Chương 976
Rất nhanh, trong đại điện đã đầy ắp người ngồi.
Tô Dật giới thiệu qua mười hai người của Thương Nguyệt dong binh đoàn Nam Cung Ngưng Nguyệt một lượt, cũng nói rõ những chuyện đã phát sinh trước đó, dẫn đến chuyện bọn hắn chung đường sau này.
Ngoại trừ vị đoàn trưởng Nam Cung Ngưng Nguyệt ra thì mười một người còn lại đều là anh em kết nghĩa. Nghe nói từ nhỏ, bọn hắn đã không cha không mẹ, cuối cùng gặp gỡ đã kết giao, mãi đến sau này, khi quen biết với Nam Cung Ngưng Nguyệt, gia nhập vào Thương Nguyệt dong binh đoàn, trở thành những trợ thủ đắc lực nhất của nàng.
Mười một người này, có tên đầu rất dễ nhớ. Tô Dật nghe qua một lần đã nhớ hết cả rồi. Bọn họ là dựa theo độ lớn của tuổi tác để gọi tên, lần lượt là Nguyên Nhất, Nguyên Nhị, Nguyên Tam... cho đến tận Nguyên Thập Nhất.
- Tin tức về bảo tàng?
Sau khi nghe Tô Dật giới thiệu, Tây Vô Tình khẽ cau mày, vội nhìn về phía Nam Cung Ngưng Nguyệt hỏi:
- Đây là bảo tàng loại gì vậy?
Ánh mắt của y cực kỳ sắc bén, lại không hề nhấp nháy, giống như đôi mắt chim ưng, đang nhìn chằm chằm vào con mồi, nhìn cho Nam Cung Ngưng Nguyệt cảm thấy sợ hãi.
Ánh mắt kia giống như là muốn nói... Nếu như Nam Cung Ngưng Nguyệt nàng dám cả gan lừa gạt Tô Dật mà nói, vậy thì kết cục nhất định sẽ rất thê thảm.
- Là một tòa nguyên thạch khoáng tàng, tin tức tuyệt đối tin cậy!
Nỗ lực áp xuống sự sợ hãi trong lòng, Nam Cung Ngưng Nguyệt nâng mí mắt, nhìn thẳng Tây Vô Tình nói ra.
- Nguyên thạch khoáng tàng?
Nghe Nam Cung Ngưng Nguyệt nói như vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây, bao gồm cả đám người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Tô Dật đều sững sờ.
Nguyên thạch khoáng không phải là vật tầm thường, đó là một loại tài nguyên rất khó có được. Mỗi một lần nó xuất hiện, đều sẽ bị những thế lực cường đại nắm giữ trong tay.
Nếu như số lượng trong bảo tàng kia là rất lớn, vậy thì đây tuyệt đối là một khoản tiền rất lớn đấy.
Lúc trước, khi Tô Dật đi qua Man yêu rừng rậm, đã từng bị người của Hắc Sát môn bắt đến mỏ quặng làm việc tay chân một đoạn thời gian, nên hắn biết rõ chỗ tốt ở trong đó là cực lớn.
- Tin tức này ngươi chắc chắn được bao nhiêu?
Tô Dật nhướn mày, nhìn Nam Cung Ngưng Nguyệt hỏi một câu.
Nội tâm hắn có chút kích động. Nếu quả thật giống như lời Nam Cung Ngưng Nguyệt đã nói, thật sự có một tòa nguyên thạch khoáng tàng, thì không phải bọn hắn sắp phải tài rồi sao?
Hiện tại, hắn đang thiếu nợ Linh Bảo các một khoản kếch xù, đã làm cho hắn cảm thấy đau đầu không thôi rồi. Chẳng lẽ, sẽ lập tức có một món tiền lớn từ trên trời rơi xuống.
Đương nhiên, Tô Dật cũng không bị tin tức này làm cho choáng váng đầu óc.
Hắn biết rõ, nếu như để quá nhiều người biết tin tức này, vậy thì giá trị của nó sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
Chỗ tốt như vậy, đương nhiên phải nắm hết toàn bộ trong tay mình mới là tốt nhất.
- Khoáng tàng này là trong lúc vô tình ta đã phát hiện ra, có lẽ những người khác vẫn chưa biết được. Cho dù là có, có lẽ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Nam Cung Ngưng Nguyệt suy nghĩ một chút, sau đó vô cùng chắc chắn nói ra.
Sau khi nghe nàng giải thích một hồi, rốt cuộc mọi người cũng hiểu rõ, hóa ra tổ tông Nam Cung Ngưng Nguyệt lại có một ít thủ đoạn đặc biệt, có thể căn cứ vào đặc điểm địa hình, có thể tìm ra được vị trí của khoáng tàng.
Trong lòng Tô Dật biết rõ, đó đại khái chính là phong thủy phương pháp do đời trước để lại.
- Nam Cung gia các ngươi vậy mà còn có cái bản lĩnh này?
Tây Vô Tình khẽ gật đầu, cũng đã tin tưởng Nam Cung Ngưng Nguyệt hơn một chút.
- Đại ca, không bằng chúng ta nhanh chóng đi điều tra một phen đi. Chỗ tốt bậc này, cần phải cẩn thận một chút mới phải, không thể để nó rơi vào trong tay người khác được.
Tô Dật xoa xoa hai tay vào nhau, cười hắc hắc nói.
Trong ánh mắt đã sớm phát ra ánh sáng màu xanh rồi. Nguyên thạch khoáng tàng đấy, đây quả thật là một chỗ tốt cực kỳ lớn.
Biết được tin tức này từ chỗ Nam Cung Ngưng Nguyệt, Tô Dật liền cảm thấy, mình đã có thể thực hiện được một vài mục tiêu nho nhỏ rồi. Đó chính là đầu tiên phải đào ra mười tỷ nguyên thạch, trả lại cho Linh bảo các.
Hắn chỉ hận hiện tại không thể bảo Nam Cung Ngưng Nguyệt dẫn đường cho mình, nhanh chóng đi đào cái bảo tàng kia.
Nhưng mà, sau khi Tây Vô Tình suy nghĩ một hồi, y lại lắc đầu, nói với Tô Dật:
- Việc này tạm thời không vội. Nếu như đã không có người nào biết đến tòa khoáng tàng này thì chúng ta cũng không cần phải quá vội.
Hắn nói xong, lập tức quay đầu nhìn về phía Tô Dật, tiếp tục nói:
- Ước chừng còn khoảng hai tháng nữa, Liên minh đại hội ở Hỗn Loạn vực sẽ bắt đầu. Đến lúc đó, các thế lực trẻ tuổi bậc nhất, bậc hai nơi này đều sẽ đén tham dự, sẽ là một trận thịnh hội khó có được. Tiểu tử ngươi nên đi tham gia một chút đi. Giành được thắng lợi cuối cùng sẽ có được chỗ tốt không tầm thường đâu, không thể bỏ qua việc trọng đại như vậy được.
- Liên Minh đại hội!
Tô Dật thầm nghĩ, hắn cũng đã nhiều lần nghe nói đến chuyện của Liên Minh đại hội.
Người của ba đại thế lực, mang theo đám hậu bối đi rèn luyện ở trong vùng núi kia, chẳng phải là để chuẩn bị cho Liên Minh đại hội này sao?
Nếu như không phải đột nghiên nghe được tin tức của khoáng tàng, Tô Dật chắc chắn sẽ không do dự, mà đến đó tranh hồng thủy một phen.
Nhưng mà hiện tại, toàn bộ tâm trí của hắn đều đặt vào nguyên thạch, chỉ sợ bảo tàng sẽ kia chắp cánh mà mà bay đi mất, hay là sẽ bị người khác nhanh chân đến trước, đâu còn tâm trạng mà để ý đến Liên minh đại hội nữa chứ.
Tựa hồ đã nhìn ra suy nghĩ của Tô Dật, Tây Vô Tình liền liếc mắt trừng hắn một cái, tức giận nói:
- Chuyện của bảo tàng tạm thời hãy bỏ xuống. Hiện tại, thực lực của Bá Vương tông chúng ta còn chưa đủ mạnh mẽ, cho dù nhạn được thì cũng khó mà giữ được. Nên biết rằng, ở bên trong Hỗn Loạn vực này vẫn có không ít thế lực bậc một, bậc hai hùng mạnh.
Tô Dật nghe nói vậy thì không khỏi gật đầu. Hiện tại, đám người bọn hắn đứng tụ tập lại một chỗ, thực lực đã không hề tầm thường rồi, nhưng tuyệt đối vẫn chưa thể tự xưng là cường đại được.
Một khi để người của các thế lực bậc một, bậc hai biết được tin tức của bảo tàng, lấy thực lực hiện tại của Bá Vương tông, hoàn toàn là không thể giữ được.
Điều này, Tây Vô Tình nói rất có lý đấy, Tô Dật tỏ vẻ đồng tình.
- Trong khoảng thời gian này, chúng ta cần chuẩn bị một chút, ngươi đi tham gia liên minh đại hội, ta đi luyện chế Hoàng Cực Thiên Hồn đan. Đến lúc đó, thực lực của chúng ta lại tâng thêm một bậc. Cũng tự tin khai khoáng bảo tàng hơn, sẽ thu về được nhiều lợi lọc hơn một chút.
Tây Vô Tình lại mở miệng nói tiếp.
- Vẫn là đại ca cân nhắc chu toàn!
Tô Dật ngượng ngùng cười cười, nói với Tây Vô Tình.
Những đạo lý này không phải là hắn không hiểu rõ, nhưng mà phong cách hành sự của hắn chính là như vậy, có đôi khi sẽ không kiêng kỵ gì, quyết định nhanh chóng, nghĩ đến là làm, sẽ không xem xét quá nhiều, đến lúc đó, binh tới tướng đỡ, nước đến đất chặn.
- Tiểu tử ngươi ít vuốt mông ngựa thôi, ai mà chẳng biết ngươi đã thành tinh rồi!
Tây Vô Tình trợn ngược mắt, cười mắng.
- Được rồi, lần này cuộc trao đổi của chúng ta xem như hoàn thành rồi.
Tô Dật cười cười với Tây Vô Tình, rồi sau đó lại đảo mắt nhìn về phía Nam Cung Ngưng Nguyệt, nói ra:
- Lời hứa của ta cũng đã làm xong rồi, ta đã đưa các ngươi đến nơi an toàn. Chi bằng các ngươi hãy ở lại chỗ này mà dưỡng thương, đợi đến lúc khỏi hẳn rồi hẵng rời đi. Đến lúc đó, giữa chúng ta sẽ không liên quan gì nữa.
Tô Dật mang mười hai người Nam Cung Ngưng Nguyệt về, cứu bọn hắn một mạng, còn hắn thì lại biết được tin tức về nguyên thạch khoáng tàng từ chỗ Nam Cung Ngưng Nguyệt.
Trận giao dịch này đã xong, hai người bọn hắn đều đã đạt được mong muốn, không ai còn nợ ai thứ gì nữa.
Về phần, để cho bọn hắn ở lại chỗ này dưỡng thương, Tô Dật cũng cực kỳ an tâm. Nơi này có Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, còn có đại ca Tây Vô Tình. Có ba vị cường giả Hoàng cấp này ở đây, mười hai người Thương Nguyệt Dong Minh đoàn sẽ không cần sợ bất kỳ mối nguy hiểm nào, trừ khi là bọn hắn chán sống.
- Ân công, Nam Cung Ngưng Nguyệt có một yêu cầu quá đáng!
Sau khi nghe Tô Dật nói vậy, Nam Cung Ngưng Nguyệt đột nhiên liên tiếng nói.
- Cái gì?
Tô Dật nhướng mày, mở miệng hỏi.
Đúng lúc này, Nam Cung Ngưng Nguyệt đột nhiên quỳ rạp trên mặt đất.