← Quay lại trang sách

Chương 987

Lão đại, ta thế nhưng chạy nhanh hơn ngươi!

Tô Tiểu Suất đắc ý liếc nhìn Tô Dật, bình thản nói ra.

- Chớ có đắc ý, trước tiên nghĩ cách vứt bỏ hắn lại, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đã.

Tô Dật trợn mắt trừng Tô Tiểu Suất, nói.

Đối mặt với Tô Tiểu Suất, hắn cũng cảm thấy mình khá bất đắc dĩ. Dù sao thì gia hỏa này cũng là huyết mạch phượng hoàng thần điểu, tốc độ tu luyện quá mức biến thái. Hiện tại đã là Yêu Hư cảnh tầng chính, cao hơn hắn rất nhiều.

Huyết mạch và tu vi, nó đều mạnh hắn hơn rất nhiều, tốc độ này đương nhiên cũng không phải chỉ là một bậc. Khiến hắn chỉ có thể cảm thán một tiếng: Người không bằng chim.

Vì vậy, trong lúc nhất thời quả thật là Phệ Linh Hoàng không thẻ đuổi kịp. Nhưng mà dù sao, gã ta cũng là một cường giả Hoàng cấp, muốn vùng vẫy, thoát khỏi tay gã quả thật quá khó.

Tô Tiểu Suất toàn lực phi hành, đôi cánh liên tục vung vẩy, không ngừng.

Theo thời gian dần trôi qua, rốt cuộc Tô Tiểu Suất cũng lúng túng phát hiện, Phệ Linh Hoàng kia vẫn luôn bám sát phía sau mình, cách một quãng không hề xa, chỉ cần nó quay đầu thì lập tức có thể nhìn thấy đối phương, làm thế nào cũng không thể trốn được.

Cứ như thế này, thì đến lúc nào mới được một chỗ để nghỉ ngơi giống như lời Tô Dật nói đây?

- Lão gia hỏa chết tiệt, đợi đến lúc ta đột phá Yêu Hoàng cảnh, nhất định sẽ hung năng nện hắn xuống đất mà đánh đấm một trận.

Tô Tiểu Suất có chút cuống cuồng, không khỏi cắn răng nói.

Bị Phệ Linh Hoàng đuổi theo làm cho nó cũng cảm thấy có chút biệt khuất.

Nếu như không phải Tô Dật ngăn cản thì khẳng định là Tô Tiểu Suất đã dừng lại đại chiến một trận rồi.

Trên thực tế Tô Tiểu Suất đang chửi ầm lên thì Phệ Linh Hoàng đang chăm chú đuổi theo phía sau, trong nội tâm cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

“Thật đúng là không đơn giản, sợ là lai lịch của con chim nhỏ này thật sự có vài điểm bất thường!

Phệ Linh Hoàng tự mình lẩm bẩm một câu, càng lúc càng thêm chắc chắn với suy đoán của mình.

Lấy tu vi của gã mà lại không thể đuổi kịp một chú chim nhỏ Yêu Hư cảnh cấp chín, điều này nói ra, thật sự là làm cho người ta khó mà tin được.

Cái này không phải chỉ vì lí do gã không am hiểu tốc độ, cũng không phải vì đối phương là cầm loại, chủ yếu vẫn là sự ưu thế trên huyết mạch, nên mới dẫn đến kết quả như thế này.

Đôi mắt của Phệ Linh Hoàng chợt phát sáng, gã cảm thấy, vận khí của mình thật sự không tệ, có thể gặp được một kẻ có huyết mạch không tầm thường như vậy.

“Đợi đến lúc ta bắt được các ngươi, nhất định phải nghiên cứu thật kỹ một phen.

Phệ Linh Hoàng tự thì thào với chính mình, ngoại trừ Tô Tiểu Suất ra, thì tựa hồ, tiểu tử nhân loại kia cũng có chút bất thường.

Mang theo suy nghĩ như vậy, Phệ Linh Hoàng lập tức không bỏ.

Tô Dật và Tô Tiểu Suất chạy ở phía trước, Phệ Linh Hoàng đuổi theo phía sau, hai bên một đuổi một chạy, một đường lao nhanh.

Không bao lâu sau nhau, bọn hắn lần lượt lao vào một khu rừng rậm, thân hình biến mất không thấy đâu nữa.

....

Ở bên trong hang ổn của Âm Dương Minh Hoàng, mấy người Hoàng Kiện, Đạp Vân Ngân Báo, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu, Huyền Dương Kim Yêu Chẩu, Lang Đầu Yêu Bức đứng tụ tập lại với nhau.

- Làm sao bây giờ, hai vị đại nhân bị tên Phệ Hoàng Linh kia đuổi giết rồi.

Đạp Vân Ngân Báo cảm thấy rất lo lắng, đứng trước mặt Phệ Linh Hoàng, ngay cả thở mạnh y còn không dám. Chỉ nói mấy câu đã khẩn trương đến cực điểm.

Mà hiện tại, Tô Dật và Tô Tiểu Suất, bởi vì muốn cầm chân Phệ Linh Hoàng mà đã dẫn dụ gã ta rời đi.

Bằng không mà nói, khu vực hang ổ này sợ là không thể giữ đươc.

- Hy vọng tông chủ bọn hắn không có việc gì!

Hoàng Kiện cũng rất lo lắng nói ra như vậy.

Bọn hắn đều chưa biết tu vi của Tô Tiểu Suất, vì vậy trong nội tâm khó tránh khỏi lo lắng cho hai người bọn hắn.

Bị một vị cường giả Yêu Hoàng cảnh đuổi giết, đây không phải là chuyện đùa đâu, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ lập tức nguy hiểm đến tính mạng.

- Chúng ta có cần đi truyền tin cho Tây Vô Tình đại nhân không?

Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu lên tiếng, nói ra như thế.

Hiện tại hắn chỉ có thể nghĩ đến Tây Vô Tình, ngoại trừ y ra thì không còn người nào có thể đi tương trợ cho Tô Dật.

- Lúc này Tây Vô Tình đại nhân đã bắt tay vào luyện đan, không cách nào quấy rầy!

Đập Vân Ngân Báo lắc đầu nói.

Sau khi mọi người nghe y nói vậy, tất cả đều bất chợt trở nên trầm mặc.

- Ta tin chắc đại nhân sẽ không có chuyện gì đâu. Hắn dẫn dụ Phệ Linh Hoàng rời đi chính là muốn bảo toàn nơi này. Chúng ta cứ đứng đợi ở đây là được rồi, có lẽ chưa đến hai này, hắn sẽ trở lại!

Trong đôi mắt của Huyền Dương Kim yêu Chuẩn liên tục có hào quang lưu chuyển, chợt hắn ta nói với mọi người như vậy.

- Đúng vậy, nhát định là đại nhanh sẽ nhanh chóng quay trở lại, không bất kỳ người nào có thể tạo ra uy hiếp cho hắn.

Đứng ở bên cạnh, Lang Đầu Yêu Bức cũng nói ra một câu như thế.

Đa số những yêu thú này đều đã đi theo Tô Dật một quãng thời gian khá lâu, bọn hắn biết rõ điểm bất phàm của Tô Dật, cũng có sự tín nhiệm, tin tưởng tuyệt đối với hắn.

Bọn hắn chỉ cảm thấy, mỗi một lần có biến cố xuất hiện, người gặp xui xẻo không phải là đại nhân nhà mình mà là người khác.

Có lẽ ngay lúc này, người nên lo lắng nhất phải là Phệ Linh Hoàng kia mới đúng.

- Các ngươi ở lại trấn thủ chỗ này, không được để chuyện gì xảy ra, ta đi dò xét tình hình.

Cuối cùng, Hoàng Kiện... người có tu vi cao nhất ở đây đã đưa ra quyết định, nói với các Yêu thú như vậy.

Nói xong, lão liền lách mình rời đi, men theo phương hướng mà Tô Dật và Phệ Linh Hoàng rời đi mà đuổi theo.

....

Ở bên trong rừng rậm, Tô Dật dưới sự dẫn dắt của Tô Tiểu Suất nhanh chóng lướt qua.

Phệ Linh Hoàng đuổi theo phía sau, cũng chăm chú bám theo.

Khoảng cách giữa hai bên luôn được duy trì một cách ổn định, nhất thời ai cũng khó, không biết xử lý đối phương nhu thế nào.

- Thật sự có thể chạy? Ta nhìn xem các ngươi có thể trốn đến khi nào?

Trong quá trình đuổi giết, sắc mặt của Phệ Linh Hoàng phát lạnh, gã âm trầm nói.

Vốn dĩ, trong lòng gã, lửa giận đã rất hừng hực rồi. Lần này bởi vì khó có thể bắt được Tô Dật và Tô Tiểu Suất mà càng giống như muốn nổ tung.

Cứ theo tình hình như thế này, thì căn bản gã không thể đuổi kịp một người một chim.

Điều duy nhất có thể kỳ vọng chính là, tu vi của đối phương chưa đủ, sớm muộn gì cũng sẽ có lúc tiêu hao đến cạn kiệt, không cách nào tiếp tục bỏ chạy.

- Tô Tiểu Suất, ngươi có thể nhanh thêm một chút nữa không? Chúng ta cần tìm một nơi đặt chân!

Tô Dật nhìn Tô Tiểu Suất không ngừng huy động đôi cánh, mở miệng hỏi.

Hắn nhất định phải rút ra thời gian, tiến vào không gian thần bí để quan sát tình huống của Âm Dương Minnh Hoàng và Thanh Hoàng, cũng không thể cứ một mực bị đuổi giết như vậy được.

- Nhanh thì cũng có thể nhanh hơn một chút, nhưng mà sẽ tiêu hao rất lớn. Đến lúc đó, một khi bị Phệ Linh Hoàng đuổi kịp, có lẽ chúng ta sẽ thật sự khó mà chạy thoát được.

Trên gương mặt nhỏ nhắn của Tô Tiểu Suất rốt cuộc cũng lộ ra dáng vẻ nghiêm túc. Nếu như chỉ có một mình nó thì cũng chẳng có gì đáng sợ, nhưng hiện tại, nó còn phải mang theo Tô Dật.

Hơn nữa, nó thật sự không thể bỏ qua Phệ Linh Hoàng. Bằng không thì, bọn hắn trước trước, sau sau, hao phí nhiều sức lực như vậy, cuối cùng đều thu về tay trắng sao?

- Vậy thì hãy chạy thêm một chút nữa rồi hãy tính.

Nghe thấy Tô Tiểu Suất nói vậy, Tô Dật trầm tư một chút, rồi quyết định như vậy.

Hắn biết rõ thực lực của Tô Tiểu Suất, muốn hoàn toàn thoát khỏi Phệ Linh Hoàng đương nhiên là không khó. Nhưng mà, cái khó chính là, tuy không thể bị đối phương đuổi theo, nhưng đồng thời cũng không thể đánh mất tung tích của đối phương.

Trong tình huống này, cả hai bên lại tiếp tục quá trình một bên chạy một bên truy đuổi.

- Nơi này có chút quen thuộc, là khu vực gần Kiếm Tinh Thành!

Sau gần một ngày một đêm co giò bỏ chạy, rốt cuộc Tô Dật và Tô Tiểu Suất cũng tiến vào một tòa sơn mạch. Nơi này bọn hắn cảm thấy vô cùng quen mắt, chính là khu vực tương đối gần với Kiếm Tinh thành.

- Tiểu Suất, nhanh lên, trực tiếp bỏ qua Phệ Linh Hoàng. Ta biết một tòa sơn động, chúng ta tiến vào đó ở lại một chút.

Dưới chỉ thị của Tô Dật, rốt cuộc tốc độ của Tô Tiểu Suất cũng bạo tăng, hai cánh vung vẩy, trong lúc đó mơ hồ có hỏa diễm tràn ngập.

Ngay sau đó, khoảng cách giữa bọn hắn với Phệ Linh Hoàng phía sau cũng càng lúc càng được kéo dài.