điều tức một phen.

Thịt của vị Thanh Cương Liệt Thiên Hổ Yêu Hư cảnh này, có thể nói là đã mang đến một chỗ tốt cho bọn hắn.

Bọn hắn đều biết rõ, sợ là sau khi điều tức, hấp thu năng lượng, thương thế trên thân bọn họ sẽ khôi phục được kha khá, ít nhất là bảy tám phần.

- Đều đi điều tức đi, chúng ta cũng không vội lên đường. Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, các ngươi hộ pháp!

Tô Dật lên tiếng, phân phó tất cả mọi người.

Hiện tại, kỳ thật hắn không còn nôn nóng trở về nữa, trái lại còn có chút mong chờ, xem thế lực nhà nào dám tìm đến tận cửa.

Nhưng mà hiện tại, thịt cũng đã ăn xong rồi, nhưng vẫn chưa có người nào mò tới. Vì vậy hắn đã dứt khoát để cho mọi người ở lại chỗ này điều tức một phen, đợi chờ thêm một chút nữa cũng được.

“Cô gái này cũng không phải là loại người đơn giản!

Sau một hồi điều tức, Tô Dật mở hai mắt ra đánh giá Nam Cung Ngưng Nguyệt khoanh chân ngồi ở phía đối diện, trong lòng thầm nghĩ một câu như vậy.

Người này thân là một nữ nhi, lại có thể dẫn dắt Thương Nguyệt dong binh đoàn đến một cái tầm không hề bình thường. Hơn nữa, thanh danh lại rất không thôi, hẳn là thủ đoạn phi phàm.

Mặt khác, qua một đoạn thời gian ngắn ngui đi chung với nhau này, Tô Dật cũng cảm giác mình có chút không hiểu thấu nàng. Lòng dạ của đối phương cũng rất sâu, khó mà đo lường được.

“Đợi sau khi hoàn thành món giao dịch này, phải nhanh chóng đuổi bọn hắn đi!

Tô Dật âm thầm nghĩ đến đây. Hắn thật sự không muốn giữ lại bên cạnh mình một người lòng dạ quá sâu, đây không phải là tính cách của hắn.

Nhưng mà Tô Dật đã đồng ý với Nam Cung Ngưng Nguyệt, nên sẽ đưa các nàng đến chỗ an toàn. Đến lúc đó hắn còn có được tin tức về bảo toàn, tính là trao đổi công bằng rồi.

“Vù...

Mọi người chậm rãi thổ nạp, thời gian nhanh chóng trôi qua, trong lúc bất tri bất giác, sắc trời đã bắt đầu tối rồi. Sau đó, ánh nắng ban mai lại lặng lẽ xuyên qua tán cây, rơi xuống trên thân bọn hắn. Nghiễm nhiên là đêm dài cứ thế qua mau rồi.

- Ài...

Tô Dật thở dài một hơi, chờ đợi suốt cả một đêm nhưng ngay cả một cây lông chim cũng không đợi được, điều này làm hắn cảm thấy vô cùng phiền muộn.

Nhiễm Kiếm Hiên, Thanh Minh Tông, Phệ Linh Hoàng... Những người mà Tô Dật muốn gặp vậy mà không có một ai chạy đến.

- Chúng ta đi về trước đi, có một ngày ta sẽ quay trở lại để thanh toán!

Tô Dật cũng không có ý định chờ đợi thêm nữa, liền quyết định trở về.

Lập tức, đoàn người lại lần nữa lên đường.

Lần này, trong mười hai người của Thương Nguyệt Dong Binh đoàn, đã có tám người khôi phục gần như hoàn toàn. Bốn người còn lại thì bởi vì tay chân đã bị cắt đứt gân, nên vẫn không thể động đậy được.

Nhưng mà, tốc độ di chuyển của mọi người cũng đã được cải thiện rất nhiều. Tô Dật và Tô Tiểu Suất cũng không cần hỗ trợ cho đám bọn hắn nữa rồi.

Đoạn đường này vô cùng thuận lơi, đám người Tô Dật cũng không hao phí quá nhiều thời gian, đã về đến được tiểu sơn môn mà Âm Dương Minh Giao tọa trấn.

Mà lúc này, Tây Vô Tình cũng đã trở về rồi.

- Đại ca, vật đã tìm kiếm ra chưa?

Đại ca Tây Vô Tình là muốn tìm kiếm dược liệu để luyện chế Hoàng Cực Thiên Hồn đan. Tô Dật cũng rất coi trọng việc này, hắn hy vọng đại ca mình có thể thành công.

- Đương nhiên!

Tây Vô Tình khẽ cười một tiếng, đưa mắt nhìn Tô Dật nói:

- Hiện tại đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, đợi mọi thứ ổn định rồi, ta sẽ lập tức luyện chế.

- Thật tốt quá!

Tô Dật cảm thấy rất cao hứng, không khỏi thốt ra một câu như vậy.

- Bọn họ là?

Khi nhìn thấy Nam Cung Ngưng Nguyệt và mười một thành viên khác của Thương Nguyệt dong binh đoàn, Tây Vô Tình không khỏi lên tiếng hỏi thăm.

- Đang muốn nói với đại ca chuyện này, chúng ta tiến vào trong đại điện thương nghị đi.

Nói đến chuyện này, biểu cảm của Tô Dật lập tức trở nên nghiêm túc, nói ra một câu như vậy.