← Quay lại trang sách

Chương 986

Thoáng cái, Phệ Linh Hoàng liền hiểu ra, giọng nói mang đến cho gã cảm giác vô cùng quen thuộc này không phải là tiểu tử nhân loại đã chơi gã một vố hay sao?

Cả người đột nhiên quay ngoắt lại, Phệ Linh Hoàng nhìn về nơi phát ra âm thanh, quả nhiên nhìn thấy tiểu tử kia đang hiên ngang đứng ở bên dưới.

- Thật đúng là tên tiểu tử nhân loại ngươi.

Sắc mặt Phệ Linh Hoàng lập tức phát lạnh. Mắt nhìn Tô Dật hằm hằm, lạnh giọng nói ra.

Gã ta đương nhiên nhớ rõ Tô Dật, chính là tên tiểu tử này đã tính toán, lừa lọc gã ta một đường, làm cho gã biệt khuất đã lâu, làm sao Phệ Linh Hoàng có thể tin được.

- Phệ Linh Hoàng, tại sao ngươi lại ở chỗ này.

Lúc này, Tô Dật đang giả vờ lén lút chạy đến chỗ này, giống như là vô tình bắt gặp Phệ Linh Hoàng vậy, dáng vẻ của hắn cũng là hoàn toàn kinh ngạc.

Giờ phút này, biểu cảm của hắn rất là quái đản, trong sự ngạc nhiên mang theo chút khẩn trương, trong sự khẩn trương lại có chút e ngại, bước chân cũng không tự chủ mà lùi lại phía sau một cái.

Đương nhiên tất cả cũng đều là Tô Dật cố ý giả vờ, mục đích chính là để Phệ Linh Hoàng không hoài nghi hắn.

Hắn cũng không muốn đối phương phá hủy nơi này, cũng không cho phép Phệ Linh Hoàng giết chết mấy người Đạp Vân Ngân Báo và Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu.

Vì vậy, hắn chỉ có thể lấy mình ra làm mồi câu, hấp dẫn sự chú ý của đối phương, trước tiên kéo dài một đoạn thời gian đã rồi hãy nói.

- Hừ! Tiểu tử nhân loại, hôm nay ngươi có mọc thêm cánh cũng không trốn được.

Phệ Linh Hoàng lại phát ra một tiếng hừ lạnh, hiện tại, nhiệt độ ở không gian chung quanh đã giảm đi thêm vài phần, lạnh lẽo hơn rất nhiều.

Trong đôi mắt của gã ta bắn ra quang mang màu trắng quỷ dị, hết sức dọa người.

- Yêu Hoàng tiền bối, vãn bối tự hỏi là mình chưa từng đắc tội với ngươi, nhưng ngươi hết lần này đến lần khác lại muốn giết ta, rốt cuộc là vì sao vậy?

Sắc mặt của Tô Dật cũng trở nên rất khó coi, phẫn nộ nói với Phệ Linh Hoàng.

Trong lúc nói chuyện, hắn còn đưa tay đè Tô Tiểu Suất đang thò đầu ra khỏi ngực áo mình vào, không cho nó lộ diện ra ngoài.

- Bản hoàng muốn giết ngươi chẳng cần phải có bất kỳ lí do gì cả.

Phệ Linh Hoàng lạnh lùng mở miệng, sắc mặt lại tái xanh đi một chút.

Tên tiểu tử nhân loại này lại chọc trúng chỗ đau của gã. Với tư cách là Yêu Hoàng, gã cũng không thể nói với Tô Dật rằng mình đã bị hắn đùa bỡn, chỉ có thể hậm hực trong lòng.

Nhưng mà điều này đã không còn quan trọng nữa, Phệ Linh Hoàng cười lạnh, trong con ngươi bắn ra hào quang sáng chói, chiếu rọi ra cảnh tượng tuyết bay, núi băng.

Tiểu tử này lại xuất hiện lần nữa, chỉ cần giết hắn thì đã có thể trút được lửa giận trong lòng gã rồi.

Hiện tại, kẻ gây chuyện đã lộ diện, gã cũng không cần phải tìm Âm Dương Minh Giao để trút giận nữa rồi.

- Yêu Hoàng thì đã làm sao? Cũng chỉ là cái loại ỷ thế hiếp người mà thôi, đại khái thì ngươi cũng chỉ có chừng ấy bản lĩnh.

Tô Dật lại mở miệng, lần này là thẳng thừng chửi bới Phệ Linh Hoàng.

Nhưng lời này, nghe vào thì có vẻ như hắn đang rất cực kỳ không cam lòng, nhưng trên thực tế là Tô Dật cố ý nói vậy.

Hắn biết rõ những lời nói này đều là nói nhảm, đúng trước mặt một người có thực lực cao như vậy, làm sao có thể nói lý lẽ được đây.

Sở dĩ hắn nói như vậy chính là vì để chọc Phệ Linh Hoàng nổi điên hơn mà thôi.

- Tiểu tử, đợi bản hoàng bắt được ngươi, xem xem ngươi còn có thể mạnh miệng như vậy hay không.

Phệ Linh Hoàng hừ lạnh, cũng không hề do dự nữa, trực tiếp thả mình hạ thấp xuống, bay đến chỗ Tô Dật.

Hiện tại, trong đầu gã ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, chính là băm vằm tên tiểu tử kia thành vạn mảnh, để cho hắn biết rõ, lợi dụng gã ta sẽ có kết cục như thế nào.

- Yêu Hoàng sao, ta thấy ngươi rõ ràng là muốn chết....

Đúng lúc này, Tô Tiểu Suất chợt há miệng hét lên.

Chỉ là còn chưa nói xong câu, thì nó đã bị Tô Dật đưa tay bịt miệng lại.

Rồi sau đó, Tô Dật trực tiếp quay người, thi triển toàn bộ thân pháp, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.

Đây là kế hoạch mà hắn đã bày ra kỹ càng, đó chính là dẫn dụ Phệ Linh Hoàng đến một chỗ khác, kéo dài thêm một hai ngày.

Trong lúc này, chủ yếu đều phải nhờ vào Tô Tiểu Suất cả rồi.

Chỉ có nó mới có khả năng quần nhau một trận với Phệ Linh Hoàng.

- Khẩu khí vẫn lớn như vậy, bản hoàng sẽ cho ngươi nếm tất cả thống khổ rồi chết.

Phệ Linh Hoàng càng thêm giận dữ, Tô Tiểu Suất rõ ràng chỉ là một con chim nhỏ Yêu Hư Cảnh, nhưng hết lần này đến lần khác lại không để gã vào trong mắt.

- Lão đại, mau cho ta ra thu thập hắn đi!

Tô Tiểu Suất có chút không nhịn được nữa, lập tức nói với Tô Dật.

Nó cũng không sợ Phệ Linh Hoàng, dù cho hai người chênh lệch nhau cả một đại cảnh giới, nhưng mà Tô Tiểu Suất biết rõ, nếu nó chiến một trận với Phệ Linh Hoàng, tuyệt đối sẽ không bị thua thiệt.

- Đừng nóng vội, đừng nóng vội, trước tiên dẫn dụ hắn rời đi đã rồi hãy nói.

Tô Dật tranh thủ thời gian trấn an Tô Tiểu Suất, không để cho nó làm ẩu.

Tính toán của hắn không chỉ đơn giản là dẫn dụ Phệ Linh Hoàng. Tô Dật còn muốn kéo dài thêm mấy ngày, đến lúc đó vừa thu thập Phệ Linh Hoàng vừa phải thu hồi kim lân liệt thiên cung của mình về, đây mới là kết quả tốt nhất.

Mà hiện tại, nơi này quả thật không thích hợp để ở lại, ít nhất phải giữ gìn nơi này an ổn.

Tô Dật gắng hết sức mò bỏ chạy, vội vã bỏ chạy về phía xa.

- Ở trước mặt bản hoàng, làm sao ngươi có thể chạy trốn được?

Phệ Linh Hoàng cười lạnh, hét lớn. Từ trong tay gã đánh ra một tấm lụa hàn băng, giống như một dải ngân hà quét ngang, cuốn thẳng về phía sau lưng Tô Dật.

Một đường công kích như vậy, mang theo uy thế khó mà địch nổi, còn chưa chính thức hàng lâm, mà không khí chung quanh đều đã đóng băng.

Tốc độ của Tô Dật lập tức bị ảnh hưởng, động tác chạy trốn cũng chậm chạp hơn rất nhiều. Mắt thấy Phệ Linh Hoàng sắp sửa đuổi kịp bọn hắn rồi.

- Lão đại, để cho ta tới.

Tô Tiểu Suất nói một tiếng, mỏ chim hé ra, đột nhiên phun ra một mảnh liệt diễm, thoáng cái trải rộng khắp hư không.

“Xì xì xì...

Một tràng âm thanh xì xì vang lên, hàn băng lực lượng kinh khủng nhanh chóng tan rã, Tô Dật cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng đi rất nhiều.

Mà ở phía sau, dải lụa hàn băng kia va chạm với mảnh liệt diễm này, hai loại lực lượng hoàn toàn trái ngược nhau, điên cuồng cắn nuốt, thôn phệ lẫn nhau.

Đến cuối cùng, hàn băng và liệt diễm đều đồng thời tiêu tán trong hư không.

- Ồ?

Đối mặt với tình huống này, Phệ Linh Hoàng cũng phải thốt nhẹ lên một tiếng, kinh ngạc vô độ.

Gã ta ngàn vạn lần cũng không ngờ được, chú chim nhỏ dung mạo xinh đẹp kia lại có uy thế mạnh mẽ đến vậy.

Phải biết rằng, chú chim nhỏ kia chỉ mới có tu vi Yêu Hư Cảnh tầng chín mà thôi. Vậy mà lại có thể chống đối được một kích kia của gã, lại còn ngang sức ngang tài, chuyện này thật quá bất thường rồi.

- Chẳng lẽ, hắn có lai lịch rất kinh khủng?

Phệ Linh Hoàng nhướn nhướn mày, trong lòng thầm nghĩ như vậy.

Sự thể hiện của Tô Tiểu Suất làm cho gã ta có chút kinh hãi. Khó trách, chú chim nhỏ kia lại cuồng vọng như vậy, hóa ra là thật sự có vài phần thực lực.

Nhưng mà cũng không phải là Phệ Linh Hoàng đang sợ, gã tự tin, với tu vi của mình, dù cho huyết mạch của đối phương cường đại đến đâu thì có lẽ cũng không thể nào đánh thẳng gã.

- Đợi bản hoàng bắt được ngươi, sẽ cẩn thận nghiên cứu một phen, có lẽ, có thể sẽ cho ta đạt được một ít chỗ tốt cực lớn.

Phệ Linh Hoàng tự nhủ với mình. Trong đồng tử bắn ra bạch quang quỷ dị, dáng vẻ mang theo vài phần mong đợi.

Lai lịch bất phàm, huyết mạch cường đại, một sinh linh như vậy rất có giá trị, bất luận là ai thì cũng đều nhìn mà thèm.

Lập tức, gã lại tiếp tục truy kích, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tô Dật.

- Lão đại nhanh lên.

Trong quá trình chạy trốn, Tô Tiểu Suất không ngừng thúc giục Tô Dật.

Cũng may, băng tủy phệ linh trùng cũng không phải dùng tốc độ để sinh trưởng, bằng không chỉ sợ là trong chớp mắt đã có thể đuổi kịp bọn họ rồi.

Dù là như vậy, dù cho Tô Dật đã dốc hết toàn lực mà bỏ trốn thì cũng nhanh chóng bị Phệ Linh Hoàng đuổi kịp.

- Chắc phải để ta đưa ngươi đi rồi?

Tô Tiểu Suất có chút nóng nảy, thoáng cái đã bay ra khỏi ngực áo của Tô Dật, sau đó đánh ra một mảnh hào quang, bao trùm cả người Tô Dật ở bên trong.

Lập tức, tốc độ của hai người lại tăng vọt, thoáng cái đã bứt ra được một khoảng cách tương đối an toàn với Phệ Linh Hoàng.